Phi Thăng Bằng Phương Thức Tu Luyện Không Đứng Đắn
Chương 25
2024-11-21 19:49:57
Tần Thất Huyền: “Ừ.”
Dáng vẻ của Cổ Nhu như gặp phải quỷ, hồi lâu nàng ta mới nói: "Ta cảm thấy ngươi cũng có thể trở thành đệ tử tinh anh.”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, rất nhanh đã đến đường ranh giới phân chia nội - ngoại môn, trước khi chia tay, Cổ Nhu giơ Huyền Âm Cốt trong tay lên.
Tần Thất Huyền lấy Huyền Âm Cốt của mình ra chạm vào, cả hai trao đổi cách thức liên lạc với nhau.
Cổ Nhu: "Ta có một viên Ngưng Thần đan đã luyện xong sẵn, một lát nữa sẽ mang đến viện của ngươi.”
Tần Thất Huyền vẫn chỉ ừ một tiếng. Dù sao mặt nàng cũng đơ đơ không thể bày ra bất kỳ biểu cảm nào, chi bằng dứt khoát nói ít đi một chút, ra vẻ cao lãnh. Nếu như không lạnh lùng một chút, nàng hoài nghi tiểu tiên nữ này sẽ lôi kéo nàng nói chuyện tiếp thêm một canh giờ nữa.
Bây giờ nàng phải nhanh chóng trở về chuẩn bị, chờ Ngưng Thần đan đến tay, lập tức chọn tự động tu luyện, đột phá Ngưng Thần!
Có như vậy, dù cho ca ca của Đồ Trọng An giết tới cửa, nàng cũng có lực phản kích.
Linh điền của Trương đạo nhân nằm ngay trên con đường Tần Thất Huyền đi về nhà, Tần Thất Huyền lấy một ít linh châu cất vào trong túi, miễn cho lại bị hệ thống chó trừng phạt, nói không chừng đột phá Ngưng Thần cũng sẽ phải tiêu tốn không ít tiền của.
Sau khi trở về phòng không lâu, Ngưng Thần đan của Cổ Nhu cũng được đưa tới.
Tần Thất Huyền ngồi trên bồ đoàn, tay cầm chặt Ngưng Thần đan gọi hệ thống xuất hiện, lướt bảng giao diện đi xuống phần thực đơn, quả nhiên xuất hiện một lựa chọn mới —— "Uẩn Thần Thiên —— Vô Lượng Quyết".
Nghe tên đã cảm thấy có chút khí phách, chỉ hy vọng lúc tu luyện đừng gây ra chuyện gì không hay.
Nghĩ đến kẻ thù có thể đến nhà bất cứ lúc nào, Tần Thất Huyền cũng không dám keo kiệt chút linh châu kia, nàng cắn răng, ấn xuống nút tu luyện.
Hệ thống: "Kiểm tra đo lường thấy Ngưng Thần đan có thể dùng cho tu luyện, chuẩn bị bắt đầu tu luyện.”
Tần Thất Huyền thở phào một hơi, linh châu bị khấu trừ, đồ vật đã chuẩn bị xong, chắc không cần phải khống chế cơ thể của nàng chạy loanh quanh khắp nơi đâu nhỉ. Mới vừa nghĩ vậy xong, nàng chợt cảm thấy hai chân đang khoanh tròn của mình vèo một cái đứng thẳng lên, bởi vì động tác đột nhiên quá mà thậm chí nàng còn có thể nghe được tiếng xương cốt mình kêu rồm rộp.
“Hệ thống kiểm tra đo lường thấy hoàn cảnh phù hợp để tu luyện Vô Lượng Quyết, lập tức di chuyển.”
Trong lòng Tần Thất Huyền rít gào: “Tu luyện Vô Lượng Quyết thôi mà ngươi cũng cần phải chọn chỗ sao?”
Chờ đến khi nhìn thấy thân thể của mình ngựa quen đường cũ nhảy vào cấm địa sau núi Thanh Loan, Tần Thất Huyền đã hoàn toàn từ bỏ giãy giụa.
Lại là cấm địa sau núi, lại đi thăm lão tổ.
Hệ thống chó một khi đã tìm được cơ hội thì tuyệt đối sẽ không buông tha. Lần trước lão tổ không phát hiện, chắc hẳn lúc đó là thời kỳ bế quan quan trọng, vậy nên chút việc nhỏ bên ngoài sẽ không khiến cho hắn chú ý, bởi thế, ngược lại thành ra cấm địa là địa phương an toàn nhất trong Linh Tiêu môn.
Nghĩ như vậy, Tần Thất Huyền thả lỏng hơn nhiều, nàng thấy mình đi ngang qua cánh đồng hoa hướng dương nhưng cũng không dừng lại, mà trực tiếp nhảy vào trong phòng, còn đụng phải một cơ quan trông có vẻ rất khó lường!
Trái tim mới vừa rơi xuống của Tần Thất Huyền lại lần nữa vọt lên cổ họng!
“Hệ thống, hoàn cảnh tu luyện mà ngươi nói, đừng nói với ta nó là mật thất mà lão tổ bế quan ha?”
Hệ thống không trả lời, mà thân thể của nàng thì nhẹ nhàng xông qua một hàng dài các cơ quan cạm bẫy liên tiếp, sau đó dừng trước một cửa đá tối om như mực.
Ngay sau đó, nàng tự mình thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung, chui từ khe hở cửa đá vào trong.
Bên trong cửa đá không có lấy một chút tia sáng nào, mắt nàng không nhìn thấy gì cả, ngay cả thần thức cũng như lọt vào trong vũng bùn lầy, bóng tối cực hạn và không gian yên tĩnh làm cho người ta phải hoảng hốt, Tần Thất Huyền cũng cảm giác tim mình đập nhanh hơn, bên tai còn có thể nghe được âm thanh máu chảy ào ạt trong cơ thể.
Dáng vẻ của Cổ Nhu như gặp phải quỷ, hồi lâu nàng ta mới nói: "Ta cảm thấy ngươi cũng có thể trở thành đệ tử tinh anh.”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, rất nhanh đã đến đường ranh giới phân chia nội - ngoại môn, trước khi chia tay, Cổ Nhu giơ Huyền Âm Cốt trong tay lên.
Tần Thất Huyền lấy Huyền Âm Cốt của mình ra chạm vào, cả hai trao đổi cách thức liên lạc với nhau.
Cổ Nhu: "Ta có một viên Ngưng Thần đan đã luyện xong sẵn, một lát nữa sẽ mang đến viện của ngươi.”
Tần Thất Huyền vẫn chỉ ừ một tiếng. Dù sao mặt nàng cũng đơ đơ không thể bày ra bất kỳ biểu cảm nào, chi bằng dứt khoát nói ít đi một chút, ra vẻ cao lãnh. Nếu như không lạnh lùng một chút, nàng hoài nghi tiểu tiên nữ này sẽ lôi kéo nàng nói chuyện tiếp thêm một canh giờ nữa.
Bây giờ nàng phải nhanh chóng trở về chuẩn bị, chờ Ngưng Thần đan đến tay, lập tức chọn tự động tu luyện, đột phá Ngưng Thần!
Có như vậy, dù cho ca ca của Đồ Trọng An giết tới cửa, nàng cũng có lực phản kích.
Linh điền của Trương đạo nhân nằm ngay trên con đường Tần Thất Huyền đi về nhà, Tần Thất Huyền lấy một ít linh châu cất vào trong túi, miễn cho lại bị hệ thống chó trừng phạt, nói không chừng đột phá Ngưng Thần cũng sẽ phải tiêu tốn không ít tiền của.
Sau khi trở về phòng không lâu, Ngưng Thần đan của Cổ Nhu cũng được đưa tới.
Tần Thất Huyền ngồi trên bồ đoàn, tay cầm chặt Ngưng Thần đan gọi hệ thống xuất hiện, lướt bảng giao diện đi xuống phần thực đơn, quả nhiên xuất hiện một lựa chọn mới —— "Uẩn Thần Thiên —— Vô Lượng Quyết".
Nghe tên đã cảm thấy có chút khí phách, chỉ hy vọng lúc tu luyện đừng gây ra chuyện gì không hay.
Nghĩ đến kẻ thù có thể đến nhà bất cứ lúc nào, Tần Thất Huyền cũng không dám keo kiệt chút linh châu kia, nàng cắn răng, ấn xuống nút tu luyện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hệ thống: "Kiểm tra đo lường thấy Ngưng Thần đan có thể dùng cho tu luyện, chuẩn bị bắt đầu tu luyện.”
Tần Thất Huyền thở phào một hơi, linh châu bị khấu trừ, đồ vật đã chuẩn bị xong, chắc không cần phải khống chế cơ thể của nàng chạy loanh quanh khắp nơi đâu nhỉ. Mới vừa nghĩ vậy xong, nàng chợt cảm thấy hai chân đang khoanh tròn của mình vèo một cái đứng thẳng lên, bởi vì động tác đột nhiên quá mà thậm chí nàng còn có thể nghe được tiếng xương cốt mình kêu rồm rộp.
“Hệ thống kiểm tra đo lường thấy hoàn cảnh phù hợp để tu luyện Vô Lượng Quyết, lập tức di chuyển.”
Trong lòng Tần Thất Huyền rít gào: “Tu luyện Vô Lượng Quyết thôi mà ngươi cũng cần phải chọn chỗ sao?”
Chờ đến khi nhìn thấy thân thể của mình ngựa quen đường cũ nhảy vào cấm địa sau núi Thanh Loan, Tần Thất Huyền đã hoàn toàn từ bỏ giãy giụa.
Lại là cấm địa sau núi, lại đi thăm lão tổ.
Hệ thống chó một khi đã tìm được cơ hội thì tuyệt đối sẽ không buông tha. Lần trước lão tổ không phát hiện, chắc hẳn lúc đó là thời kỳ bế quan quan trọng, vậy nên chút việc nhỏ bên ngoài sẽ không khiến cho hắn chú ý, bởi thế, ngược lại thành ra cấm địa là địa phương an toàn nhất trong Linh Tiêu môn.
Nghĩ như vậy, Tần Thất Huyền thả lỏng hơn nhiều, nàng thấy mình đi ngang qua cánh đồng hoa hướng dương nhưng cũng không dừng lại, mà trực tiếp nhảy vào trong phòng, còn đụng phải một cơ quan trông có vẻ rất khó lường!
Trái tim mới vừa rơi xuống của Tần Thất Huyền lại lần nữa vọt lên cổ họng!
“Hệ thống, hoàn cảnh tu luyện mà ngươi nói, đừng nói với ta nó là mật thất mà lão tổ bế quan ha?”
Hệ thống không trả lời, mà thân thể của nàng thì nhẹ nhàng xông qua một hàng dài các cơ quan cạm bẫy liên tiếp, sau đó dừng trước một cửa đá tối om như mực.
Ngay sau đó, nàng tự mình thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung, chui từ khe hở cửa đá vào trong.
Bên trong cửa đá không có lấy một chút tia sáng nào, mắt nàng không nhìn thấy gì cả, ngay cả thần thức cũng như lọt vào trong vũng bùn lầy, bóng tối cực hạn và không gian yên tĩnh làm cho người ta phải hoảng hốt, Tần Thất Huyền cũng cảm giác tim mình đập nhanh hơn, bên tai còn có thể nghe được âm thanh máu chảy ào ạt trong cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro