Chương 1051: Cửu trùng điện (3)
Tô Tiểu Noãn
2024-07-15 19:06:34
“Muội muội, hiện tại tình thế này, chẳng lẽ ngươi còn chưa hiểu sao? Nếu ngươi còn chưa hiểu, vậy chắc là ca ca cũng đã hiểu đúng không?” Lý Dao Dao dùng ánh mắt sáng quắc mà nhìn Lạc Hạo Thần.
Lạc Hạo Thần híp đôi mắt lại, ánh mắt sắc bén như băng đao, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Lý Dao Dao.
Cảm giác của Lạc Hạo Thần thật sự có chút phức tạp.
Đối với vị biểu muội thần tiên siêu phàm thoát tục này, hắn vốn thực thích, có thể nói là cực kỳ thích, thích đến nông nỗi muốn hỏi cưới nàng.
Nhưng trải qua trận chiến lúc trước, sau khi Lý Dao Dao đưa ra lựa chọn trong lúc sống chết, hắn có chút thấy không rõ nàng.
Cho nên, Lạc Hạo Thần cao thâm khó đoán mà trầm mặc.
“Biểu ca, ngươi thấy được đúng không, Bắc Thần Ảnh và Tô Lạc có quan hệ rất tốt, bọn họ hiện tại đã liên hợp với nhau, nếu bốn người chúng ta không liên hợp, tuyệt đối sẽ bị ăn sạch không còn chừa lại một miếng nào!” Lý Dao Dao từng câu từng chữ mà mê hoặc.
Điểm này, không cần Lý Dao Dao nói, Lạc Hạo Thần cũng hiểu rõ.
“Cho nên, chúng ta nhất định phải đoàn kết, chỉ có đoàn kết nhất trí, mới có thể đối kháng với bọn họ.”
Ba người đều trầm mặc không nói.
Lý Dao Dao lại tiếp tục mê hoặc: “Đối phương có bốn người và đoàn kết, nhưng bọn họ có một nhược điểm trí mạng, mà nhược điểm đó lại chính là điểm yếu duy nhất của bọn họ.”
“Nhược điểm gì?” Lạc Hạo Thần rốt cuộc lên tiếng.
Lý Dao Dao trầm ngâm nửa ngày, rốt cuộc cũng nói ra hai chữ: “Tô Lạc.”
Lời vừa nói ra, hai nam nhân đều khẽ gật đầu.
Tô Lạc bị thương nặng như vậy, ngay cả đi đường còn khó khăn, nàng đích thật là chỗ đột phá tốt nhất.
Nhưng mà…
Lạc Điệp Y cười nhạo một tiếng: “Dao Trì tiên tử, ngươi muốn lợi dụng chúng ta giúp ngươi diệt trừ Tô Lạc, để ngươi có được Nam Cung Lưu Vân? Bàn tính này của ngươi đánh cũng quá nhanh rồi!”
Lửa giận trong lòng Lý Dao Dao hừng hực thiêu đốt, hận không thể ngay lập tức lăng trì lóc da nha đầu thúi trước mặt.
Nhưng giờ đang là thời khắc mấu chốt, nha đầu thúi này vẫn còn có ích, cho nên Lý Dao Dao tạm thời áp xuống lửa giận trong lòng, khóe miệng lại có chút ủy khuất: “Muội muội, chẳng lẽ ngươi không thấy sao? Tam sư huynh trong lòng trong mắt cũng chỉ có Tô Lạc, mặc kệ Tô Lạc sống hay chết, đều không thể quay đầu lại và ta.”
Lạc Điệp Y vừa lòng gật đầu: “Lời này thật ra không giả. Mặc kệ Tô Lạc sống hay chết, chỉ bằng việc Nam Cung Lưu Vân chán ghét ngươi, đã tuyệt đối không có khả năng quay đầu lại và ngươi ở bên nhau.”
Lời nói của Lạc Điệp Y giống như một thanh kiếm, chọc thẳng vào nội tâm của Lý Dao Dao.
Thân hình Lý Dao Dao hơi lung lay, mãnh liệt hít một hơi mới không bộc phát lửa giận ra bên ngoài.
Chán ghét? Trước kia tam sư huynh đối xử với mình tốt như vậy, sao có thể sẽ chán ghét mình? Hiện tại hắn vì lấy lòng tiểu tiện nhân Tô Lạc kia, mới cố ý giả vờ chán ghét mình! Lý Dao Dao vô cùng tin tưởng điều này.
Lý Dao Dao hít sâu một hơi, ổn định tâm thần, mới chậm rãi nói: “Cho nên, chúng ta hiện tại là người trên và một chiếc thuyền, cần phải đoàn kết nhất trí, một lòng đối địch, muội muội, ngươi nói có phải hay không?”
Lạc Điệp Y liếc nàng một cái, hừ một tiếng rồi xoay người sang chỗ khác.
Lạc Hạo Thần gật đầu: “Biểu muội nói đúng.”
Đối với Tô Lạc, Lạc Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn thịt uống máu nàng, thù sâu như biển, không đội trời chung.
Mối thù ngày ấy bị chôn dưới chân núi, Lạc Hạo Thần và Lạc Điệp Y tuyệt đối muốn báo.
Tuy rằng Lý Dao Dao chưa chắc có thể tin, nhưng Tô Lạc lại là kẻ thù không đội trời chung. Cho nên, không hề trì hoãn, hai huynh muội và Lý Dao Dao kết thành đồng minh.
Tư Đồ Minh chỉ lẳng lặng mà đứng thẳng ở một bên.,
Lúc trước khi chiến đấu, hắn ra sức nhiều nhất, hầu như hứng hết một nửa công kích của Tuyết Lạc Toan Ngê.
Lạc Hạo Thần híp đôi mắt lại, ánh mắt sắc bén như băng đao, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm Lý Dao Dao.
Cảm giác của Lạc Hạo Thần thật sự có chút phức tạp.
Đối với vị biểu muội thần tiên siêu phàm thoát tục này, hắn vốn thực thích, có thể nói là cực kỳ thích, thích đến nông nỗi muốn hỏi cưới nàng.
Nhưng trải qua trận chiến lúc trước, sau khi Lý Dao Dao đưa ra lựa chọn trong lúc sống chết, hắn có chút thấy không rõ nàng.
Cho nên, Lạc Hạo Thần cao thâm khó đoán mà trầm mặc.
“Biểu ca, ngươi thấy được đúng không, Bắc Thần Ảnh và Tô Lạc có quan hệ rất tốt, bọn họ hiện tại đã liên hợp với nhau, nếu bốn người chúng ta không liên hợp, tuyệt đối sẽ bị ăn sạch không còn chừa lại một miếng nào!” Lý Dao Dao từng câu từng chữ mà mê hoặc.
Điểm này, không cần Lý Dao Dao nói, Lạc Hạo Thần cũng hiểu rõ.
“Cho nên, chúng ta nhất định phải đoàn kết, chỉ có đoàn kết nhất trí, mới có thể đối kháng với bọn họ.”
Ba người đều trầm mặc không nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý Dao Dao lại tiếp tục mê hoặc: “Đối phương có bốn người và đoàn kết, nhưng bọn họ có một nhược điểm trí mạng, mà nhược điểm đó lại chính là điểm yếu duy nhất của bọn họ.”
“Nhược điểm gì?” Lạc Hạo Thần rốt cuộc lên tiếng.
Lý Dao Dao trầm ngâm nửa ngày, rốt cuộc cũng nói ra hai chữ: “Tô Lạc.”
Lời vừa nói ra, hai nam nhân đều khẽ gật đầu.
Tô Lạc bị thương nặng như vậy, ngay cả đi đường còn khó khăn, nàng đích thật là chỗ đột phá tốt nhất.
Nhưng mà…
Lạc Điệp Y cười nhạo một tiếng: “Dao Trì tiên tử, ngươi muốn lợi dụng chúng ta giúp ngươi diệt trừ Tô Lạc, để ngươi có được Nam Cung Lưu Vân? Bàn tính này của ngươi đánh cũng quá nhanh rồi!”
Lửa giận trong lòng Lý Dao Dao hừng hực thiêu đốt, hận không thể ngay lập tức lăng trì lóc da nha đầu thúi trước mặt.
Nhưng giờ đang là thời khắc mấu chốt, nha đầu thúi này vẫn còn có ích, cho nên Lý Dao Dao tạm thời áp xuống lửa giận trong lòng, khóe miệng lại có chút ủy khuất: “Muội muội, chẳng lẽ ngươi không thấy sao? Tam sư huynh trong lòng trong mắt cũng chỉ có Tô Lạc, mặc kệ Tô Lạc sống hay chết, đều không thể quay đầu lại và ta.”
Lạc Điệp Y vừa lòng gật đầu: “Lời này thật ra không giả. Mặc kệ Tô Lạc sống hay chết, chỉ bằng việc Nam Cung Lưu Vân chán ghét ngươi, đã tuyệt đối không có khả năng quay đầu lại và ngươi ở bên nhau.”
Lời nói của Lạc Điệp Y giống như một thanh kiếm, chọc thẳng vào nội tâm của Lý Dao Dao.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thân hình Lý Dao Dao hơi lung lay, mãnh liệt hít một hơi mới không bộc phát lửa giận ra bên ngoài.
Chán ghét? Trước kia tam sư huynh đối xử với mình tốt như vậy, sao có thể sẽ chán ghét mình? Hiện tại hắn vì lấy lòng tiểu tiện nhân Tô Lạc kia, mới cố ý giả vờ chán ghét mình! Lý Dao Dao vô cùng tin tưởng điều này.
Lý Dao Dao hít sâu một hơi, ổn định tâm thần, mới chậm rãi nói: “Cho nên, chúng ta hiện tại là người trên và một chiếc thuyền, cần phải đoàn kết nhất trí, một lòng đối địch, muội muội, ngươi nói có phải hay không?”
Lạc Điệp Y liếc nàng một cái, hừ một tiếng rồi xoay người sang chỗ khác.
Lạc Hạo Thần gật đầu: “Biểu muội nói đúng.”
Đối với Tô Lạc, Lạc Hạo Thần hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể ăn thịt uống máu nàng, thù sâu như biển, không đội trời chung.
Mối thù ngày ấy bị chôn dưới chân núi, Lạc Hạo Thần và Lạc Điệp Y tuyệt đối muốn báo.
Tuy rằng Lý Dao Dao chưa chắc có thể tin, nhưng Tô Lạc lại là kẻ thù không đội trời chung. Cho nên, không hề trì hoãn, hai huynh muội và Lý Dao Dao kết thành đồng minh.
Tư Đồ Minh chỉ lẳng lặng mà đứng thẳng ở một bên.,
Lúc trước khi chiến đấu, hắn ra sức nhiều nhất, hầu như hứng hết một nửa công kích của Tuyết Lạc Toan Ngê.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro