Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)
Công Cụ Bán Hồn...
Trạch Lan
2024-08-05 11:52:43
Đề tài như vậy cũng có độ hot cực cao.
[Một quả hồng năm một cân, giá cả thấp thật sự. Đại thúc trong video còn thỏa mãn như vậy.]
[Tôi hơi chua xót, với cái giá này, cho dù là quả hồng trên một ngọn núi cũng không kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Rõ ràng bọn họ mới là người khổ cực nhất.]
[Cha mẹ tôi chính là người trồng trọt, vất vả thật sự rất vất vả, quanh năm suốt tháng đều ở trên đồng ruộng, còn phải xem sắc mặt của ông trời. Sản lượng không cao thì không cần nhắc tới, gặp được mùa thu hoạch lớn lại không bán được giá. Dù sao vườn trái cây trong nhà tôi sau này chuẩn bị cho người khác thuê, ai thích trồng thì trồng.]
Chuyển phát nhanh Phi Điểu cũng không nhàn rỗi, tài khoản chính thức nhanh chóng đăng tải trạng thái, cho thấy mình rất vui vẻ có thể trợ giúp thôn dân đến thôn Tiểu Khê, kéo được một đợt thiện cảm lớn từ cư dân mạng.
Đối với công ty chuyển phát nhanh Phi Điểu có gia nghiệp lớn như vậy mà nói, hoàn toàn không lỗ.
Cho dù nhận thầu chuyển phát quả hồng của toàn bộ thôn Tiểu Khê có thể tiêu tốn được bao nhiêu tiền? Bình thường mời một streamer trăm vạn người quảng cáo cũng không chỉ có cái giá này.
Huống chi, Mục Tinh còn không phải streamer bình thường, lưu lượng mang đến còn lớn hơn so với tưởng tượng, chuyển phát nhanh Phi Điểu còn miễn phí được quảng cáo tới.
Kiếm lời lớn!
Sau khi phát sóng trực tiếp, Mục Tinh bị mấy vị a thúc trong thôn vây quanh.
Sắc mặt Triệu thúc còn có chút không xác định: "Mục Tinh à, quả hồng của chúng ta thật sự có thể bán được ở trên mạng sao?"
Mục Tinh còn chưa nói chuyện, Lưu Học đã cười: "Ông yên tâm đi, đừng nói có Mục Tinh bản thân cậu ta độ hot góp phần, chỉ là một quả hồng chất lượng của thôn Tiểu Khê, một cân 1 đồng 5, mua năm cân cũng chỉ là chuyện mấy đồng tiền, ai có thể cự tuyệt chuyện tốt như vậy?"
"Lão a, chờ nhận đơn đặt hàng đi! Đến lúc đó đừng ngại mệt là được."
Triệu thúc sắc mặt tươi cười nở hoa: "Vậy thì ta yên tâm. Chỉ cần quả hồng có thể bán đi, mệt mỏi hơn nữa ta cũng vui vẻ!"
Tiễn bọn Triệu thúc đi, Mục Tinh có chút ngượng ngùng nhìn Lưu Học: "Xin lỗi Lưu ca, vốn đã nói chuyện chuyển phát nhanh..."
Lưu Học xua tay: "Nói gì vậy? Có người đồng ý giúp đỡ miễn phí, kẻ ngốc mới không cần. Hơn nữa, anh trả tiền lương cho quay phim không chuyên này của tôi cũng đủ cao rồi."
Hắn nhớ tới lời dặn của vợ ở nhà, có chút ngượng ngùng: "Như vậy, Mục Tinh, anh có thể ký tên cho tôi mấy tấm không?"
Mục Tinh sững sờ, tiếp theo cười nói: "Không thành vấn đề a, muốn chụp ảnh chung sao?"
Lưu Học mừng rỡ: "Đương nhiên là muốn."
Đêm đó, Lưu Học vui rạo rực mang theo chữ ký và chụp chung về nhà, nhận được một nụ hôn nhiệt tình của vợ nhỏ, sau đó trơ mắt nhìn vợ hắn đem một nửa của mình dán lên trên bức ảnh.
Lưu Học: "... vợ à, em đây là ý gì?"
Cô vợ nhỏ của hắn nghi hoặc liếc hắn một cái: "Chẳng lẽ anh không có cảm thấy mình đứng bên cạnh ngôi sao, nhìn rất chướng mắt sao?"
Lưu Học: "..."
Đại khái là sợ tổn thương đến lòng tự trọng của lão chồng, cô vợ cười tủm tỉm ghé vào hôn lên trán hắn một cái: "Yên tâm, em không anh ngươi xấu."
Lưu Học: "..."
Dù vậy, cũng không có an ủi mấy.
*
Ngày thứ hai.
Tuy rằng thời điểm đối mặt Triệu thúc nói là lời hứa chắc chắn, nhưng trong lòng Mục Tinh vẫn có chút khẩn trương.
Cậu mở phòng phát sóng trực tiếp ra.
[Tinh Tinh sáng nay, đổi chỗ rồi?]
[Mở khóa bản đồ mới]
Mục Tinh cùng khán giả chào hỏi, nói: "Hôm nay trời mưa, cho nên không đi lên núi. Đây là thư phòng của tôi. Đường link mua hồng ở phía dưới, mọi người có thể nhìn thấy không?"
Chính hắn cũng cầm điện thoại di động xác nhận có thể mở ra.
[Có thể nhìn thấy, đã đặt hàng rồi.]
[Ký đơn +1]
[Ta cũng đặt hàng.]
Hôm nay không cần dùng đến nhiếp ảnh gia, camera cố định, Lưu Học lại biến thành chuyên viên tư vấn, điên cuồng nhận mới đơn đặt hàng trong cửa hàng onl, ngẫu nhiên trả lời mấy vấn đề.
Mục Tinh nhìn bình luận hoạt động, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.
Cậu rất thực tế nói: "Tôi không biết cùng mọi người tán gẫu cái gì, hôm nay chủ yếu là bán hồng. Mọi người mua xong thoát ra ngoài cũng được."
[Mục Tinh: Ta chỉ là một công cụ bán quả hồng.]
[? Các streamer khác đều muốn duy trì nhân khí, ngươi thì hay rồi, còn chủ động để khán giả rời đi.]
[Con người ta bình sinh ghét nhất người khác dạy ta làm việc, ngươi để cho ta đi, ta liền không đi! (Đầu chó)]
[Tinh Tinh thật sự là phi thường không biết kinh doanh.]
[Ha ha, đã làm streamer rồi, còn giả vờ giả vịt như vậy cho ai xem?]
[Mục Tinh chưa từng nói mình dự định làm streamer đúng không? Tôi nhớ từ lúc bắt đầu, hắn chính là vì bán quả hồng?]
[! Con mẹ nó, ta đột nhiên phản ứng lại, chờ quả hồng bán xong, sao trời ngươi còn tiếp tục phát sóng trực tiếp nữa không?]
[Một quả hồng năm một cân, giá cả thấp thật sự. Đại thúc trong video còn thỏa mãn như vậy.]
[Tôi hơi chua xót, với cái giá này, cho dù là quả hồng trên một ngọn núi cũng không kiếm được bao nhiêu tiền chứ? Rõ ràng bọn họ mới là người khổ cực nhất.]
[Cha mẹ tôi chính là người trồng trọt, vất vả thật sự rất vất vả, quanh năm suốt tháng đều ở trên đồng ruộng, còn phải xem sắc mặt của ông trời. Sản lượng không cao thì không cần nhắc tới, gặp được mùa thu hoạch lớn lại không bán được giá. Dù sao vườn trái cây trong nhà tôi sau này chuẩn bị cho người khác thuê, ai thích trồng thì trồng.]
Chuyển phát nhanh Phi Điểu cũng không nhàn rỗi, tài khoản chính thức nhanh chóng đăng tải trạng thái, cho thấy mình rất vui vẻ có thể trợ giúp thôn dân đến thôn Tiểu Khê, kéo được một đợt thiện cảm lớn từ cư dân mạng.
Đối với công ty chuyển phát nhanh Phi Điểu có gia nghiệp lớn như vậy mà nói, hoàn toàn không lỗ.
Cho dù nhận thầu chuyển phát quả hồng của toàn bộ thôn Tiểu Khê có thể tiêu tốn được bao nhiêu tiền? Bình thường mời một streamer trăm vạn người quảng cáo cũng không chỉ có cái giá này.
Huống chi, Mục Tinh còn không phải streamer bình thường, lưu lượng mang đến còn lớn hơn so với tưởng tượng, chuyển phát nhanh Phi Điểu còn miễn phí được quảng cáo tới.
Kiếm lời lớn!
Sau khi phát sóng trực tiếp, Mục Tinh bị mấy vị a thúc trong thôn vây quanh.
Sắc mặt Triệu thúc còn có chút không xác định: "Mục Tinh à, quả hồng của chúng ta thật sự có thể bán được ở trên mạng sao?"
Mục Tinh còn chưa nói chuyện, Lưu Học đã cười: "Ông yên tâm đi, đừng nói có Mục Tinh bản thân cậu ta độ hot góp phần, chỉ là một quả hồng chất lượng của thôn Tiểu Khê, một cân 1 đồng 5, mua năm cân cũng chỉ là chuyện mấy đồng tiền, ai có thể cự tuyệt chuyện tốt như vậy?"
"Lão a, chờ nhận đơn đặt hàng đi! Đến lúc đó đừng ngại mệt là được."
Triệu thúc sắc mặt tươi cười nở hoa: "Vậy thì ta yên tâm. Chỉ cần quả hồng có thể bán đi, mệt mỏi hơn nữa ta cũng vui vẻ!"
Tiễn bọn Triệu thúc đi, Mục Tinh có chút ngượng ngùng nhìn Lưu Học: "Xin lỗi Lưu ca, vốn đã nói chuyện chuyển phát nhanh..."
Lưu Học xua tay: "Nói gì vậy? Có người đồng ý giúp đỡ miễn phí, kẻ ngốc mới không cần. Hơn nữa, anh trả tiền lương cho quay phim không chuyên này của tôi cũng đủ cao rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn nhớ tới lời dặn của vợ ở nhà, có chút ngượng ngùng: "Như vậy, Mục Tinh, anh có thể ký tên cho tôi mấy tấm không?"
Mục Tinh sững sờ, tiếp theo cười nói: "Không thành vấn đề a, muốn chụp ảnh chung sao?"
Lưu Học mừng rỡ: "Đương nhiên là muốn."
Đêm đó, Lưu Học vui rạo rực mang theo chữ ký và chụp chung về nhà, nhận được một nụ hôn nhiệt tình của vợ nhỏ, sau đó trơ mắt nhìn vợ hắn đem một nửa của mình dán lên trên bức ảnh.
Lưu Học: "... vợ à, em đây là ý gì?"
Cô vợ nhỏ của hắn nghi hoặc liếc hắn một cái: "Chẳng lẽ anh không có cảm thấy mình đứng bên cạnh ngôi sao, nhìn rất chướng mắt sao?"
Lưu Học: "..."
Đại khái là sợ tổn thương đến lòng tự trọng của lão chồng, cô vợ cười tủm tỉm ghé vào hôn lên trán hắn một cái: "Yên tâm, em không anh ngươi xấu."
Lưu Học: "..."
Dù vậy, cũng không có an ủi mấy.
*
Ngày thứ hai.
Tuy rằng thời điểm đối mặt Triệu thúc nói là lời hứa chắc chắn, nhưng trong lòng Mục Tinh vẫn có chút khẩn trương.
Cậu mở phòng phát sóng trực tiếp ra.
[Tinh Tinh sáng nay, đổi chỗ rồi?]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Mở khóa bản đồ mới]
Mục Tinh cùng khán giả chào hỏi, nói: "Hôm nay trời mưa, cho nên không đi lên núi. Đây là thư phòng của tôi. Đường link mua hồng ở phía dưới, mọi người có thể nhìn thấy không?"
Chính hắn cũng cầm điện thoại di động xác nhận có thể mở ra.
[Có thể nhìn thấy, đã đặt hàng rồi.]
[Ký đơn +1]
[Ta cũng đặt hàng.]
Hôm nay không cần dùng đến nhiếp ảnh gia, camera cố định, Lưu Học lại biến thành chuyên viên tư vấn, điên cuồng nhận mới đơn đặt hàng trong cửa hàng onl, ngẫu nhiên trả lời mấy vấn đề.
Mục Tinh nhìn bình luận hoạt động, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì.
Cậu rất thực tế nói: "Tôi không biết cùng mọi người tán gẫu cái gì, hôm nay chủ yếu là bán hồng. Mọi người mua xong thoát ra ngoài cũng được."
[Mục Tinh: Ta chỉ là một công cụ bán quả hồng.]
[? Các streamer khác đều muốn duy trì nhân khí, ngươi thì hay rồi, còn chủ động để khán giả rời đi.]
[Con người ta bình sinh ghét nhất người khác dạy ta làm việc, ngươi để cho ta đi, ta liền không đi! (Đầu chó)]
[Tinh Tinh thật sự là phi thường không biết kinh doanh.]
[Ha ha, đã làm streamer rồi, còn giả vờ giả vịt như vậy cho ai xem?]
[Mục Tinh chưa từng nói mình dự định làm streamer đúng không? Tôi nhớ từ lúc bắt đầu, hắn chính là vì bán quả hồng?]
[! Con mẹ nó, ta đột nhiên phản ứng lại, chờ quả hồng bán xong, sao trời ngươi còn tiếp tục phát sóng trực tiếp nữa không?]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro