Chương 549: Chia của (12)
Tô Tiểu Noãn
2024-07-15 19:06:34
Lý Ngạo Khung cũng không hiểu được, hắn còn ở kia khinh thường cười nhạo khi dễ Tô Lạc.
Rất nhanh, trải qua một lúc Tô Lạc đoạt lấy một cách điên cuồng, Vương Trung Quỳ bên này nguyên thạch tốt đều bị cướp đoạt tới không còn gì giá trị cho hắn lấy nữa.
Cùng lúc đó, năng lực Tiểu Thần Long cho nàng mượn cũng bị nàng tiêu hao hầu như không còn, trong nháy mắt, Tô Lạc liền không còn nhìn thấy những điểm đánh dấu đỏ nữa.
Tô Lạc trực tiếp rút ra khỏi trận đấu, ngồi dựa ra ghế gỗ tử đàn ở phía sau, đôi tay gác ở sau đầu, khóe miệng hơi hơi gợi lên, cười như không cười mà nhìn Vương Trung Quỳ ở trước mặt nàng nghiên cứu đống nguyên thạch kia.
Tinh thạch vương đáng thương, thứ tốt tất cả đều bị nàng lấy sạch đi rồi, hắn còn có thể lấy được gì hay ho nữa đây?
Nhưng vị tân tinh thạch vương Vương Trung Quỳ thì lại không biết điều này, hắn như cũ vùi đầu vào đóng nguyên thạch, siêng năng, hết sức chăm chú, hết sức chuyên chú mà lựa chọn.
Bắc Thần Ảnh thật sự là chịu không nổi Tô Lạc không chút để ý đối thủ, ai oán trong bất đắc dĩ: “Thái độ này là do ai nuông chiều ra thế này?”
Sao lại có người trong lúc thi đấu, tay lại để ở sau đầu, không chút để ý quan sát hành vi của đối thủ vậy chứ? Chuyện này quả thực… làm cho bọn họ không cách nào hình dung ra được.
Nam Cung Lưu Vân thằng nhãi này cũng không nể mặt, không cho vậy là có vấn đề gì, chầm chậm mà nói: “Bổn vương nuông chiều đấy, ngươi muốn có ý kiến gì?”
Bắc Thần Ảnh hai bên huyệt thái dương giật giật, quả thực không dám tiếp tụcnói chuyện vớiNam Cung Lưu Vân.
Lúc này hắn vô cùng nhớ Nam Cung Lưu Vân trước kia sắc thái lạnh nhạt ngạo mạn đối với nữ giới không chút lưu tình, khi đó Nam Cung Lưu Vân còn vuốt cằm, liếc xéo bốn phía. Nữ nhân? Đó là thứ gì? Cút ngay cho Bổn vương!
Đó là kiểu khí thế hiên ngang, khí phách mạnh mẽ, bễ nghễ thiên hạ!
Bây giời thì sao? Người còn chưa lấy được về nhà đã đòi cưng chiều như vậy, đến khi lấy về nhà rồi thì không biết chừng sẽ còn cưng chiều tới ra mức nào… Những ngày khổ cực sẽ còn dài dài. Bắc Thần Ảnh trong lòng cực kỳ ai oán.
Tô Lạc không hiểu nổi ai óan của Bắc Thần, lúc này nàng còn đang cười tủm tỉm mà nhìn Vương Trung Quỳ ở đối diện.
Vương Trung Quỳ chọn lựa nhặt lấy, cuối cùng hắn cũng nhặt luôn cả số nguyên thạch mà nàng không thèm lấy vứt trước mặt, Tô Lạc vốn cũng có xem trọng hắn nay lại thấy điều này, tức khắc ấn tượng của nàng đối với hắn cũng hạ xuống một bậc.
Phải biết rằng, những nguyên thạch trước mặt nàng tất cả đều không có đánh dấu điểm đỏ, bên trong không hề có một chút tinh thạch nào tồn tại.
Vì thế, Tô Lạc có lòng tốt ra mặt nhắc nhở hắn: “Ê nè, đống nguyên thạch trước mặt ta ngươi cũng không cần phải chọn đâu, những cái có tinh thạch đều đã bị chọn xong hết rồi, còn lại đều là rác rưởi thôi, ngươi đem về lót ghế ngồi ư?”
Tô Lạc vừa nói ra lời này, tức khắc toàn bộ người ở đó đều ồ lên.
Bắc Thần Ảnh sợ đến ngây người.
Lý Ngạo Khung ánh mắt nhìn Tô Lạc trở nên vô cùng ngu ngốc: “Cô nương này đừng nói là đầu đã bị cửa kẹp cho hư rồi chứ?”
“Muốn chết hay sao?” Nam Cung Lưu Vân hừ lạnh, đôi mắt liếc xéo Lý Ngạo Khung, nếu hắn còn dám nói thêm câu nào bôi nhọ Tô Lạc nữa, Nam Cung Lưu Vân sẽ trực tiếp động thủ.
“Không phải, lời này của nàng ta… Ngươi cũng tin?” Lý Ngạo Khung cảm thấy thế giới này quá thần kỳ, hắn dù sao cũng là không tin.
“Tin chứ, là Lạc nha đầu nhà ta nói, tuyệt đối sẽ không hề sai.” Nam Cung Lưu dương dương đắc ý.
Lý Ngạo Khung trong lòng vì Lý Dao Dao bi ai: Em gái à, nam nhân như vậy, ngươi xác định còn muốn để ý lưu tâm đến sao?
Lý Ngạo Khung thu hồi tầm mắt, hắn biết, nếu còn tiếp tục đấu võ mồm với Nam Cung Lưu Vân nữa, thì người thua xác định chắc chắn chính là Lý Ngạo Khung hắn. Nếu đã như thế, chi bằng đừng để ý tới hắn nữa!
Mắt thấy hai bên đều lựa xong, Lý Ngạo Khung tiến lên vài bước, ánh mắt miệt thị quét một cái qua cái rương tràn đầy của Tô Lạc, lạnh nhạt mà nói: “Thi đấu kết thúc.”
Bắc Thần Ảnh bước lên nhìn, sắc mặt đặc biệt phức tạp.
Nếu là so sánh về số lượng, đội của mình tuyệt đối nắm chắc phần thắng, đây là không hề nghi ngờ.
Bởi vì trải qua cuộc cướp đoạt của thổ phỉ Tô Lạc trước đó, tuyệt đại đa số nguyên thạch đều đã vào miệng rương bên này, nhưng còn hàm lượng tinh thạch chứa bên trong thì sao…
Rất nhanh, trải qua một lúc Tô Lạc đoạt lấy một cách điên cuồng, Vương Trung Quỳ bên này nguyên thạch tốt đều bị cướp đoạt tới không còn gì giá trị cho hắn lấy nữa.
Cùng lúc đó, năng lực Tiểu Thần Long cho nàng mượn cũng bị nàng tiêu hao hầu như không còn, trong nháy mắt, Tô Lạc liền không còn nhìn thấy những điểm đánh dấu đỏ nữa.
Tô Lạc trực tiếp rút ra khỏi trận đấu, ngồi dựa ra ghế gỗ tử đàn ở phía sau, đôi tay gác ở sau đầu, khóe miệng hơi hơi gợi lên, cười như không cười mà nhìn Vương Trung Quỳ ở trước mặt nàng nghiên cứu đống nguyên thạch kia.
Tinh thạch vương đáng thương, thứ tốt tất cả đều bị nàng lấy sạch đi rồi, hắn còn có thể lấy được gì hay ho nữa đây?
Nhưng vị tân tinh thạch vương Vương Trung Quỳ thì lại không biết điều này, hắn như cũ vùi đầu vào đóng nguyên thạch, siêng năng, hết sức chăm chú, hết sức chuyên chú mà lựa chọn.
Bắc Thần Ảnh thật sự là chịu không nổi Tô Lạc không chút để ý đối thủ, ai oán trong bất đắc dĩ: “Thái độ này là do ai nuông chiều ra thế này?”
Sao lại có người trong lúc thi đấu, tay lại để ở sau đầu, không chút để ý quan sát hành vi của đối thủ vậy chứ? Chuyện này quả thực… làm cho bọn họ không cách nào hình dung ra được.
Nam Cung Lưu Vân thằng nhãi này cũng không nể mặt, không cho vậy là có vấn đề gì, chầm chậm mà nói: “Bổn vương nuông chiều đấy, ngươi muốn có ý kiến gì?”
Bắc Thần Ảnh hai bên huyệt thái dương giật giật, quả thực không dám tiếp tụcnói chuyện vớiNam Cung Lưu Vân.
Lúc này hắn vô cùng nhớ Nam Cung Lưu Vân trước kia sắc thái lạnh nhạt ngạo mạn đối với nữ giới không chút lưu tình, khi đó Nam Cung Lưu Vân còn vuốt cằm, liếc xéo bốn phía. Nữ nhân? Đó là thứ gì? Cút ngay cho Bổn vương!
Đó là kiểu khí thế hiên ngang, khí phách mạnh mẽ, bễ nghễ thiên hạ!
Bây giời thì sao? Người còn chưa lấy được về nhà đã đòi cưng chiều như vậy, đến khi lấy về nhà rồi thì không biết chừng sẽ còn cưng chiều tới ra mức nào… Những ngày khổ cực sẽ còn dài dài. Bắc Thần Ảnh trong lòng cực kỳ ai oán.
Tô Lạc không hiểu nổi ai óan của Bắc Thần, lúc này nàng còn đang cười tủm tỉm mà nhìn Vương Trung Quỳ ở đối diện.
Vương Trung Quỳ chọn lựa nhặt lấy, cuối cùng hắn cũng nhặt luôn cả số nguyên thạch mà nàng không thèm lấy vứt trước mặt, Tô Lạc vốn cũng có xem trọng hắn nay lại thấy điều này, tức khắc ấn tượng của nàng đối với hắn cũng hạ xuống một bậc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Phải biết rằng, những nguyên thạch trước mặt nàng tất cả đều không có đánh dấu điểm đỏ, bên trong không hề có một chút tinh thạch nào tồn tại.
Vì thế, Tô Lạc có lòng tốt ra mặt nhắc nhở hắn: “Ê nè, đống nguyên thạch trước mặt ta ngươi cũng không cần phải chọn đâu, những cái có tinh thạch đều đã bị chọn xong hết rồi, còn lại đều là rác rưởi thôi, ngươi đem về lót ghế ngồi ư?”
Tô Lạc vừa nói ra lời này, tức khắc toàn bộ người ở đó đều ồ lên.
Bắc Thần Ảnh sợ đến ngây người.
Lý Ngạo Khung ánh mắt nhìn Tô Lạc trở nên vô cùng ngu ngốc: “Cô nương này đừng nói là đầu đã bị cửa kẹp cho hư rồi chứ?”
“Muốn chết hay sao?” Nam Cung Lưu Vân hừ lạnh, đôi mắt liếc xéo Lý Ngạo Khung, nếu hắn còn dám nói thêm câu nào bôi nhọ Tô Lạc nữa, Nam Cung Lưu Vân sẽ trực tiếp động thủ.
“Không phải, lời này của nàng ta… Ngươi cũng tin?” Lý Ngạo Khung cảm thấy thế giới này quá thần kỳ, hắn dù sao cũng là không tin.
“Tin chứ, là Lạc nha đầu nhà ta nói, tuyệt đối sẽ không hề sai.” Nam Cung Lưu dương dương đắc ý.
Lý Ngạo Khung trong lòng vì Lý Dao Dao bi ai: Em gái à, nam nhân như vậy, ngươi xác định còn muốn để ý lưu tâm đến sao?
Lý Ngạo Khung thu hồi tầm mắt, hắn biết, nếu còn tiếp tục đấu võ mồm với Nam Cung Lưu Vân nữa, thì người thua xác định chắc chắn chính là Lý Ngạo Khung hắn. Nếu đã như thế, chi bằng đừng để ý tới hắn nữa!
Mắt thấy hai bên đều lựa xong, Lý Ngạo Khung tiến lên vài bước, ánh mắt miệt thị quét một cái qua cái rương tràn đầy của Tô Lạc, lạnh nhạt mà nói: “Thi đấu kết thúc.”
Bắc Thần Ảnh bước lên nhìn, sắc mặt đặc biệt phức tạp.
Nếu là so sánh về số lượng, đội của mình tuyệt đối nắm chắc phần thắng, đây là không hề nghi ngờ.
Bởi vì trải qua cuộc cướp đoạt của thổ phỉ Tô Lạc trước đó, tuyệt đại đa số nguyên thạch đều đã vào miệng rương bên này, nhưng còn hàm lượng tinh thạch chứa bên trong thì sao…
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro