Phi Thiên

Chuyện thường tình (2)

Dược Thiên Sầu

2024-07-21 08:19:09

Tra Như Diễm đã không còn muốn chết muốn sống nữa. Thấp giọng nói với vẻ oan ức: 

-Nhưng dù gì hắn cũng đã giết chết Nhân Tuấn, nếu ta gả con gái cho hắn thì sao xứng đáng với liệt tô liệt tông Tra gia đây? 

Bàng Quán: -Vậy về sau ta và nàng sinh thêm một đứa con trai nữa, 

để nó làm con nuôi Tra gia, để nó mang họ Tra, kéo dài hương hỏa cho nhà họ Tra! 

Tra Như Diễm ngẩng phắt đầu lên, hỏi: 

-Lão gia nói lời phải giữ lời nhé? 

Trước kia bà cũng đã có ý này, dù sao con trai bà cũng có nửa huyết mạch Tra gia, nhưng Bàng Quán không đồng ý. Bàng Quán nói sao con trai lão có thể làm con nuôi người khác được? Chuyện cười đó có biết không! 

Bàng Quán trịnh trọng nói: 

-Có bao giờ ta lừa nàng chưa? Tuyệt đối sẽ không nuốt lời. 

Tâm trạng mất khống chế của Tra Như Diễm cuối cùng cũng trôi qua, cúi thấp đầu nói: 

-Hắn sẽ không ngược đãi Tiếu Tiếu chứ? 

Bàng nói: 

-Nói vớ vẩn gì vậy, dựa vào địa vị của ta, hắn mà làm thế khác gì đắc tội chúng ta? Mấu chốt của vấn đề vẫn nằm ở nàng, nàng vẫn luôn coi hắn là kẻ thù, nàng bảo người ta nghĩ sao hả? 

Tra Như Diễm cúi đầu không nói. 

Bàng Quán: 

-Nhớ kỹ, không thể để người ngoài nhìn ra đầu mối của chuyện này, bằng không chính là họa diệt môn! 

Tra Như Diễm ngẩng đầu lườm một cái. 

-Thiếp đâu phải đứa ngu, chuyện này sao không biết được? Còn cần chàng nói chắc? 

Bàng Quán không nói gì, cuối cùng cầm đồ vật trong tay lên, cau mày hỏi: 

-Chuyện này là sao? 

Nhìn nhận chứa đồ trong tay lão, Tra Như Diễm thầm than một tiếng, thiệt thòi lắm rồi lễ này không tiện nhận, lát nữa còn phải bù một đám của hồi môn... 

Khi Bàng Tiểu tiểu trở về, tâm trạng của Tra Như Diễm đã ổn định lại, hơn nữa còn vừa cười tủm tỉm kéo tay con gái, hỏi: 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


-Tiếu Tiếu, ở bên ngoài chơi vui không? 

Bàng Tiếu Tiếu hơi nghi ngờ, sau khi tới đây mẫu thân vẫn luôn xị mặt ra, sao hiện giờ lại tươi cười vui vẻ thế này? 

Trần Hoài Cửu vừa nhìn đã biết lão gia đã thuyết phục được phu nhân, biết tiếp theo chỉ còn tiểu thư, nên chủ động xin cáo lui. 

Hai mẹ con ngồi xuống, tay nắm tay tâm sự, Bàng Quán ở cạnh giữa im lặng. 

-Tiếu Tiếu, con cảm thấy Ngưu Hữu Đức thế nào? 

Lòng vòng một lát, cuối cùng Tra Như Diễm cũng đi vào vấn đề chính. 

Bàng Tiếu Tiếu biết mẫu thân hận, Ngưu Hữu Đức cực kỳ nào dám nói lời tốt đẹp cho hắn, bâng khươ nói: 

-Cũng gần giống như những lời người ta đồn đại. 

Tra Như Diễm cười nói: -Tiếu Tiếu lớn rồi, sớm muộn gì cũng phải có nhà của chính mình, sau này xuất giá sẽ không quên mẹ chứ? 

Bàng Tiếu Tiếu nghe vậy hơi xấu hổ, tỏ vẻ không đồng ý: 

-Mẹ, mẹ nói linh tinh gì vậy? Tra Như Diễm kéo tay nàng, nghiêm mặt nói: -Sao lại là nói linh tinh được? Dựa vào điều kiện của con gái ta, người trong thiên hạ cầu còn không được. Hơn nữa, vừa nãy Ngưu Hữu Đức phái người tới cầu thân rồi. 

Bàng Tiếu Tiếu há hốc miệng trợn tròn mắt, còn tưởng mình nghe nhầm. 

Tra Như Diễm trực tiếp lật bài ngửa. 

-Ngưu Hữu Đức nói vừa gặp con đã thương, nhìn một cái đã thích con, khóc lóc muốn kết thân với con, ta không thể tự ý quyết định, nhất định phải hỏi ý kiên của con gái ta đã. Tiếu Tiếu, con nói với mẹ, con cảm thấy chuyện này thế nào? Nếu như con không có ý kiến gì, thì mẹ sẽ làm chủ đồng ý thay con. 

Bàng Quán có chút chịu không nổi, khẽ chảy mồ hôi, phục nữ nhân này luôn, lão quả thực vừa yêu vừa hận nữ nhân này mà. 

Bàng Tiếu Tiếu nhất thời đỏ bừng mặt mũi, không ngờ chuyện này lại xảy ra, hốt hoảng không ngừng lắc đầu: 

-Không không không. 

-Không cái gì mà không? Bình thường mẹ con dạy con như nào? Nói chuyện cho hẳn hoi! 

Tra Như Diễm trừng mắt lườm con một cái. 

-Nữ nhân. Sớm muộn gì cũng phải lập gia đình, người làm mẹ nhất định phải suy nghĩ cho con, sẽ không hại con... 

Rồi bà bắt đầu huyền thuyên đủ chuyện, tóm lại toàn là nói tốt cho Ngưu Hữu Đức. 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bàng Tiếu Tiếu ngơ ngác luôn, đây chính là người mẹ vẫn luôn hận Ngưu Hữu Đức đến xương tủy sao? 

Nàng lại nhìn về phía Bàng Quán này giờ vẫn im lặng, hiểu luôn, cha mẹ đều đồng ý gả nàng cho Ngưu Hữu Đức. 

Tuy rằng tuổi nàng còn nhỏ, nhưng lại là một nữ tử rất thông minh, trong nháy mắt nhận ra được chút gì đó, không nghe lọt những lời líu ríu bên tai của mẫu thân, ngơ ngác nhìn chằm chằm Bàng Quán hồi lâu, cuối cùng đứng lên. hỏi: 

-Cha, có phải hai người lấy con gái để đổi lại giao dịch gì với Ngưu Hữu Đức không? 

Từ xuất thân của nàng, đương nhiên đã thấy quá nhiều chuyện kết thông gia vì lợi ích, nói chung nàng đã hiểu ra gì đó. 

-Đứa con ngốc, nói vớ vẩn gì vậy hả? 

Tra Như Diễm mắng nàng một câu, nhưng Bàng Tiếu Tiêu chỉ nhìn chằm chằm phụ thân, nàng biết nếu không có chuyện đó, còn lâu phụ thân mới gật đầu. 

Trong lòng Bàng Quán đau xót nhưng vẫn bình tĩnh, cuối cùng từ từ nói: 

-Nha đầu, cha biết con đang nghĩ gì, nếu con không muốn thì cũng hết cách, có điều cha có thể cam đoan với con, để con gả cho Ngưu Hữu Đức, cha mẹ đã suy nghĩ rất cẩn thận, xét từ mọi phương diện, gả cho Ngưu Hữu Đức không hề hạ thấp con, đối với con mà nói, chỉ có tốt chứ không hề xấu. Sắc mặt Bàng Tiếu Tiếu phức tạp, lắc đầu, nói: 

-Cho nên cha thà rằng để con gái làm tiểu thiếp của người ta? 

Tra Như Diễm lập tức khiển trách: 

-Sao lại làm tiểu thiếp chứ? Chỉ là tạm thời thôi, có cha mẹ ở đây, đưa con lên làm chính thất chỉ là chuyện sớm muộn, con đừng lo lắng. 

Ánh mắt lạnh lẽo của Bàng Quán nhìn chằm chằm bà, hơi giận, con gái đơn thuần như vậy, sao có thể nói câu này ra dễ dàng như vậy, người làm cha mẹ, sau này xử lý tốt mọi chuyện là được. 

Bàng Tiếu Tiếu vô cùng ngạc nhiên, với xuất thân của nàng, làm gì có chuyện chưa từng nghe việc đấu đá trong nội thất tàn khốc đến mức nào? Ý thức được khi nói lời này, cha mẹ sẽ cho Vân Tri Thu kết cục như nào, nàng Vội vàng hoảng hốt lắc đầu, nói: 

-Không gả con gái không gả! 

-Đứa nhóc này... Tra Như Diễm lập tức tính dạy dỗ con. 

Bàng Quan giơ tay, ý bảo bà ngừng lại, chầm chậm đứng dậy, bước tới trước mặt con gái, nhìn thẳng vào hai mắt con gái: 

-Từ xưa tới nay, chuyện hôn nhân đại sự của con gái đều do cha mẹ làm chủ, đây là chuyện thường tình! Cha và mẹ con rất hài lòng với Ngưu Hữu Đức, có ý định thông gia với hắn, con không gả cũng được thôi, để tỉ tỉ của con gả là được con gả hay là chị con gả, đều do con lựa chọn! 

Bàng Tiếu Tiếu thất vọng nhìn lão... 

Có một người cha hiểu quyền mưu, còn có một người mẹ cứng đầu ương ngạnh, chuyện Bàng Quán và Tra Như Diễm đã quyết, làm gì có chuyện Bàng Tiếu Tiếu thay đổi được. 

Tin vui rất nhanh truyền tới cho Miêu Nghị, tất cả hành động theo kế hoạch. 

Còn Tra Như Diễm lại kéo con gái vào phòng, nói chuyện khuyên can nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thiên

Số ký tự: 0