Chương 784: Vân Vụ Phong (6)
Tô Tiểu Noãn
2024-07-15 19:06:34
Nhưng mà chuyện khiến Tử Nhiên bất ngờ vẫn còn rất nhiều.
Loại luyện dược sư sơ cấp như Tô Lạc, Dung Vân đại sư căn bản là không thèm dạy.
Cho nên, trọng trách đó được vứt cho Tử Nhiên.
Nhưng chuyện khiến Tử Nhiên giật mình là chuyện khác.
Vốn dĩ, trong buổi học đầu tiên, hắn muốn dạy Tô Lạc cách phân biệt hoạt tính thảo dược.
Phân biệt hoạt tính thảo dược là kiến thức cần thiết mà luyện dược sư phải chuẩn bị để lên được trung cấp.
Lúc này, trước mặt bọn họ có mười cây Long Tiên Thảo.
Mỗi cây thoạt nhìn không có gì khác nhau lắm. Nếu là người bình thường nhìn qua, chắc chắn không biết phân biệt hoạt tính thảo dược như thế nào.
Tử Nhiên dạy cho Tô Lạc rất nhiều kiến thức lý luận để phân biệt hoạt tính, còn làm mẫu cho nàng xem.
Sau đó, hắn xáo trộn vị trí của mười cây thảo dược, rồi nói với Tô Lạc: “Bây giờ tới lượt muội. Muội hãy xếp lại mười cây thảo dược này theo mức độ hoạt tính từ cao đến thấp xem nào.”
Tô Lạc lại khó hiểu mà nhìn hắn: “Ta phải dùng cách ngươi dạy ta, hay là được dùng cách của ta?”
Mặt Tử Nhiên đầy nghi hoặc: “Ngươi có cách riêng sao?”
Không phải tiểu sư muội mới là sơ cấp hả? Sao luyện dược sư sơ cấp lại biết phân biệt hoạt tính thảo dược nhỉ?
Tô Lạc trịnh trọng gật đầu: “Đương nhiên là có. Hơn nữa, tốc độ cũng nhanh lắm đó.”
Tử Nhiên dạy nàng dựa vào màu sắc của rễ cây và hoa văn trên rễ cây để phân biệt.
Nhưng nàng thấy cách đó vô cùng rườm rà.
Tử Nhiên không tin, hắn nói: “Vậy muội làm thử xem.”
Mười cây Long Tiên Thảo vốn đã xếp theo thứ tự để làm mẫu cho Tô Lạc, cho nên Tử Nhiên mới xáo trộn chúng lên.
Tô Lạc không hề xem xét rễ cây của Long Tiên Thảo, nàng thậm chí lấy một miếng vải đen ra, bịt mắt mình lại.
Tử Nhiên bị hành động của nàng làm cho khó hiểu.
“Muội muốn làm gì vậy?” Phân biệt hoạt tính thảo dược, bắt buộc phải dùng mắt nhìn. Nhưng tiểu sư muội lại bịt mắt lại, thì nàng làm thế nào nhìn thấy gì?
Tô Lạc nhanh nhẹn cột miếng vải đen thật chặt, khóe miệng nàng hiện lên một nụ cười: “Tử Nhiên sư huynh, ngươi cứ chờ một chút, đảm bảo ta sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu.”
Tô Lạc một bên nói, một bên dùng tay chạm vào mấy cây Long Tiên Thảo.
Vốn dĩ Tô Lạc nghĩ rằng, tất cả mọi người đều có thể thông qua xúc giác, để cảm nhận hoạt tính thảo dược giống nàng.
Nhưng lần trước, sau khi nàng hỏi Lãnh dược sư, nàng mới phát hiện ông ta không làm giống nàng được.
Hiện tại, Tử Nhiên lại dạy cho nàng một cách khác để phân biệt hoạt tính thảo dược, nên nàng mới dám chắc rằng, người có thể phân biệt được hoạt tính thảo dược bằng xúc giác, chỉ có mình nàng.
Chỉ thấy sau khi Tô Lạc bịt mắt, bàn tay trắng nõn tinh tế của nàng lần lượt chạm vào mấy cây Long Tiên Thảo.
Nàng tùy ý chạm qua một lượt xong, rồi lập tức sắp xếp lại vị trí bọn chúng.
Vì thế, nàng xếp lại mười cây Long Tiên Thảo theo thứ tự rất nhanh chóng.
Xong xuôi, Tô Lạc tháo khăn bịt mắt ra, giơ tay thỉnh Tử Nhiên kiểm tra: “Tử Nhiên sư huynh xem thử đi.”
Tử Nhiên và Tử Vũ vốn không phải là đệ tử chính thức của Dung Vân đại sư, đệ tử quan môn chỉ có hai người là Lãnh Diễm và Tô Lạc.
Cho nên, Tử Nhiên và Tử Vũ thực sự không phải là sư huynh của nàng.
Tử Nhiên thật ra vẫn luôn quan sát Tô Lạc rất kĩ.
Hắn nhìn thấy nàng tùy tiện xếp lại mấy cây Long Tiên Thảo, đáy mắt lập tức hiện lên vẻ buồn cười.
Tiểu sư muội quả nhiên vẫn còn trẻ tuổi nên thích quậy phá. Nàng bịt mắt rồi tùy tiện xếp như vậy, thì làm sao có thể xác định chính xác hoạt tính thảo dược được.
Thấy Tô Lạc mời hắn kiểm tra, hắn cười khổ một tiếng, cũng không nỡ từ chối nàng.
Hắn chỉ tùy ý nhìn một cái, còn đang muốn mắng cho nàng một trận, dạy nàng cái gì gọi là làm đến nơi đến chốn.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, thì đáy mắt hắn lại hiện lên một tia kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện thấy cây đầu tiên bên trái chính xác là cây có hoạt tính cao nhất, mà lúc nãy hắn đã chọn.
Loại luyện dược sư sơ cấp như Tô Lạc, Dung Vân đại sư căn bản là không thèm dạy.
Cho nên, trọng trách đó được vứt cho Tử Nhiên.
Nhưng chuyện khiến Tử Nhiên giật mình là chuyện khác.
Vốn dĩ, trong buổi học đầu tiên, hắn muốn dạy Tô Lạc cách phân biệt hoạt tính thảo dược.
Phân biệt hoạt tính thảo dược là kiến thức cần thiết mà luyện dược sư phải chuẩn bị để lên được trung cấp.
Lúc này, trước mặt bọn họ có mười cây Long Tiên Thảo.
Mỗi cây thoạt nhìn không có gì khác nhau lắm. Nếu là người bình thường nhìn qua, chắc chắn không biết phân biệt hoạt tính thảo dược như thế nào.
Tử Nhiên dạy cho Tô Lạc rất nhiều kiến thức lý luận để phân biệt hoạt tính, còn làm mẫu cho nàng xem.
Sau đó, hắn xáo trộn vị trí của mười cây thảo dược, rồi nói với Tô Lạc: “Bây giờ tới lượt muội. Muội hãy xếp lại mười cây thảo dược này theo mức độ hoạt tính từ cao đến thấp xem nào.”
Tô Lạc lại khó hiểu mà nhìn hắn: “Ta phải dùng cách ngươi dạy ta, hay là được dùng cách của ta?”
Mặt Tử Nhiên đầy nghi hoặc: “Ngươi có cách riêng sao?”
Không phải tiểu sư muội mới là sơ cấp hả? Sao luyện dược sư sơ cấp lại biết phân biệt hoạt tính thảo dược nhỉ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Lạc trịnh trọng gật đầu: “Đương nhiên là có. Hơn nữa, tốc độ cũng nhanh lắm đó.”
Tử Nhiên dạy nàng dựa vào màu sắc của rễ cây và hoa văn trên rễ cây để phân biệt.
Nhưng nàng thấy cách đó vô cùng rườm rà.
Tử Nhiên không tin, hắn nói: “Vậy muội làm thử xem.”
Mười cây Long Tiên Thảo vốn đã xếp theo thứ tự để làm mẫu cho Tô Lạc, cho nên Tử Nhiên mới xáo trộn chúng lên.
Tô Lạc không hề xem xét rễ cây của Long Tiên Thảo, nàng thậm chí lấy một miếng vải đen ra, bịt mắt mình lại.
Tử Nhiên bị hành động của nàng làm cho khó hiểu.
“Muội muốn làm gì vậy?” Phân biệt hoạt tính thảo dược, bắt buộc phải dùng mắt nhìn. Nhưng tiểu sư muội lại bịt mắt lại, thì nàng làm thế nào nhìn thấy gì?
Tô Lạc nhanh nhẹn cột miếng vải đen thật chặt, khóe miệng nàng hiện lên một nụ cười: “Tử Nhiên sư huynh, ngươi cứ chờ một chút, đảm bảo ta sẽ không khiến ngươi thất vọng đâu.”
Tô Lạc một bên nói, một bên dùng tay chạm vào mấy cây Long Tiên Thảo.
Vốn dĩ Tô Lạc nghĩ rằng, tất cả mọi người đều có thể thông qua xúc giác, để cảm nhận hoạt tính thảo dược giống nàng.
Nhưng lần trước, sau khi nàng hỏi Lãnh dược sư, nàng mới phát hiện ông ta không làm giống nàng được.
Hiện tại, Tử Nhiên lại dạy cho nàng một cách khác để phân biệt hoạt tính thảo dược, nên nàng mới dám chắc rằng, người có thể phân biệt được hoạt tính thảo dược bằng xúc giác, chỉ có mình nàng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ thấy sau khi Tô Lạc bịt mắt, bàn tay trắng nõn tinh tế của nàng lần lượt chạm vào mấy cây Long Tiên Thảo.
Nàng tùy ý chạm qua một lượt xong, rồi lập tức sắp xếp lại vị trí bọn chúng.
Vì thế, nàng xếp lại mười cây Long Tiên Thảo theo thứ tự rất nhanh chóng.
Xong xuôi, Tô Lạc tháo khăn bịt mắt ra, giơ tay thỉnh Tử Nhiên kiểm tra: “Tử Nhiên sư huynh xem thử đi.”
Tử Nhiên và Tử Vũ vốn không phải là đệ tử chính thức của Dung Vân đại sư, đệ tử quan môn chỉ có hai người là Lãnh Diễm và Tô Lạc.
Cho nên, Tử Nhiên và Tử Vũ thực sự không phải là sư huynh của nàng.
Tử Nhiên thật ra vẫn luôn quan sát Tô Lạc rất kĩ.
Hắn nhìn thấy nàng tùy tiện xếp lại mấy cây Long Tiên Thảo, đáy mắt lập tức hiện lên vẻ buồn cười.
Tiểu sư muội quả nhiên vẫn còn trẻ tuổi nên thích quậy phá. Nàng bịt mắt rồi tùy tiện xếp như vậy, thì làm sao có thể xác định chính xác hoạt tính thảo dược được.
Thấy Tô Lạc mời hắn kiểm tra, hắn cười khổ một tiếng, cũng không nỡ từ chối nàng.
Hắn chỉ tùy ý nhìn một cái, còn đang muốn mắng cho nàng một trận, dạy nàng cái gì gọi là làm đến nơi đến chốn.
Nhưng hắn còn chưa kịp mở miệng, thì đáy mắt hắn lại hiện lên một tia kinh ngạc.
Bởi vì hắn phát hiện thấy cây đầu tiên bên trái chính xác là cây có hoạt tính cao nhất, mà lúc nãy hắn đã chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro