Thái tử gặp nạn (3)
Tô Tiểu Noãn
2024-07-15 19:06:34
Lúc này, mày kiếm dày đậm của Nam Cung Lưu Vân hạ xuống, cặp mắt phượng
thâm thúy lướt qua, lạnh lẽo mà nhìn về phía Mạnh Lương đệ.
Bị ánh mắt lạnh lẽo mà không có một tia cảm xúc nào chĩa thẳng vào người, trong lòng Mạnh Lương đệ chợt lạnh.
Khí lạnh từ dưới lòng bàn chân lan ra, hướng lên phía trên, nhanh chóng tràn khắp người, khiến cho máu huyết trong thân mình nàng nháy mắt đóng băng. Cả người nàng cứ đứng yên bất động.
“Mới vừa rồi, ngươi nói cái gì vậy?” Thanh âm Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt giống như giọng Tử thần khi tuyên án, vang lên bên tai Mạnh Lương đệ.
“Tấn, Tấn, Tấn Vương điện hạ…” Mạnh Lương đệ trước giờ vốn kiêu ngạo, tự phụ. Sau khi nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân, bản tính xấu đó của nàng nháy mắt hóa thành hư ảo.
Trong lòng Mạnh Lương đệ tự rủa xả bản thân.
Rõ ràng là địa vị của Thái Tử cao hơn Tấn Vương điện hạ, nàng lại là lương đệ của Thái Tử, tương lai sẽ là quý phi nương nương. Địa vị của nàng chưa chắc đã thấp hơn Tấn Vương điện hạ.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Tấn Vương điện hạ, nàng tự nhiên sẽ tự cưa mất một đoạn chân mình, dù tức giận cũng không dám thể hiện ra. Trong lòng nàng giống như có một con nai nhỏ đang nhảy tới nhảy lui khiến nàng ngượng ngùng không thôi.
Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt liếc nàng một cái: “Còn nhận ra bổn vương sao?”
“Nhận ra, đương nhiên nhận ra chứ.” Khóe miệng Mạnh Lương đệ cứng đờ, cố gắng lắm mới nặn ra được một nụ cười.
Nhưng Nam Cung Lưu Vân lại không vì thế mà thấy vui. Mặt hắn không thay đổi gì, đôi mắt lại sắc bén như đao: “Đã nhận ra bổn vương. Vậy thì không thể không biết tiểu Vương phi của bổn vương. Ngươi nói xem, mạo phạm tiểu Vương phi là có tội gì?”
“Tiểu, tiểu Vương phi?” Mạnh Lương đệ cảm thấy đầu mình có chút mông lung.
Là do nàng về nhà quá lâu hay là do thế giới này thay đổi quá nhanh? Tấn Vương điện hạ đã cưới tiểu Vương phi lúc nào vậy?
Mà vị tiểu Vương phi kia là ai? Mạnh Lương đệ nhìn trái nhìn phải, lại phát hiện ở đây chỉ có mỗi hai nữ nhân là nàng và Tô Lạc.
Không phải là… Tô, Tô, Tô Lạc chứ? Chuyện này nàng thà chết chứ không thể tin được!
Nam Cung Lưu Vân nhấc tay hướng về phía Tô Lạc, đôi mắt phượng của hắn hiện lên một tia băng lãnh: “Vị này là tiểu Vương phi của bổn vương.”
Ở trước mặt mọi người, tuyên bố quan hệ giữa bọn họ rồi mượn việc này để trói chặt tiểu nha đầu ở bên cạnh hắn. Đây là chuyện làm Nam Cung Lưu Vân thích thú nhất.
Nhưng Tô Lạc lại hơi nhíu mày. Trước mặt bao nhiêu người, Nam Cung Lưu Vân tuyên bố như thế thì thật sự có chút không ổn.
Bọn họ hiện tại chỉ đang thử quen nhau, sự thật không giống như lời hắn nói. Hắn cứ như vậy thì chẳng phải khiến mọi người hiểu lầm sao?
Nhưng người có tâm tình còn phức tạp hơn cả Tô Lạc không ai khác là Mạnh Lương đệ.
Tiểu Vương phi?
Tấn Vương điện hạ nói đã có tiểu Vương phi… người đó lại là Tô Lạc? Sao có thể là Tô Lạc?
Chuyện này không thể nào xảy ra được!
Mạnh Lương đệ chỉ cảm thấy đầu choáng váng từng đợt. Hai chân nàng cảm giác như đứng không vững. Nàng theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Tô Lạc không phải bị Thái Tử điện hạ từ hôn sao? Một cô nương bị Thái Tử điện hạ từ hôn rồi sao có thể thành thân với Tấn Vương điện hạ được? Thật sự là có nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra lý do.
Tô Lạc thấy Mạnh Lương đệ hoang mang, rối rắm, cảm giác khó xử của nàng cũng nhanh chóng tan thành mây khói.
Nàng rất tự nhiên mà ôm lấy cánh tay của Nam Cung Lưu Vân, nhìn về phía Mạnh Lương đệ mà cười: “Ngươi cảm thấy Tấn Vương điện hạ có tốt không, có phải vẫn tốt hơn Thái Tử điện hạ không?”
Mạnh Lương đệ nhất thời ngơ ngẩn.
Nếu là cho bản thân nàng tự chọn lựa thì đương nhiên là chọn Tấn Vương điện hạ rồi. Việc này không cần phải suy nghĩ nhiều.
“Đúng không? Ngươi cũng cảm thấy Tấn Vương điện hạ so với Thái Tử điện hạ tốt hơn rất nhiều chứ?” Tô Lạc cười hì hì nhìn Mạnh Lương đệ.
Mạnh Lương đệ biết rằng nếu nàng không phản bác lại thì đợi đến khi Thái Tử điện hạ nghe được chuyện này, không biết chừng sẽ lột da lóc thịt nàng mất.
Cho nên, Mạnh Lương đệ ngưỡng cổ, nhanh chóng nói: “Ai nói!”
“Không phải trên mặt ngươi viết như vậy sao?” Tô Lạc cười tủm tỉm mà chỉ thẳng vào mặt Mạnh Lương đệ.
Mạnh Lương đệ vội vàng sờ lên mặt. Sau đó, nàng mới biết được hóa ra là Tô Lạc lừa nàng.
Bị ánh mắt lạnh lẽo mà không có một tia cảm xúc nào chĩa thẳng vào người, trong lòng Mạnh Lương đệ chợt lạnh.
Khí lạnh từ dưới lòng bàn chân lan ra, hướng lên phía trên, nhanh chóng tràn khắp người, khiến cho máu huyết trong thân mình nàng nháy mắt đóng băng. Cả người nàng cứ đứng yên bất động.
“Mới vừa rồi, ngươi nói cái gì vậy?” Thanh âm Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt giống như giọng Tử thần khi tuyên án, vang lên bên tai Mạnh Lương đệ.
“Tấn, Tấn, Tấn Vương điện hạ…” Mạnh Lương đệ trước giờ vốn kiêu ngạo, tự phụ. Sau khi nhìn thấy Nam Cung Lưu Vân, bản tính xấu đó của nàng nháy mắt hóa thành hư ảo.
Trong lòng Mạnh Lương đệ tự rủa xả bản thân.
Rõ ràng là địa vị của Thái Tử cao hơn Tấn Vương điện hạ, nàng lại là lương đệ của Thái Tử, tương lai sẽ là quý phi nương nương. Địa vị của nàng chưa chắc đã thấp hơn Tấn Vương điện hạ.
Nhưng mỗi lần nhìn thấy Tấn Vương điện hạ, nàng tự nhiên sẽ tự cưa mất một đoạn chân mình, dù tức giận cũng không dám thể hiện ra. Trong lòng nàng giống như có một con nai nhỏ đang nhảy tới nhảy lui khiến nàng ngượng ngùng không thôi.
Nam Cung Lưu Vân lạnh nhạt liếc nàng một cái: “Còn nhận ra bổn vương sao?”
“Nhận ra, đương nhiên nhận ra chứ.” Khóe miệng Mạnh Lương đệ cứng đờ, cố gắng lắm mới nặn ra được một nụ cười.
Nhưng Nam Cung Lưu Vân lại không vì thế mà thấy vui. Mặt hắn không thay đổi gì, đôi mắt lại sắc bén như đao: “Đã nhận ra bổn vương. Vậy thì không thể không biết tiểu Vương phi của bổn vương. Ngươi nói xem, mạo phạm tiểu Vương phi là có tội gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tiểu, tiểu Vương phi?” Mạnh Lương đệ cảm thấy đầu mình có chút mông lung.
Là do nàng về nhà quá lâu hay là do thế giới này thay đổi quá nhanh? Tấn Vương điện hạ đã cưới tiểu Vương phi lúc nào vậy?
Mà vị tiểu Vương phi kia là ai? Mạnh Lương đệ nhìn trái nhìn phải, lại phát hiện ở đây chỉ có mỗi hai nữ nhân là nàng và Tô Lạc.
Không phải là… Tô, Tô, Tô Lạc chứ? Chuyện này nàng thà chết chứ không thể tin được!
Nam Cung Lưu Vân nhấc tay hướng về phía Tô Lạc, đôi mắt phượng của hắn hiện lên một tia băng lãnh: “Vị này là tiểu Vương phi của bổn vương.”
Ở trước mặt mọi người, tuyên bố quan hệ giữa bọn họ rồi mượn việc này để trói chặt tiểu nha đầu ở bên cạnh hắn. Đây là chuyện làm Nam Cung Lưu Vân thích thú nhất.
Nhưng Tô Lạc lại hơi nhíu mày. Trước mặt bao nhiêu người, Nam Cung Lưu Vân tuyên bố như thế thì thật sự có chút không ổn.
Bọn họ hiện tại chỉ đang thử quen nhau, sự thật không giống như lời hắn nói. Hắn cứ như vậy thì chẳng phải khiến mọi người hiểu lầm sao?
Nhưng người có tâm tình còn phức tạp hơn cả Tô Lạc không ai khác là Mạnh Lương đệ.
Tiểu Vương phi?
Tấn Vương điện hạ nói đã có tiểu Vương phi… người đó lại là Tô Lạc? Sao có thể là Tô Lạc?
Chuyện này không thể nào xảy ra được!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mạnh Lương đệ chỉ cảm thấy đầu choáng váng từng đợt. Hai chân nàng cảm giác như đứng không vững. Nàng theo bản năng mà lui về phía sau một bước.
Tô Lạc không phải bị Thái Tử điện hạ từ hôn sao? Một cô nương bị Thái Tử điện hạ từ hôn rồi sao có thể thành thân với Tấn Vương điện hạ được? Thật sự là có nghĩ đến nát óc cũng không nghĩ ra lý do.
Tô Lạc thấy Mạnh Lương đệ hoang mang, rối rắm, cảm giác khó xử của nàng cũng nhanh chóng tan thành mây khói.
Nàng rất tự nhiên mà ôm lấy cánh tay của Nam Cung Lưu Vân, nhìn về phía Mạnh Lương đệ mà cười: “Ngươi cảm thấy Tấn Vương điện hạ có tốt không, có phải vẫn tốt hơn Thái Tử điện hạ không?”
Mạnh Lương đệ nhất thời ngơ ngẩn.
Nếu là cho bản thân nàng tự chọn lựa thì đương nhiên là chọn Tấn Vương điện hạ rồi. Việc này không cần phải suy nghĩ nhiều.
“Đúng không? Ngươi cũng cảm thấy Tấn Vương điện hạ so với Thái Tử điện hạ tốt hơn rất nhiều chứ?” Tô Lạc cười hì hì nhìn Mạnh Lương đệ.
Mạnh Lương đệ biết rằng nếu nàng không phản bác lại thì đợi đến khi Thái Tử điện hạ nghe được chuyện này, không biết chừng sẽ lột da lóc thịt nàng mất.
Cho nên, Mạnh Lương đệ ngưỡng cổ, nhanh chóng nói: “Ai nói!”
“Không phải trên mặt ngươi viết như vậy sao?” Tô Lạc cười tủm tỉm mà chỉ thẳng vào mặt Mạnh Lương đệ.
Mạnh Lương đệ vội vàng sờ lên mặt. Sau đó, nàng mới biết được hóa ra là Tô Lạc lừa nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro