Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)

Trọng Điểm (3)

Trạch Lan

2024-08-05 11:52:43

[??? Cái này? Trực tiếp quảng cáo rồi?]

[Giỏi lắm, tôi nói thẳng một câu giỏi lắm, xem phát sóng trực tiếp lâu như vậy, bây giờ tôi mới phản ứng được, đây lại là một streamer quảng cáo hàng.]

[Tư thế đọc diễn thuyết giống như diễn văn, thật tức cười.]

[Đọc diễn thuyết quá, không dễ đọc hơn chút nào so với chủ kênh nhỉ?]

[Ha ha ha ha nhìn trộm đến bây giờ tôi thật sự không nhịn được nữa, trước kia nhận thức Mục Tinh chính là câu nệ không thích nói chuyện, có chút không phóng khoáng, sau đó sân khấu nát nhừ. Hóa ra bản thân trên thực tế lại khôi hài như vậy sao?]

Mục Tinh đây thật đúng là học thuộc bản thảo, cậu nói một tràng lưu loát, cuối cùng làm ra tổng kết: "Quả hồng của Tiểu Khê Thôn chúng tôi, tôi từ nhỏ ăn đến lớn, thật sự ngọt, ăn đặc biệt ngon!"

Cậu nói xong còn sợ người xem không tin, lần nữa cường điệu: "Thật sự ăn ngon, lừa các ngươi tôi là chó con!"

[Tôi không tin.]

[Tôi cũng không tin.]

[Tôi cũng không tin.]

Khán giả đồng loạt bình luận.

Sau đó bọn họ liền thấy Mục Tinh móc ra một cái điện thoại từ trong túi, cúi đầu nhìn, nhanh chóng ngẩng đầu, có chút sốt ruột giải thích: "Đừng không tin, tôi nói đều là thật!"

[Phát sóng trực tiếp một giờ trước cũng không thấy lấy điện thoại ra, tôi còn tưởng rằng dẫn chương trình không mang. Vừa đến bán quả hồng thì nhanh chóng lấy ra hỗ trợ xem lượt mua. Mang hàng đến chương trình quảng cáo.]

[Đi đi đi, còn tưởng rằng thật sự là phát sóng trực tiếp cuộc sống sơn dã, náo loạn nửa ngày vẫn là bán hàng. Nhàm chán.]

[Dáng vẻ sốt ruột của Tinh Tinh Tử thật đáng yêu. Tôi là người thành thật, nói thật, lúc trước tôi còn không tin là đáng ghét ngươi đấy]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[Người sử dụng "Ngôi Sao Nhỏ" tung một trận mưa sao băng trong phòng phát sóng trực tiếp]

[Chim sẻ nhỏ: Tôi tin tôi rồi, bảo bối ngươi mau mau lại thả link mua đi!]

Link mua?

Mục Tinh sửng sốt, hỏi: "Mua trực tiếp sao? Tôi quên làm."

[???? Lần đầu tiên nhìn thấy người mang hàng không có đường link dẫn mua hàng]

[Ha ha ha ha kiếm cơm thất bại]

[Khá lắm, kim chủ ba ba, cái này không phải là khấu trừ tiền sao?]

Mục Tinh không hiểu hỏi: "Cái gì trừ tiền, cái gì kim chủ ba ba?"

Cậu xem trực tiếp ít, đều là hai ngày nay bù lại, nhìn màn hình một hồi mới phản ứng lại được ý tứ của fan hâm mộ.

"Các ngươi lầm rồi. Tôi không có kiếm cơm." Mục Tinh giải thích nói, "Đây không phải là ông chủ bảo tôi quảng cáo bán hàng, những cây hồng này đều là của thôn dân thôn Tiểu Khê chúng tôi."

"Quả hồng không lâu nữa sẽ hoàn toàn chín, mọi năm đều có một ông chủ đặt hàng đột nhiên năm nay không cần nữa, quả hồng không bán được cũng chỉ có thể để rụng hư, như vậy các thôn dân vất vả một năm lại trắng tay, tôi mới nghĩ biện pháp, xem có thể trực tiếp bán ra trên mạng một chút hay không."

Lúc này cậu mới phản ứng lại: "Cho nên các người cho rằng tôi vừa cùng ông chủ ăn chia phần trăm hoa hồng sao?"

Cậu mấp máy miệng, giải thích rất nghiêm túc: "Không lấy tiền, mỗi một câu tôi vừa nói đều là phát ra từ đáy lòng. Quả hồng của Tiểu Khê Thôn chúng tôi từ nhỏ tôi ăn được lớn, hương vị rất ngon."

Cậu suy nghĩ một chút, rốt cuộc linh cảm chợt lóe, chỉ chỉ mình:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hình như vừa rồi nhìn thấy có người khen tôi trắng? Quả hồng có hiệu quả trắng đẹp từ bên trong, tôi từ nhỏ đã phơi nắng không đen, nói không chừng có quan hệ với tôi từ nhỏ đã ăn quả hồng của thôn Tiểu Khê thì sao?"

[!!!]

[Mặc dù biết ngươi đang ăn nói bừa bãi, nhưng tôi tin.]

[Tôi mua! Tôi mua còn không được sao?]

Mục Tinh nhìn tin nhắn nhanh chóng chuyển động trên màn hình, cùng thuần một bão bình luận đòi mua mua mua, ho một tiếng, nói: "Tôi thật ra chỉ là nói đùa."

[Không không không nhìn mặt cậu, tôi cảm thấy rất có sức thuyết phục]

[Tôi biết cậu đang nói đùa, nhưng đây là lần đầu tiên tôi ra sức mang hàng như vậy về, dù thế nào cũng phải ủng hộ.]

[Vừa mới trở về với độ X, ăn nhiều quả hồng thật có công hiệu trắng đẹp]

[Cậu thế này cũng quá thật rồi, may mà không phải video quảng cáo thật, nếu không streamer ngốc như vậy sợ là thật sự bị trừ tiền.]

[Cho nên link mua đâu, cho tôi link mua?]

Mục Tinh nói: "Lứa hồng đầu tiên đại khái nửa tháng sau mới có thể chín, bởi vì tôi phát sóng trực tiếp là chủ ý bộc phát, không quá thuần thục. Chờ tôi trở về sẽ đem cửa hàng sắp xếp, cửa hàng còn đang làm, mọi người đừng gấp."

Cậu nhìn đồng hồ, nói: "Không còn sớm, tôi phải xuống núi chuẩn bị về nhà làm cơm trưa. Mọi người tạm biệt."

[Tiếp tục phát sóng! Chúng tôi có thể thấy cậu nấu cơm!]

[Thuận tiện muốn xem thử trong nhà Tinh Tinh là như thế nào!]

Mục Tinh vẻ mặt nghi hoặc: "Nấu cơm có cái gì xem? Chẳng lẽ các ngươi chưa thấy qua người nấu cơm sao? Muốn học nấu cơm, trên video của Vân Đóa có rất nhiều streamer chuyên nghiệp. Trong nhà cũng không có gì đẹp mắt, chỉ là một căn phòng bình thường."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Pháo Hôi Không Phụng Bồi (Xuyên Nhanh)

Số ký tự: 0