Công tác tốt! (Thượng)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Nhiếp Vô Tiếu hình như đã sớm biết rằng hắn sẽ tới. Người cũng như tên, gương mặt hắn luôn luôn không tươi cười. Nhưng lần này thật ra trên mặt hắn lại thoáng hiện ra ý cười, dường như trêu chọc nói:
- Ngưu đại thống lĩnh thăng chức tổng trấn, chúc mừng.
Miêu Nghị lộ ra vẻ mặt xấu hổ, chắp tay làm ra bộ dạng cầu xin tha thứ. Hắn cũng nịnh nọt nói:
- Mạt tướng chỉ là được đại nhân chỉ dẫn mà thôi. Nói ra, đại nhân mới thật sự là thăng chức. Xin hỏi bước tiếp theo đại nhân sẽ đi đâu thăng chức vậy?
Hắn nhìn ra, tâm tình của đối phương dường như không tệ. Nhất định là đi tới một nơi còn tốt hơn so với tổng trấn Hắc Long Tư.
Chỉ là có vài điều khiến Miêu Nghị tương đối nghi ngờ. Nhiếp Vô Tiếu ở quân Bắc Đấu đã lên đến vị trí này, ở dưới tình huống không có lập được bất kỳ công lao lớn nào, nếu nói là đi làm Phó đô thống quân Bắc Đấu lại không mấy khả năng. Phó đô thống quân Bắc Đấu đều là tu sĩ cảnh giới Hóa Liên. Nhiếp Vô Tiếu còn có chênh lệch không nhỏ. Không phải một chút công lao nho nhỏ là có thể bù đắp được. Cho nên hắn không nhịn được dò xét một chút.
Nhiếp Vô Tiếu lặng lẽ một hồi, hình như không biết có nên nói hay không. Chỉ có điều cuối cùng hắn vẫn nhả ra.
- Cụ thể đi đâu ta cũng không biết. Nghe ý của Đô thống đại nhân, thế lực địa phương hình như đã xảy ra biến cố gì đó. Một số chức vụ gần đây đối mặt phạm vi điều chỉnh khá lớn. Tả Hữu Đốc Vệ sẽ điều chỉnh ra không ít người đi nhậm chức. Tất cả đều đã chuẩn bị xong. Ta cũng là một thành viên trong đó, sẽ được điều qua làm tổng trấn.
Những lời này hắn vốn không muốn nói. Chỉ có điều suy nghĩ đến tình hình thế lực địa phương phức tạp. Trước đó Dữu Trọng Chân cũng tiết lộ, muốn hắn phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, biểu thị thế lực địa phương chắc chắn sẽ không thành thật. Một phen tranh đấu gay gắt là chuyện không thể tránh khỏi. Tả Đốc Vệ bên này không tiện trực tiếp nhúng tay vào giúp đỡ quản thế lực địa phương. Nhưng lại có thể thả người qua ủng hộ. Nhiếp Vô Tiếu hắn cần người, tất nhiên là bộ hạ cũ của mình. Dùng vẫn tương đối yên tâm hơn. Chỉ có điều hắn không có khả năng vừa qua đảm nhiệm chức vụ, không hề có lý do gì liền thay đổi tất cả nhân mã của thế lực địa phương. Ngay từ đầu không có khả năng dẫn qua đó quá nhiều người. Sau này kéo người qua lại liên lụy tới vấn đề Miêu Nghị có thả người hay không. Cho nên hắn nghĩ, hay là làm tốt quan hệ với Miêu Nghị trước. Tránh đến lúc đó lại bị Miêu Nghị gây khó dễ.
Cũng bởi vậy, bây giờ hắn nói chuyện tương đối bình đẳng, giống như giao lưu cùng cấp, không lại thể hiện ra phong thái thủ cấp trên đối với Miêu Nghị như trước đây.
- A!
Miêu Nghị gật đầu. Hắn đại khái đã hiểu được. Sợ rằng vẫn là chuyện có liên quan tới thành phố quỷ. Không biết trong số những người một lưới bắt hết kia, có bao nhiêu quyền quý bên trong Thiên Đình dính dáng vào trong đó. Theo lý thuyết tổng trấn cấp một này còn không có khả năng bày bố cục ở thành phố quỷ. Họ cũng không có thực lực tham dự cạnh tranh Phá Pháp Cung. Tất nhiên cũng không có khả năng có người rơi vào cạm bẫy do Thiên Đình bày ra. Tám chín phần mười là tầng cấp cao hơn khác đối mặt tới thanh trừ, mặt trên một gặp rửa sạch, mới nhậm chức tất nhiên phải sử dụng thủ hạ là người một nhà. Cũng có nghĩa là phía dưới cũng phải đối mặt với liên tiếp thanh trừ. Nhiếp Vô Tiếu sợ là theo chân dính ánh sáng.
Chỉ có điều dựa vào thực lực và tu vi của Nhiếp Vô Tiếu điều ngang cấp tới địa phương, đi tới làm tổng trấn thật sự có chút hạ mình. Nhưng Thiên Đình sợ là cũng muốn điều một nhóm người như vậy đi xuống, có khả năng trấn áp được. Từ một cái góc độ khác mà nói, điều này cũng tương đương với Nhiếp Vô Tiếu lấy được một lần nhiệm vụ có hồi báo phong phú. Nếu làm tốt, đề bạt thành Đô thống trong thế lực địa phương chắc là chuyện rất dễ dàn. Dù sao các phương diện tư cách đều đúng chỗ. Còn kém một bay lên cấp bậc này. Ở quân cận vệ bên này cạnh tranh quá lớn.
Một khi vượt qua bậc thềm này, trở thành Đô thống địa phương, đây chính là chư hầu một phương, vẽ ra thành trì trong tinh không. Giống như Tào Vạn Tường trượng phu của Mộ Dung Tinh Hoa, nắm trong tay đúng là một mảnh tinh không mênh mông. Thủ hạ chúng sinh vô số. Nắm giữ phủ đệ của mình. Rượu ngon giai nhân tất cả đều dễ như trở bàn tay. Chỉ cần không sợ nội bộ mâu thuẫn, cả nhà nuôi bao nhiêu mỹ thiếp đều làm được. Không giống ở quân cận vệ. Thí dụ như Phi Hồng tiểu thiếp của Miêu Nghị hắn phần lớn thời gian chỉ chỉ có thể ở trong lều, không thể chạy loạn khắp nơi. Bằng không ảnh hưởng không tốt, cuộc sống quân cận vệ càng giống như người tu hành khổ hạnh.
Nhưng nói đi thì phải có nói lại, cường long khó khăn ép rắn địa đầu. Điều kiện trước tiên còn là Nhiếp Vô Tiếu có thể đứng vững chân ở địa phương. Tránh để, hầu gia phía trên thanh trừ, xuất hiện ra một đống vị trí Đô thống. Nhưng Nhiếp Vô Tiếu ngươi ngay cả một mẫu ba phần đất do tổng trấn quản lý cũng không giải quyết được, vậy còn làm thế nào đi lên được?
Suy nghĩ minh bạch, lúc này Miêu Nghị chắp tay cười ha hả nói:
- Xem ra đại nhân sẽ lập tức trở thành chư hầu một phương, sẽ sống cuộc sống rượu ngon giai nhân tuyệt lắm sao?
Nhiếp Vô Tiếu khó có được một lần mỉm cười, nói:
- Hiện tại, ta và ngươi cùng cấp. Ngươi cũng không cần mở miệng ngậm miệng lại gọi Đại nhân. Sau đó gọi nhau huynh đệ. Ngưu huynh đã tiếp quản Hắc Long Tư, sau này có nhiều chỗ, sợ còn phải nhờ Ngưu huynh tương trợ.
Ánh mắt Miêu Nghị lập lóe. Nhanh như vậy biến thành Ngưu huynh. Ngược lại cũng không phải người cổ hủ. Xem ra quả thực có tiềm chất bò lên trên vị trí Đô thống.
Ngay lập tức hắn vỗ ngực nói:
- Nếu có chỗ nào dùng được, mong Niếp huynh cứ việc phân phó.
Nhiếp Vô Tiếu cần chính là những lời này của Miêu Nghị. Bằng không hắn cũng sẽ không ở tại chỗ này chờ Miêu Nghị. Hắn trầm ngâm nói:
- Năm đó, Ngưu huynh ở Thiên Nhai đấu sức, chuyện tranh đấu với địa phương thế nào, không cần ta nói ngươi cũng biết. Ta điều qua, thế đơn lực mỏng, một cây chẳng chống vững nhà. Quay đầu lại sợ là phải từ trong thủ hạ của Ngưu huynh, dẫn đi mấy thủ hạ cũ.
Miêu Nghị lộ ra bộ dạng dương nhiên.
- Đương nhiên không thành vấn đề. Dẫn ít người đi nhậm chức là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhiếp Vô Tiếu lắc đầu:
- Không chỉ dẫn theo vài tùy tùng đi nhậm chức. Theo quy định mười người ta có thể dẫn đi, căn bản không đủ. Bên kia thế lực cũ cây lớn rễ sâu. Có thể phải đối mặt với áp lực phản công của cả trên lẫn dưới. Cho nên ý của ta là, chờ ta đặt chân vững, một khi mở ra cục diện, sẽ phải nhanh nắm thế cục phía dưới trong tay. Tới lúc đó, sợ rằng vẫn phải lấy từ chỗ Ngưu huynh một số lượng lớn người đi.
- Ngưu đại thống lĩnh thăng chức tổng trấn, chúc mừng.
Miêu Nghị lộ ra vẻ mặt xấu hổ, chắp tay làm ra bộ dạng cầu xin tha thứ. Hắn cũng nịnh nọt nói:
- Mạt tướng chỉ là được đại nhân chỉ dẫn mà thôi. Nói ra, đại nhân mới thật sự là thăng chức. Xin hỏi bước tiếp theo đại nhân sẽ đi đâu thăng chức vậy?
Hắn nhìn ra, tâm tình của đối phương dường như không tệ. Nhất định là đi tới một nơi còn tốt hơn so với tổng trấn Hắc Long Tư.
Chỉ là có vài điều khiến Miêu Nghị tương đối nghi ngờ. Nhiếp Vô Tiếu ở quân Bắc Đấu đã lên đến vị trí này, ở dưới tình huống không có lập được bất kỳ công lao lớn nào, nếu nói là đi làm Phó đô thống quân Bắc Đấu lại không mấy khả năng. Phó đô thống quân Bắc Đấu đều là tu sĩ cảnh giới Hóa Liên. Nhiếp Vô Tiếu còn có chênh lệch không nhỏ. Không phải một chút công lao nho nhỏ là có thể bù đắp được. Cho nên hắn không nhịn được dò xét một chút.
Nhiếp Vô Tiếu lặng lẽ một hồi, hình như không biết có nên nói hay không. Chỉ có điều cuối cùng hắn vẫn nhả ra.
- Cụ thể đi đâu ta cũng không biết. Nghe ý của Đô thống đại nhân, thế lực địa phương hình như đã xảy ra biến cố gì đó. Một số chức vụ gần đây đối mặt phạm vi điều chỉnh khá lớn. Tả Hữu Đốc Vệ sẽ điều chỉnh ra không ít người đi nhậm chức. Tất cả đều đã chuẩn bị xong. Ta cũng là một thành viên trong đó, sẽ được điều qua làm tổng trấn.
Những lời này hắn vốn không muốn nói. Chỉ có điều suy nghĩ đến tình hình thế lực địa phương phức tạp. Trước đó Dữu Trọng Chân cũng tiết lộ, muốn hắn phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, biểu thị thế lực địa phương chắc chắn sẽ không thành thật. Một phen tranh đấu gay gắt là chuyện không thể tránh khỏi. Tả Đốc Vệ bên này không tiện trực tiếp nhúng tay vào giúp đỡ quản thế lực địa phương. Nhưng lại có thể thả người qua ủng hộ. Nhiếp Vô Tiếu hắn cần người, tất nhiên là bộ hạ cũ của mình. Dùng vẫn tương đối yên tâm hơn. Chỉ có điều hắn không có khả năng vừa qua đảm nhiệm chức vụ, không hề có lý do gì liền thay đổi tất cả nhân mã của thế lực địa phương. Ngay từ đầu không có khả năng dẫn qua đó quá nhiều người. Sau này kéo người qua lại liên lụy tới vấn đề Miêu Nghị có thả người hay không. Cho nên hắn nghĩ, hay là làm tốt quan hệ với Miêu Nghị trước. Tránh đến lúc đó lại bị Miêu Nghị gây khó dễ.
Cũng bởi vậy, bây giờ hắn nói chuyện tương đối bình đẳng, giống như giao lưu cùng cấp, không lại thể hiện ra phong thái thủ cấp trên đối với Miêu Nghị như trước đây.
- A!
Miêu Nghị gật đầu. Hắn đại khái đã hiểu được. Sợ rằng vẫn là chuyện có liên quan tới thành phố quỷ. Không biết trong số những người một lưới bắt hết kia, có bao nhiêu quyền quý bên trong Thiên Đình dính dáng vào trong đó. Theo lý thuyết tổng trấn cấp một này còn không có khả năng bày bố cục ở thành phố quỷ. Họ cũng không có thực lực tham dự cạnh tranh Phá Pháp Cung. Tất nhiên cũng không có khả năng có người rơi vào cạm bẫy do Thiên Đình bày ra. Tám chín phần mười là tầng cấp cao hơn khác đối mặt tới thanh trừ, mặt trên một gặp rửa sạch, mới nhậm chức tất nhiên phải sử dụng thủ hạ là người một nhà. Cũng có nghĩa là phía dưới cũng phải đối mặt với liên tiếp thanh trừ. Nhiếp Vô Tiếu sợ là theo chân dính ánh sáng.
Chỉ có điều dựa vào thực lực và tu vi của Nhiếp Vô Tiếu điều ngang cấp tới địa phương, đi tới làm tổng trấn thật sự có chút hạ mình. Nhưng Thiên Đình sợ là cũng muốn điều một nhóm người như vậy đi xuống, có khả năng trấn áp được. Từ một cái góc độ khác mà nói, điều này cũng tương đương với Nhiếp Vô Tiếu lấy được một lần nhiệm vụ có hồi báo phong phú. Nếu làm tốt, đề bạt thành Đô thống trong thế lực địa phương chắc là chuyện rất dễ dàn. Dù sao các phương diện tư cách đều đúng chỗ. Còn kém một bay lên cấp bậc này. Ở quân cận vệ bên này cạnh tranh quá lớn.
Một khi vượt qua bậc thềm này, trở thành Đô thống địa phương, đây chính là chư hầu một phương, vẽ ra thành trì trong tinh không. Giống như Tào Vạn Tường trượng phu của Mộ Dung Tinh Hoa, nắm trong tay đúng là một mảnh tinh không mênh mông. Thủ hạ chúng sinh vô số. Nắm giữ phủ đệ của mình. Rượu ngon giai nhân tất cả đều dễ như trở bàn tay. Chỉ cần không sợ nội bộ mâu thuẫn, cả nhà nuôi bao nhiêu mỹ thiếp đều làm được. Không giống ở quân cận vệ. Thí dụ như Phi Hồng tiểu thiếp của Miêu Nghị hắn phần lớn thời gian chỉ chỉ có thể ở trong lều, không thể chạy loạn khắp nơi. Bằng không ảnh hưởng không tốt, cuộc sống quân cận vệ càng giống như người tu hành khổ hạnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng nói đi thì phải có nói lại, cường long khó khăn ép rắn địa đầu. Điều kiện trước tiên còn là Nhiếp Vô Tiếu có thể đứng vững chân ở địa phương. Tránh để, hầu gia phía trên thanh trừ, xuất hiện ra một đống vị trí Đô thống. Nhưng Nhiếp Vô Tiếu ngươi ngay cả một mẫu ba phần đất do tổng trấn quản lý cũng không giải quyết được, vậy còn làm thế nào đi lên được?
Suy nghĩ minh bạch, lúc này Miêu Nghị chắp tay cười ha hả nói:
- Xem ra đại nhân sẽ lập tức trở thành chư hầu một phương, sẽ sống cuộc sống rượu ngon giai nhân tuyệt lắm sao?
Nhiếp Vô Tiếu khó có được một lần mỉm cười, nói:
- Hiện tại, ta và ngươi cùng cấp. Ngươi cũng không cần mở miệng ngậm miệng lại gọi Đại nhân. Sau đó gọi nhau huynh đệ. Ngưu huynh đã tiếp quản Hắc Long Tư, sau này có nhiều chỗ, sợ còn phải nhờ Ngưu huynh tương trợ.
Ánh mắt Miêu Nghị lập lóe. Nhanh như vậy biến thành Ngưu huynh. Ngược lại cũng không phải người cổ hủ. Xem ra quả thực có tiềm chất bò lên trên vị trí Đô thống.
Ngay lập tức hắn vỗ ngực nói:
- Nếu có chỗ nào dùng được, mong Niếp huynh cứ việc phân phó.
Nhiếp Vô Tiếu cần chính là những lời này của Miêu Nghị. Bằng không hắn cũng sẽ không ở tại chỗ này chờ Miêu Nghị. Hắn trầm ngâm nói:
- Năm đó, Ngưu huynh ở Thiên Nhai đấu sức, chuyện tranh đấu với địa phương thế nào, không cần ta nói ngươi cũng biết. Ta điều qua, thế đơn lực mỏng, một cây chẳng chống vững nhà. Quay đầu lại sợ là phải từ trong thủ hạ của Ngưu huynh, dẫn đi mấy thủ hạ cũ.
Miêu Nghị lộ ra bộ dạng dương nhiên.
- Đương nhiên không thành vấn đề. Dẫn ít người đi nhậm chức là chuyện hợp tình hợp lý.
Nhiếp Vô Tiếu lắc đầu:
- Không chỉ dẫn theo vài tùy tùng đi nhậm chức. Theo quy định mười người ta có thể dẫn đi, căn bản không đủ. Bên kia thế lực cũ cây lớn rễ sâu. Có thể phải đối mặt với áp lực phản công của cả trên lẫn dưới. Cho nên ý của ta là, chờ ta đặt chân vững, một khi mở ra cục diện, sẽ phải nhanh nắm thế cục phía dưới trong tay. Tới lúc đó, sợ rằng vẫn phải lấy từ chỗ Ngưu huynh một số lượng lớn người đi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro