Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)
Thiên Tài (2)
Trạch Lan
2024-08-05 11:52:43
Mục Tinh nhìn một màn này cảm thấy buồn cười, nhịn không được trở lại thư phòng, cầm lấy thiết bị phát sóng trực tiếp đi ra: "Cho các ngươi xem một chuyện thú vị."
[Ừm ừm? Đây là hậu viện của Tinh Tinh sao?]
[Đóa hoa nở thật tốt.]
Mục Tinh nhìn thấy bình luận này, lập tức tiếp lời: "Hoa nở đẹp không? Tôi nói cho mọi người biết không phải tôi khoác lác, hoa ta trông nở ra đều rất đẹp, đại thúc trong thôn còn thỉnh giáo bí quyết với ta."
Đắc ý trong giọng nói của cậu quả thực không giấu được: "Nhưng tôi làm sao có bí quyết gì, đây chỉ là thiên phú mà thôi. Cũng giống như tôi chiêu mộ động vật."
[A, ta thích khoe khoang kiểu này.]
[Trước kia ta xem những streamer kia khoe khoang, ta chỉ cảm thấy mình là người bình thường, vì sao streamer này ta chỉ cảm thấy đáng yêu? Ta còn là một nam nhân...]
[Tư tưởng của anh em, có chút nguy hiểm [đầu chó]
[Huynh đệ nói ra chuyện xưa của ngươi.]
[Cái này có gì kỳ quái, ta là một nữ nhân, mỗi ngày xem các video của các chị xinh đẹp, nhìn mà thét chói tai. Mỹ nhân chẳng phân biệt giới tính!]
Chỉ thấy ống kính vừa chuyển, gà rừng đang cúi đầu mổ chuối tiêu xuất hiện trong tầm mắt người xem:
[Thật là một con gà rừng xinh đẹp]
[Oa sao ngươi còn nuôi gà rừng?]
[Sao ta thấy con gà này quen quen thế?]
Mục Tinh cười nói: "Nhìn quen mắt không? Mọi người còn nhớ con gà rừng Tiểu Hắc bắt được lúc trước không, tôi cũng không biết nó tìm được đường từ trên núi như thế nào."
[Cái này?]
[Mẹ ơi, gà rừng thần ơi!]
Thần hơn còn ở phía sau.
Đám fan hâm mộ chỉ thấy, gà rừng vốn đang nghiêm túc ăn cơm thật, vừa nghe thấy giọng Mục Tinh, nhanh chóng ngẩng đầu, trực tiếp đụng vào trên đùi Mục Tinh, ỷ lại không đi.
[Oa!]
[Cái này, ta tin ngươi được động vật yêu thích.]
[Nhìn xem liền khóc, mèo chủ tử nhà ta lúc nào có thể dính ta như vậy?]
[Vương tử Disneyland quả danh bất hư truyền [Đầu chó]]
Khán giả còn đang sôi nổi cảm thán, chỉ thấy gà rừng đột nhiên nhảy lên, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy trong ống kính có một bóng đen bay qua.
Màn ảnh lung lay một chút giống như bị cái gì ngăn trở, chỉ nghe được thanh âm hoảng sợ của gà rừng.
"Cạc cạc!"
Mục Tinh: "..."
Cậu vội vàng hô: "Tiểu Hắc!"
Rất nhanh ống kính một lần nữa khôi phục, giống như là bị đặt ở trên bàn.
Sau đó bọn họ liền thấy được một màn quen thuộc: Một con khỉ lớn một mực đem gà rừng nhỏ hơn nửa vòng so với nó đè xuống đất, làm bộ muốn cắn.
Mục Tinh đi qua, hô vài tiếng, Tiểu Hắc mới không tình nguyện buông ra.
Gà rừng bay nhào vào trong ngực Mục Tinh, Tiểu Hắc lại bắt đầu nhe răng trợn mắt.
[Ủa? Vì sao cảnh này có chút quen thuộc?]
[Ha ha ha ha hoặc phục chế cảnh kinh điển]
[Được lắm, không chỉ có Kê huynh tìm tới, Hắc huynh cũng tìm tới rồi.]
[Một màn này, các ngươi nói xem có giống tiểu tiện nhân Tiểu Hắc đang tức giận nhìn tranh sủng không?]
[Tiểu tiện nhân tranh sủng có độc, hiện tại trong đầu ta có hình ảnh]
Trận tranh đấu này cuối cùng kết thúc dưới sự trấn áp mạnh mẽ của Mục Tinh, cảnh tượng này cũng bị fan hâm mộ làm thành cảnh tượng nổi tiếng, truyền bá rộng khắp trên mạng.
Danh tiếng " Vương tử thất lạc của Disneyland" của Mục Tinh cũng hoàn toàn truyền ra ngoài.
*
Mục Tinh làm giống như cậu nói, có đôi khi mở camera ngồi một ngày.
Mùa đông ở thôn Tiểu Khê tuyết rơi rất sớm, tuyết lớn chậm rãi đóng kín núi, ra ngoài cũng không tiện.
Nhưng mà cậu cũng không nhàm chán, ở trên internet tìm được rất nhiều thứ cảm thấy hứng thú.
Sau đó, đám fan hâm mộ không bình tĩnh.
Bọn họ nhìn Mục Tinh nổi lên hứng thú với việc vẽ tranh, ở trên mạng tìm các video nhập môn, nhìn cậu từ không chuyên hoàn toàn, không đến nửa tháng, liền có thể vẽ ra dáng thân thể người.
Nhìn Mục Tinh bởi vì xem phim ảnh ngoại quốc không hiểu ngoại ngữ cảm thấy không thoải mái, bắt đầu tự học ngoại ngữ, sau đó lấy trí nhớ kinh người đã gặp qua là không quên được, trong vòng mấy tuần có thể không có phiên dịch chữ xem phim thoải máu
Nhìn cậu tải xuống một trò chơi vô cùng hấp dẫn dưới sự đề cử của fan hâm mộ, sau khi làm quen với thao tác thì cậu mới bắt đầu, đến đối thủ sau khi thi đấu xong chất vấn có phải tuyển thủ chuyên nghiệp đi ra ngoài làm vài ván giải trí không.
Cư dân mạng:????
Nếu không phải ta thật sự xem phát sóng trực tiếp, thấy được ngay từ đầu bộ dáng thường dân không lừa được người, ta thật sự sẽ cho rằng tất cả ngươi đều là giả bộ.
Một đại fan hâm mộ của Mục Tinh lấy một loại kiêu ngạo, đem những tài hoa này chế tác thành một cái video, cũng lấy tiêu đề “Hành trình từ nhìn streamer bán hàng hóa fan của tôi rốt cuộc như thế nào?”
Tuyên bố ra ngoài.
Trên mạng bùng nổ.
Ngay từ đầu toàn bộ đều là chất vấn, chất vấn Mục Tinh bật hack, làm giả.
Fan hâm mộ Mục Tinh bắt đầu quăng phát sóng trực tiếp ra ngoài.
Sau đó đào ra chuyện Mục Tinh còn đang ở trong giới giải trí trước kia: cậu cũng bởi vì trình độ học vấn thấp, không có ngoại ngữ cũng không có sở trường gì bị fan đen cười nhạo rất nhiều lần.
Trước kia cậu thật sự cái gì cũng không biết.
Hiện tại cũng thật sự vừa học liền biết.
[Ừm ừm? Đây là hậu viện của Tinh Tinh sao?]
[Đóa hoa nở thật tốt.]
Mục Tinh nhìn thấy bình luận này, lập tức tiếp lời: "Hoa nở đẹp không? Tôi nói cho mọi người biết không phải tôi khoác lác, hoa ta trông nở ra đều rất đẹp, đại thúc trong thôn còn thỉnh giáo bí quyết với ta."
Đắc ý trong giọng nói của cậu quả thực không giấu được: "Nhưng tôi làm sao có bí quyết gì, đây chỉ là thiên phú mà thôi. Cũng giống như tôi chiêu mộ động vật."
[A, ta thích khoe khoang kiểu này.]
[Trước kia ta xem những streamer kia khoe khoang, ta chỉ cảm thấy mình là người bình thường, vì sao streamer này ta chỉ cảm thấy đáng yêu? Ta còn là một nam nhân...]
[Tư tưởng của anh em, có chút nguy hiểm [đầu chó]
[Huynh đệ nói ra chuyện xưa của ngươi.]
[Cái này có gì kỳ quái, ta là một nữ nhân, mỗi ngày xem các video của các chị xinh đẹp, nhìn mà thét chói tai. Mỹ nhân chẳng phân biệt giới tính!]
Chỉ thấy ống kính vừa chuyển, gà rừng đang cúi đầu mổ chuối tiêu xuất hiện trong tầm mắt người xem:
[Thật là một con gà rừng xinh đẹp]
[Oa sao ngươi còn nuôi gà rừng?]
[Sao ta thấy con gà này quen quen thế?]
Mục Tinh cười nói: "Nhìn quen mắt không? Mọi người còn nhớ con gà rừng Tiểu Hắc bắt được lúc trước không, tôi cũng không biết nó tìm được đường từ trên núi như thế nào."
[Cái này?]
[Mẹ ơi, gà rừng thần ơi!]
Thần hơn còn ở phía sau.
Đám fan hâm mộ chỉ thấy, gà rừng vốn đang nghiêm túc ăn cơm thật, vừa nghe thấy giọng Mục Tinh, nhanh chóng ngẩng đầu, trực tiếp đụng vào trên đùi Mục Tinh, ỷ lại không đi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Oa!]
[Cái này, ta tin ngươi được động vật yêu thích.]
[Nhìn xem liền khóc, mèo chủ tử nhà ta lúc nào có thể dính ta như vậy?]
[Vương tử Disneyland quả danh bất hư truyền [Đầu chó]]
Khán giả còn đang sôi nổi cảm thán, chỉ thấy gà rừng đột nhiên nhảy lên, bọn họ còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy trong ống kính có một bóng đen bay qua.
Màn ảnh lung lay một chút giống như bị cái gì ngăn trở, chỉ nghe được thanh âm hoảng sợ của gà rừng.
"Cạc cạc!"
Mục Tinh: "..."
Cậu vội vàng hô: "Tiểu Hắc!"
Rất nhanh ống kính một lần nữa khôi phục, giống như là bị đặt ở trên bàn.
Sau đó bọn họ liền thấy được một màn quen thuộc: Một con khỉ lớn một mực đem gà rừng nhỏ hơn nửa vòng so với nó đè xuống đất, làm bộ muốn cắn.
Mục Tinh đi qua, hô vài tiếng, Tiểu Hắc mới không tình nguyện buông ra.
Gà rừng bay nhào vào trong ngực Mục Tinh, Tiểu Hắc lại bắt đầu nhe răng trợn mắt.
[Ủa? Vì sao cảnh này có chút quen thuộc?]
[Ha ha ha ha hoặc phục chế cảnh kinh điển]
[Được lắm, không chỉ có Kê huynh tìm tới, Hắc huynh cũng tìm tới rồi.]
[Một màn này, các ngươi nói xem có giống tiểu tiện nhân Tiểu Hắc đang tức giận nhìn tranh sủng không?]
[Tiểu tiện nhân tranh sủng có độc, hiện tại trong đầu ta có hình ảnh]
Trận tranh đấu này cuối cùng kết thúc dưới sự trấn áp mạnh mẽ của Mục Tinh, cảnh tượng này cũng bị fan hâm mộ làm thành cảnh tượng nổi tiếng, truyền bá rộng khắp trên mạng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Danh tiếng " Vương tử thất lạc của Disneyland" của Mục Tinh cũng hoàn toàn truyền ra ngoài.
*
Mục Tinh làm giống như cậu nói, có đôi khi mở camera ngồi một ngày.
Mùa đông ở thôn Tiểu Khê tuyết rơi rất sớm, tuyết lớn chậm rãi đóng kín núi, ra ngoài cũng không tiện.
Nhưng mà cậu cũng không nhàm chán, ở trên internet tìm được rất nhiều thứ cảm thấy hứng thú.
Sau đó, đám fan hâm mộ không bình tĩnh.
Bọn họ nhìn Mục Tinh nổi lên hứng thú với việc vẽ tranh, ở trên mạng tìm các video nhập môn, nhìn cậu từ không chuyên hoàn toàn, không đến nửa tháng, liền có thể vẽ ra dáng thân thể người.
Nhìn Mục Tinh bởi vì xem phim ảnh ngoại quốc không hiểu ngoại ngữ cảm thấy không thoải mái, bắt đầu tự học ngoại ngữ, sau đó lấy trí nhớ kinh người đã gặp qua là không quên được, trong vòng mấy tuần có thể không có phiên dịch chữ xem phim thoải máu
Nhìn cậu tải xuống một trò chơi vô cùng hấp dẫn dưới sự đề cử của fan hâm mộ, sau khi làm quen với thao tác thì cậu mới bắt đầu, đến đối thủ sau khi thi đấu xong chất vấn có phải tuyển thủ chuyên nghiệp đi ra ngoài làm vài ván giải trí không.
Cư dân mạng:????
Nếu không phải ta thật sự xem phát sóng trực tiếp, thấy được ngay từ đầu bộ dáng thường dân không lừa được người, ta thật sự sẽ cho rằng tất cả ngươi đều là giả bộ.
Một đại fan hâm mộ của Mục Tinh lấy một loại kiêu ngạo, đem những tài hoa này chế tác thành một cái video, cũng lấy tiêu đề “Hành trình từ nhìn streamer bán hàng hóa fan của tôi rốt cuộc như thế nào?”
Tuyên bố ra ngoài.
Trên mạng bùng nổ.
Ngay từ đầu toàn bộ đều là chất vấn, chất vấn Mục Tinh bật hack, làm giả.
Fan hâm mộ Mục Tinh bắt đầu quăng phát sóng trực tiếp ra ngoài.
Sau đó đào ra chuyện Mục Tinh còn đang ở trong giới giải trí trước kia: cậu cũng bởi vì trình độ học vấn thấp, không có ngoại ngữ cũng không có sở trường gì bị fan đen cười nhạo rất nhiều lần.
Trước kia cậu thật sự cái gì cũng không biết.
Hiện tại cũng thật sự vừa học liền biết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro