Chương 735: Cái chết của tô lạc (5)
Tô Tiểu Noãn
2024-07-15 19:06:34
Khi Dung Vân đại sư nói ra lời này, đáy mắt Dao Trì tiên tử hiện lên tia sáng vui mừng.
Sớm Dao Trì Cung đã sai người mang bản đồ của Động Ma Qủy tới cho nàng, nàng dùng thời gian một ngày nhớ hết toàn bộ chi tiết vào trong đầu.
Hiện giờ còn chưa tiến vào Động Ma Qủy, nàng cũng đã hiểu rõ bố cục kết cấu bên trong, nha đầu thúi Tô Lạc kia muốn thắng nàng? Kiếp sau đi!
Nghĩ đến này, Dao Trì tiên tử ngạo nghễ mà nhìn Tô Lạc một cái, trong mắt mang theo khinh thường.
Tô Lạc lại không để ý tới nàng.
Từ khi Dung Vân đại sư nói ra mỗi viên Hỏa Nguyên Thạch đều có linh thức của hắn, trong lòng Tô Lạc đã hiện lên vui sướng.
Vì thế, nàng nhanh chóng đánh thức Tiểu Thần Long còn đang ngủ vù vù trong không gian, vỗ cái mông nhỏ của nó, đặt nó bên cạnh Dung Vân đại sư.
Tiểu Thần Long xoa hai con mắt nhập nhèm buồn ngủ, lại rất ngoan ngoãn mà chấp hành mệnh lệnh của tiểu chủ nhân.
Ba bước hai bước chạy đến trong lòng ngực Dung Vân đại sư, cái mũi nhỏ ngửi mùi trên người hắn.
Dung Vân đại sư thực hiển nhiên cũng không biết con Tiểu Thần Long này trời sinh có bản năng tầm bảo, tràn ngập từ ái mà sờ đầu đầu.
Dao Trì tiên tử nhìn đến Tiểu Thần Long, trong lòng rùng mình, âm thanh lạnh lùng nói: “Con súc sinh này không thể đi vào!”
Tiểu Thần Long vừa nghe nói chính mình không thể đi vào, tức khắc nóng nảy, hai chỉ móng vuốt nhỏ gắt gao nhéo vạt áo trước ngực Dung Vân đại sư, cặp mắt to trắng đen rõ ràng kia lóe ý khẩn cầu.
Dung Vân đại sư từ ái mà sờ đầu nó.
Không ai chú ý tới, vừa rồi khi Lý Dao Dao hô lên ba chữ tiểu súc sinh kia, đáy mắt Dung Vân đại sư hiện lên ánh sáng rất lạnh, chỉ là tốc độ thực nhanh, người khác đều không phát hiện.
Chỉ trừ bỏ Tô Lạc vẫn luôn âm thầm cẩn thận quan sát Dung Vân đại sư.
Tô Lạc âm thầm ngạc nhiên trong lòng.
Không biết có phải do nàng có ảo giác hay không, nàng luôn cảm thấy Dung Vân đại sư đối xử với Lý Dao Dao cũng không tốt như mặt ngoài…
Nhưng mà, Lý Dao Dao không cho Tiểu Thần Long đi vào, này không thể được.
Tô Lạc lạnh lùng cười, liếc xéo Dao Trì tiên tử một cái: “Dựa vào cái gì Tiểu Linh sủng của ta không thể vào?”
“Ta đều không mang linh sủng, này không công bằng!” Kỳ thật Dao Trì tiên tử cũng không phải không có linh sủng, chỉ là linh sủng của nàng hiện tại vẫn là cấp năm, nàng khinh thường, cho nên ném ở Dao Trì cung không mang ra.
Khóe miệng Tô Lạc gợi lên một nụ cười lạnh: “Ta quản ngươi có mang hay không mang theo linh sủng, dù sao linh sủng của ta nhất định phải đi vào, có bản lĩnh ngươi cũng tìm một con.”
“Tô cô nương, ngươi sao lại không nói lý như vậy?” Dao Trì tiên tử dùng ánh mắt khiển trách nhìn Tô Lạc, biểu tình rất bất đắc dĩ: “Ngươi như vậy thì thi đấu phải tính như thế nào?”
Tô Lạc âm thầm ngó Dung Vân đại sư một cái, sau đó buông tay với Lý Dao Dao, bất đắc dĩ nói: “Tiểu Linh sủng của ta thích nhất là thám hiểm, nếu không cho nó đi vào, nó sẽ không vui, tâm tình không vui sẽ không chịu ăn cơm, không chịu ăn cơm sẽ sinh bệnh... Đương nhiên nếu ngươi có thể ngăn cản không cho nó vào, ngươi cứ quyết định đi.”
Dao Trì tiên tử còn chưa nói chuyện, Dung Vân đại sư đã vung tay lên: “Được rồi, linh sủng vốn là một phần thực lực, đương nhiên có thể đi vào.”
Tô Lạc cười thầm trong lòng.
Quả nhiên, Dung Vân đại sư vẫn là thực quan tâm Tiểu Thần Long.
Dao Trì tiên tử trong lòng không vui, nhưng nghĩ đến bản đồ mà mình nhớ kỹ trong đầu, khóe miệng nàng gợi lên một nụ cười lạnh.
“Bắt đầu đi.” Dung Vân đại sư nhẹ giọng nói.
Tiểu Thần Long nghe vậy, bay nhanh chạy vội tới trong lòng ngực Tô Lạc, sợ tiểu chủ nhân sẽ bỏ nó lại.
“Tẩu tử, chúng ta chờ ngươi ra tới chúc mừng.” Ba người Bắc Thần Ảnh đầy mặt chờ mong mà nói với Tô Lạc.
Động Ma Qủy rất nguy hiểm.
Sớm Dao Trì Cung đã sai người mang bản đồ của Động Ma Qủy tới cho nàng, nàng dùng thời gian một ngày nhớ hết toàn bộ chi tiết vào trong đầu.
Hiện giờ còn chưa tiến vào Động Ma Qủy, nàng cũng đã hiểu rõ bố cục kết cấu bên trong, nha đầu thúi Tô Lạc kia muốn thắng nàng? Kiếp sau đi!
Nghĩ đến này, Dao Trì tiên tử ngạo nghễ mà nhìn Tô Lạc một cái, trong mắt mang theo khinh thường.
Tô Lạc lại không để ý tới nàng.
Từ khi Dung Vân đại sư nói ra mỗi viên Hỏa Nguyên Thạch đều có linh thức của hắn, trong lòng Tô Lạc đã hiện lên vui sướng.
Vì thế, nàng nhanh chóng đánh thức Tiểu Thần Long còn đang ngủ vù vù trong không gian, vỗ cái mông nhỏ của nó, đặt nó bên cạnh Dung Vân đại sư.
Tiểu Thần Long xoa hai con mắt nhập nhèm buồn ngủ, lại rất ngoan ngoãn mà chấp hành mệnh lệnh của tiểu chủ nhân.
Ba bước hai bước chạy đến trong lòng ngực Dung Vân đại sư, cái mũi nhỏ ngửi mùi trên người hắn.
Dung Vân đại sư thực hiển nhiên cũng không biết con Tiểu Thần Long này trời sinh có bản năng tầm bảo, tràn ngập từ ái mà sờ đầu đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dao Trì tiên tử nhìn đến Tiểu Thần Long, trong lòng rùng mình, âm thanh lạnh lùng nói: “Con súc sinh này không thể đi vào!”
Tiểu Thần Long vừa nghe nói chính mình không thể đi vào, tức khắc nóng nảy, hai chỉ móng vuốt nhỏ gắt gao nhéo vạt áo trước ngực Dung Vân đại sư, cặp mắt to trắng đen rõ ràng kia lóe ý khẩn cầu.
Dung Vân đại sư từ ái mà sờ đầu nó.
Không ai chú ý tới, vừa rồi khi Lý Dao Dao hô lên ba chữ tiểu súc sinh kia, đáy mắt Dung Vân đại sư hiện lên ánh sáng rất lạnh, chỉ là tốc độ thực nhanh, người khác đều không phát hiện.
Chỉ trừ bỏ Tô Lạc vẫn luôn âm thầm cẩn thận quan sát Dung Vân đại sư.
Tô Lạc âm thầm ngạc nhiên trong lòng.
Không biết có phải do nàng có ảo giác hay không, nàng luôn cảm thấy Dung Vân đại sư đối xử với Lý Dao Dao cũng không tốt như mặt ngoài…
Nhưng mà, Lý Dao Dao không cho Tiểu Thần Long đi vào, này không thể được.
Tô Lạc lạnh lùng cười, liếc xéo Dao Trì tiên tử một cái: “Dựa vào cái gì Tiểu Linh sủng của ta không thể vào?”
“Ta đều không mang linh sủng, này không công bằng!” Kỳ thật Dao Trì tiên tử cũng không phải không có linh sủng, chỉ là linh sủng của nàng hiện tại vẫn là cấp năm, nàng khinh thường, cho nên ném ở Dao Trì cung không mang ra.
Khóe miệng Tô Lạc gợi lên một nụ cười lạnh: “Ta quản ngươi có mang hay không mang theo linh sủng, dù sao linh sủng của ta nhất định phải đi vào, có bản lĩnh ngươi cũng tìm một con.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tô cô nương, ngươi sao lại không nói lý như vậy?” Dao Trì tiên tử dùng ánh mắt khiển trách nhìn Tô Lạc, biểu tình rất bất đắc dĩ: “Ngươi như vậy thì thi đấu phải tính như thế nào?”
Tô Lạc âm thầm ngó Dung Vân đại sư một cái, sau đó buông tay với Lý Dao Dao, bất đắc dĩ nói: “Tiểu Linh sủng của ta thích nhất là thám hiểm, nếu không cho nó đi vào, nó sẽ không vui, tâm tình không vui sẽ không chịu ăn cơm, không chịu ăn cơm sẽ sinh bệnh... Đương nhiên nếu ngươi có thể ngăn cản không cho nó vào, ngươi cứ quyết định đi.”
Dao Trì tiên tử còn chưa nói chuyện, Dung Vân đại sư đã vung tay lên: “Được rồi, linh sủng vốn là một phần thực lực, đương nhiên có thể đi vào.”
Tô Lạc cười thầm trong lòng.
Quả nhiên, Dung Vân đại sư vẫn là thực quan tâm Tiểu Thần Long.
Dao Trì tiên tử trong lòng không vui, nhưng nghĩ đến bản đồ mà mình nhớ kỹ trong đầu, khóe miệng nàng gợi lên một nụ cười lạnh.
“Bắt đầu đi.” Dung Vân đại sư nhẹ giọng nói.
Tiểu Thần Long nghe vậy, bay nhanh chạy vội tới trong lòng ngực Tô Lạc, sợ tiểu chủ nhân sẽ bỏ nó lại.
“Tẩu tử, chúng ta chờ ngươi ra tới chúc mừng.” Ba người Bắc Thần Ảnh đầy mặt chờ mong mà nói với Tô Lạc.
Động Ma Qủy rất nguy hiểm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro