Bảo tàng tiếp theo. (Thượng)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Thanh chủ cau mày, đúng là có thể lợi dụng ba tên chết đi kia làm cớ.
Tư Mã Vấn Thiên kinh ngạc nói:
- Cao Quan, ngươi không phải muốn đám đại thống lĩnh thiên nhai đi tiêu diệt phản tặc trong địa ngục đấy chứ? Ngay cả đại quân Thiên đình không làm được, ngươi làm như vậy, khẳng định không có người nào nguyện đi.
Cao Quan tâm bình khí hòa nói:
- Không phải bảo bọn họ đi tiêu diệt phản tặc, mà là bảo bọn chúng đi đánh dấu bản đồ địa ngục, đi thăm dò tình huống trong địa ngục, thành tích khảo hạch cao thấp dùng tình huống mà xem xét. Vị trí đại thống lĩnh thiên nhai có không biết bao nhiêu người muốn ngồi, nếu những đại thống lĩnh hiện giữ không muốn đi, thiên hạ sẽ có người muốn liều vì tiền đồ của mình, Thiên đình có hơn tám nghìn đại thống lĩnh thiên nhai, hấp dẫn hơn mười vạn người tham gia không thành vấn đề. Hơn mười vạn người quyết định đánh cược vì tiền đồ, không phải người bị Thiên đình bức bách mới đi có thể so sánh.
- Đầu tiên ý nguyện chủ quan khác nhau, không cầu có thể vẽ ra toàn bộ bản đồ địa ngục, tối thiểu cũng có thể biết một hai. Một lần dò xét không được thì hai lần, lần sau sẽ do tổng trấn đi dò xét, thời gian lâu, một ngày nào đó Thiên đình sẽ dò xét ra toàn bộ địa ngục, đợi thời cơ chín muồi lại phái đại quân tiêu diệt, như vậy còn tốt hơn phái đại quân vây chặt cửa ra vào!
- Sợ rằng vẫn không có người nguyện ý đi.
Tư Mã Vấn Thiên lắc đầu nói:
- Bệ hạ! Đúng như ngài vừa nói, cũng như cắt rau hẹ, cái gọi là người trải qua khảo hạch mới có thể ngồi lên chức đại thống lĩnh chỉ là suy nghĩ một phía, dù sau thiên nhai là người của các đại thần thống trị, bọn họ có biện pháp để người mình phạm sai lầm, chẳng lẽ phạm sai lầm miễn chức đại thống lĩnh cũng không được? Không ai có thể phản bác được, chắc không bao lâu, những đại thần sẽ tìm biện pháp vá lỗ thủng, người không có bối cảnh ủng hộ, muốn ngồi vững vị trí là không thể nào, nên suy nghĩ kỹ hơn.
Cao Quan:
- Cũng không phải không có biện pháp ứng phó, độ khó cũng không lớn, chỉ sợ bệ hạ phải thừa nhận một ít áp lực.
Thanh chủ lên tiếng:
- Nói xem!
Cao Quan:
- Tách thiên nhai dưới Thiên đình ra ngoài, thiết lập một con đường giúp Thiên đình quản lý trực tiếp, không cần phải một thiên nhai lại là đại thống lĩnh và tổng trấn cùng quản lý, như vậy sẽ chồng chéo, đã muốn chỉnh đốn phải tách bạch trách nhiệm với nhau, tăng địa vị tổng trấn lên! Mỗi mười thiên nhai sẽ do một tổng trấn quản lý, mỗi mười tổng trấn sẽ do đô thống quản lý. Chế độ cũ trên đô thống là Hầu gia, nhưng trên triều đình bảy mươi hai Hầu đứng hàng tiên ban đã thành định luật, lại gia tăng chức vụ Hầu gia chỉ gia tăng tranh chấp trên triều đình, không ngại thiết lập chức vụ mới, mỗi mười đô thống sẽ do đại đô đốc quản lý, hơn tám nghìn thiên nhai chỉ do mấy đại đô đốc quản lý mà thôi, sau đó chọn người đức cao vọng trọng làm đại đô đốc là đủ.
Thanh chủ nghe xong nhắm mắt suy nghĩ.
Tư Mã Vấn Thiên cân nhắc một lúc lại lắc đầu nói:
- Không ổn! Năm đó thiết lập chức tổng trấn chính là vì muốn cao thủ tọa trấn thiên nhai, một khi thiên nhai không có cao thủ tọa trấn, khối thịt mỡ như vậy, khó tránh khỏi có người sinh ra dị tâm, nếu liên tiếp có người ăn cướp thiên nhai, đây không phải là chuyện tốt gì!
Cao Quan phản bác:
- Đây là lời sai lầm! Năm đó đại thần trong triều đưa ra chức vụ này là vì thiên đình vừa thành lập, tả sứ nói nguyên nhân cũng có chút bận tâm, thật ra bọn họ muốn chiếu cố thân tín của mình mới là thật. Thiên đình đã lập nhiều năm, tất cả thiên nhai đã thành lập quy củ buôn bán, thử hỏi tu sĩ Kim Liên có ai dám đi thiên nhai ăn cướp? Cho dù là tu sĩ Thải Liên cũng phải liên kết một đám Thải Liên mới dám đi, nếu có một đám tu sĩ Thải Liên liên thủ ăn cướp, tả sứ cảm thấy tổng trấn thiên nhai có thể ngăn cản sao?
Tư Mã Vấn Thiên:
- Nếu có một đám tu sĩ Thải Liên liên thủ không nói, đến lúc đó chẳng lẽ không phải tùy tiện có một đám Thải Liên đến cướp là đủ quét ngang thiên nhai?
Cao Quan đối chọi gay gắt:
- Chẳng lẽ tả sứ cho rằng trong những tu sĩ tọa trấn cửa hàng trong thiên nhai không có tu sĩ Thải Liên? Theo ta được biết, có một ít cửa hàng bản thân do tu sĩ Thải Liên kinh doanh chẳng lẽ một đại thống lĩnh thiên nhai có thể sai sử bọn họ? Vẫn câu nói kia, một thiên nhai không cần phải xuất hiện tổng trấn và đại thống lĩnh cùng quản lý, như vậy sẽ rơi vào cảnh người nhiều hơn việc, giúp nhau trốn tránh trách nhiệm!
Tư Mã Vấn Thiên:
- Cao Quan, ngươi đừng quên, tất cả thiên nhai đều là địa bàn của các đại thần trong triều, một khi ngươi tách thiên nhai ra khỏi tay thủ hạ của bọn họ, đến lúc đó thiên nhai xảy ra chuyện bọn họ cũng không chịu trách nhiệm, một khi bọn họ buông tay mặc kệ an toàn của thiên nhai, thiên nhai dễ dàng gặp chuyện không may, ngươi cho rằng dưới trướng đám đại thần không có ám kỳ sao?
Lời này nói rõ sau này sẽ có người âm thầm giở trò quỷ.
Cao Quan nói:
- Nếu đại thần không thể bảo đảm an toàn trong địa bàn mình quản lý, bọn họ có thể trốn trách nhiệm sao? Nếu có kẻ âm thầm giỡ trò quỷ, vậy không ngại suy nghĩ kỹ một chút, một khi tất cả thiên nhai bị quản lý, tả sứ đừng quên năm đó thiên nhai Thiên Nguyên tinh xảy ra chuyện gì, một đại thống lĩnh có thể làm cho một đống cửa hàng đóng cửa, nếu như cửa hàng các nơi của đại thần bị đóng cửa, bọn họ gia đại nghiệp đại cũng không chịu nổi. Đám đại thần có thể giở trò quỷ, chẳng lẽ thiên nhai không thể sử dụng thủ đoạn cản tài lộ của bọn họ được sao?
Tư Mã Vấn Thiên lắc đầu nói:
- Cao Quan, ngươi đang cướp đoạt quyền lợi trong tay các đại thần, ngươi cũng biết sẽ gây ra bao nhiêu bắn ngược sao?
Cao Quan:
- Cho nên nói bệ hạ phải thừa nhận áp lực, từ một góc khác mà nói, nếu bệ hạ nắm giữ thiên nhai, cũng nắm tài lộ lớn nhất của các đại thần, muốn gõ ai cũng dễ dàng.
Ánh mắt Thanh chủ tỏa sáng.
Cao Quan nhìn phản ứng của hắn, lại tiếp tục nói:
- Nói lại chuyện khảo hạch, không có người hi vọng lấy mạng lãng phí thời giờ, cũng chỉ có chặt đứt quyền lợi của các đại thần trong thiên nhai, những người không quyền không thế mới không có nỗi lo về sau, mới có con người vì tiền đồ mà liều mạng, chức vị đại thống lĩnh trong mắt nhiều người có sức hấp dẫn rất lớn!
Tư Mã Vấn Thiên chất vấn:
- Nếu thật như ngươi nói, phái ai quản lý tám ngàn thiên nhai? Ai lại dám gánh trách nhiệm này và đối nghịch với đại thần trong triều? Ngươi muốn bệ hạ tự mình nhảy ra đối nghịch với mọi người sao?
Thanh chủ nghe vậy cũng cau mày.
Cao Quan không đếm xỉa tới:
- Vi thần không quản chuyện hậu cung.
- Hậu cung...
Tư Mã Vấn Thiên suy nghĩ một lúc liền im lặng, dường như nghĩ đến cái gì, chậm rãi quay đầu nhìn sang đồng ruộng.
Thanh chủ cũng nhìn sang đồng ruộng, ánh mắt tập trung vào Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ đang làm ruộng, cau mày một lúc liền hiểu ý cười cười, rốt cục đứng dậy chỉ vào Cao Quan:
- Cao Quan, nếu ngươi nghĩ ra chủ ý này, vậy ngươi đã đắc tội với tất cả các đại thần.
Tư Mã Vấn Thiên kinh ngạc nói:
- Cao Quan, ngươi không phải muốn đám đại thống lĩnh thiên nhai đi tiêu diệt phản tặc trong địa ngục đấy chứ? Ngay cả đại quân Thiên đình không làm được, ngươi làm như vậy, khẳng định không có người nào nguyện đi.
Cao Quan tâm bình khí hòa nói:
- Không phải bảo bọn họ đi tiêu diệt phản tặc, mà là bảo bọn chúng đi đánh dấu bản đồ địa ngục, đi thăm dò tình huống trong địa ngục, thành tích khảo hạch cao thấp dùng tình huống mà xem xét. Vị trí đại thống lĩnh thiên nhai có không biết bao nhiêu người muốn ngồi, nếu những đại thống lĩnh hiện giữ không muốn đi, thiên hạ sẽ có người muốn liều vì tiền đồ của mình, Thiên đình có hơn tám nghìn đại thống lĩnh thiên nhai, hấp dẫn hơn mười vạn người tham gia không thành vấn đề. Hơn mười vạn người quyết định đánh cược vì tiền đồ, không phải người bị Thiên đình bức bách mới đi có thể so sánh.
- Đầu tiên ý nguyện chủ quan khác nhau, không cầu có thể vẽ ra toàn bộ bản đồ địa ngục, tối thiểu cũng có thể biết một hai. Một lần dò xét không được thì hai lần, lần sau sẽ do tổng trấn đi dò xét, thời gian lâu, một ngày nào đó Thiên đình sẽ dò xét ra toàn bộ địa ngục, đợi thời cơ chín muồi lại phái đại quân tiêu diệt, như vậy còn tốt hơn phái đại quân vây chặt cửa ra vào!
- Sợ rằng vẫn không có người nguyện ý đi.
Tư Mã Vấn Thiên lắc đầu nói:
- Bệ hạ! Đúng như ngài vừa nói, cũng như cắt rau hẹ, cái gọi là người trải qua khảo hạch mới có thể ngồi lên chức đại thống lĩnh chỉ là suy nghĩ một phía, dù sau thiên nhai là người của các đại thần thống trị, bọn họ có biện pháp để người mình phạm sai lầm, chẳng lẽ phạm sai lầm miễn chức đại thống lĩnh cũng không được? Không ai có thể phản bác được, chắc không bao lâu, những đại thần sẽ tìm biện pháp vá lỗ thủng, người không có bối cảnh ủng hộ, muốn ngồi vững vị trí là không thể nào, nên suy nghĩ kỹ hơn.
Cao Quan:
- Cũng không phải không có biện pháp ứng phó, độ khó cũng không lớn, chỉ sợ bệ hạ phải thừa nhận một ít áp lực.
Thanh chủ lên tiếng:
- Nói xem!
Cao Quan:
- Tách thiên nhai dưới Thiên đình ra ngoài, thiết lập một con đường giúp Thiên đình quản lý trực tiếp, không cần phải một thiên nhai lại là đại thống lĩnh và tổng trấn cùng quản lý, như vậy sẽ chồng chéo, đã muốn chỉnh đốn phải tách bạch trách nhiệm với nhau, tăng địa vị tổng trấn lên! Mỗi mười thiên nhai sẽ do một tổng trấn quản lý, mỗi mười tổng trấn sẽ do đô thống quản lý. Chế độ cũ trên đô thống là Hầu gia, nhưng trên triều đình bảy mươi hai Hầu đứng hàng tiên ban đã thành định luật, lại gia tăng chức vụ Hầu gia chỉ gia tăng tranh chấp trên triều đình, không ngại thiết lập chức vụ mới, mỗi mười đô thống sẽ do đại đô đốc quản lý, hơn tám nghìn thiên nhai chỉ do mấy đại đô đốc quản lý mà thôi, sau đó chọn người đức cao vọng trọng làm đại đô đốc là đủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh chủ nghe xong nhắm mắt suy nghĩ.
Tư Mã Vấn Thiên cân nhắc một lúc lại lắc đầu nói:
- Không ổn! Năm đó thiết lập chức tổng trấn chính là vì muốn cao thủ tọa trấn thiên nhai, một khi thiên nhai không có cao thủ tọa trấn, khối thịt mỡ như vậy, khó tránh khỏi có người sinh ra dị tâm, nếu liên tiếp có người ăn cướp thiên nhai, đây không phải là chuyện tốt gì!
Cao Quan phản bác:
- Đây là lời sai lầm! Năm đó đại thần trong triều đưa ra chức vụ này là vì thiên đình vừa thành lập, tả sứ nói nguyên nhân cũng có chút bận tâm, thật ra bọn họ muốn chiếu cố thân tín của mình mới là thật. Thiên đình đã lập nhiều năm, tất cả thiên nhai đã thành lập quy củ buôn bán, thử hỏi tu sĩ Kim Liên có ai dám đi thiên nhai ăn cướp? Cho dù là tu sĩ Thải Liên cũng phải liên kết một đám Thải Liên mới dám đi, nếu có một đám tu sĩ Thải Liên liên thủ ăn cướp, tả sứ cảm thấy tổng trấn thiên nhai có thể ngăn cản sao?
Tư Mã Vấn Thiên:
- Nếu có một đám tu sĩ Thải Liên liên thủ không nói, đến lúc đó chẳng lẽ không phải tùy tiện có một đám Thải Liên đến cướp là đủ quét ngang thiên nhai?
Cao Quan đối chọi gay gắt:
- Chẳng lẽ tả sứ cho rằng trong những tu sĩ tọa trấn cửa hàng trong thiên nhai không có tu sĩ Thải Liên? Theo ta được biết, có một ít cửa hàng bản thân do tu sĩ Thải Liên kinh doanh chẳng lẽ một đại thống lĩnh thiên nhai có thể sai sử bọn họ? Vẫn câu nói kia, một thiên nhai không cần phải xuất hiện tổng trấn và đại thống lĩnh cùng quản lý, như vậy sẽ rơi vào cảnh người nhiều hơn việc, giúp nhau trốn tránh trách nhiệm!
Tư Mã Vấn Thiên:
- Cao Quan, ngươi đừng quên, tất cả thiên nhai đều là địa bàn của các đại thần trong triều, một khi ngươi tách thiên nhai ra khỏi tay thủ hạ của bọn họ, đến lúc đó thiên nhai xảy ra chuyện bọn họ cũng không chịu trách nhiệm, một khi bọn họ buông tay mặc kệ an toàn của thiên nhai, thiên nhai dễ dàng gặp chuyện không may, ngươi cho rằng dưới trướng đám đại thần không có ám kỳ sao?
Lời này nói rõ sau này sẽ có người âm thầm giở trò quỷ.
Cao Quan nói:
- Nếu đại thần không thể bảo đảm an toàn trong địa bàn mình quản lý, bọn họ có thể trốn trách nhiệm sao? Nếu có kẻ âm thầm giỡ trò quỷ, vậy không ngại suy nghĩ kỹ một chút, một khi tất cả thiên nhai bị quản lý, tả sứ đừng quên năm đó thiên nhai Thiên Nguyên tinh xảy ra chuyện gì, một đại thống lĩnh có thể làm cho một đống cửa hàng đóng cửa, nếu như cửa hàng các nơi của đại thần bị đóng cửa, bọn họ gia đại nghiệp đại cũng không chịu nổi. Đám đại thần có thể giở trò quỷ, chẳng lẽ thiên nhai không thể sử dụng thủ đoạn cản tài lộ của bọn họ được sao?
Tư Mã Vấn Thiên lắc đầu nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Cao Quan, ngươi đang cướp đoạt quyền lợi trong tay các đại thần, ngươi cũng biết sẽ gây ra bao nhiêu bắn ngược sao?
Cao Quan:
- Cho nên nói bệ hạ phải thừa nhận áp lực, từ một góc khác mà nói, nếu bệ hạ nắm giữ thiên nhai, cũng nắm tài lộ lớn nhất của các đại thần, muốn gõ ai cũng dễ dàng.
Ánh mắt Thanh chủ tỏa sáng.
Cao Quan nhìn phản ứng của hắn, lại tiếp tục nói:
- Nói lại chuyện khảo hạch, không có người hi vọng lấy mạng lãng phí thời giờ, cũng chỉ có chặt đứt quyền lợi của các đại thần trong thiên nhai, những người không quyền không thế mới không có nỗi lo về sau, mới có con người vì tiền đồ mà liều mạng, chức vị đại thống lĩnh trong mắt nhiều người có sức hấp dẫn rất lớn!
Tư Mã Vấn Thiên chất vấn:
- Nếu thật như ngươi nói, phái ai quản lý tám ngàn thiên nhai? Ai lại dám gánh trách nhiệm này và đối nghịch với đại thần trong triều? Ngươi muốn bệ hạ tự mình nhảy ra đối nghịch với mọi người sao?
Thanh chủ nghe vậy cũng cau mày.
Cao Quan không đếm xỉa tới:
- Vi thần không quản chuyện hậu cung.
- Hậu cung...
Tư Mã Vấn Thiên suy nghĩ một lúc liền im lặng, dường như nghĩ đến cái gì, chậm rãi quay đầu nhìn sang đồng ruộng.
Thanh chủ cũng nhìn sang đồng ruộng, ánh mắt tập trung vào Thiên Hậu Hạ Hầu Thừa Vũ đang làm ruộng, cau mày một lúc liền hiểu ý cười cười, rốt cục đứng dậy chỉ vào Cao Quan:
- Cao Quan, nếu ngươi nghĩ ra chủ ý này, vậy ngươi đã đắc tội với tất cả các đại thần.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro