Cuối cùng bạo phát. (Hạ)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Trên dãy núi xung quanh, ở trong những mảnh vườn không có vấn đề, người hầu của các quyền quý khác đều chạy ra xem n động tĩnh bên này. Mỗi người cũng hãi hùng khiếp vía, không biết một ngày kia kết cục tương tự có thể sẽ rơi vào trên người mình hay không. Ngay cả một đám Tiên Nga trong Ly cung của Thiên Đế cũng chạy ra, tập trung cùng một chỗ chỉ trỏ hoặc châu đầu ghé tai.
Đứng ở bên cạnh Miêu Nghị, Chiến Như Ý lộ ra thần sắc trang nghiêm. Nàng nhìn Thiên Nhai nói thầm một tiếng.
- Xảy ra chuyện lớn. . .
Miêu Nghị quay đầu lại nhìn nàng một cái. Hắn vốn muốn nói một câu, chuyện này không thoát được quan hệ tới nàng. Chỉ có điều cuối cùng hắn vẫn không nói ra miệng.
Quả thực đã xảy ra chuyện. Thiên Đình cuộn trào sóng ngầm mãnh liệt nổi lên suốt mấy tháng. Lần này cuối cùng đã bạo phát ra, dâng lên một đợt sóng to gió lớn.
Mặc dù rất nhiều người đều biết chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Nhưng thời điểm bạo phát ra, gần như không có bất kỳ triệu chứng nào. Rất nhiều nhân mã cơ hồ động thủ cùng lúc với bên này, khiến hai bên không kịp làm ra bất kỳ mật báo nào. Thời điểm tám mảnh vườn ở đây bị lục soát, phủ đệ của tám vị Tinh Quân Thiên Đình cũng gặp rất nhiều thiên binh thiên tướng bao vây tấn công.
Giải quyết xong tám vị quyền thần này, Thiên Đình cũng bỏ ra cái giá không nhỏ. Đi đến vị trí này, trước đó bọn họ đều mơ hồ dự cảm được không ổn. 36 vị Tinh Quân gần như người người đều chuẩn bị tinh thần cá chết lưới rách liều chết đánh một trận. Tuy rằng quân cận vệ dưới quyền bọn họ được trang bị Phá Pháp Cung không nhiều, nhưng trước đó nhân thủ đáng tin cậy đã được bọn họ tập trung đến bên cạnh. Đi đến vị trí như bọn họ, không có ai nguyện ý ngồi chờ chết. Khi vận rủi thật sự rơi xuống đến trên đầu tám vị Tinh Quân này, nhân mã âm thầm bố trí xong từ lâu cùng đại quân Thiên Đình triển khai liều chết chém giết, chỉ vì cầu một con đường sống.
Ở trong tình cảnh đại quân tầng tần lớp lớp vây khốn, cuối cùng tám vị Tinh Quân không có một ai may mắn tránh khỏi tai họa. Sáu người chết trận, hai người trọng thương bị bắt. Chỉ có điều cuối cùng cũng không lưu người sống. Thiên Đình sẽ không lưu lại người sống để thẩm tra sự tình. Cả nhà cả tám vị Tinh Quân từ trên xuống dưới gần như đều bị giết chết một người cũng không còn. Quả thực không giống với diệt môn. Ly kỳ nhất chính là gia quyến quan trọng của tám vị Tinh Quân, hoặc nói là trực hệ trên cơ bản đều chạy trốn.
Trên thực tế tám vị Tinh Quân đã sớm có sự chuẩn bị, bí mật an bài cho gia quyến rời đi. Bọn họ đi tới nơi nào, không ai được biết. Sau đó bọn họ sẽ xuất hiện hay không xuất hiện cũng không ai biết. Sau khi xét nhà, cũng không tìm ra được quá nhiều gia sản. Trước đó tất cả đều được chuyển đi. Trước đó bọn họ đều chuẩn bị tâm lý đón nhận tình huống xấu nhất, để lại đường lui cho người nhà.
Đối với Thiên Đình mà nói, một đám người chạy trốn đó không quan trọng. Quan trọng chính là bắt lấy thế lực của tám vị Tinh Quân này.
Tám vị quyền quý hiển hách một thời, trong nháy mắt tiêu tan thành mây khói. Chỉ lưu lại một mùi máu tanh thật lâu không tiêu tan.
Nhân mã Thiên Đình cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Chỉ riêng quân cận vệ đã chết trận hơn hai trăm vạn người. Người bị thương vô số kể. Dữu Trọng Chân cũng trọng thương. . .
Bởi vậy có thể thấy được tám vị Tinh Quân hoạt động nhiều năm, khi chó cùng rứt giậu tập trung ra thế lực khổng lồ tới mức nào. Điều đó có thể cho thấy được một trận chiến này thảm khốc tới mức nào.
Nếu không phải phía trên ngay từ đầu đã duy trì sự trầm mặc, không tiết lộ tin tức, đã khiến tám vị Tinh Quân trở thành kẻ bị vứt bỏ, nếu như trước đó có người tiết lộ tin tức với tám người, tiết lộ tin tức để tám người chuẩn bị đầy đủ trước, chỉ sợ Thiên Đình tổn thất sẽ càng thảm hại hơn. Hoặc nói tám người đã sớm chạy.
Nhưng không có cách nào. Đấu đến trình độ này, muốn bảo tồn thực lực, nhất định phải hi sinh một số người. Đây là điều kiện để Thanh Chủ thỏa hiệp, nhượng bộ đối với bốn vị Thiên Vương.
Tuy rằng bốn vị Thiên Vương lấy được quyền thẩm vấn phúc tra lại những thành viên sa lưới trong thành phố quỷ, nhưng đừng quên những người này đã trải qua một lần thẩm tra ở trên tay Thanh Chủ. Trên tay Thanh Chủ đã nắm giữ chứng cứ mưu phản của rất nhiều người. Tất cả mọi người không muốn chuyện này ầm ĩ lên. Bốn vị Thiên Vương vì bảo toàn cho nhiều người hơn, chỉ có thể ném tám vị Tinh Quân ra ngoài làm vật hy sinh đổi lấy sự nhượng bộ của Thanh Chủ.
Một hồi máu tanh còn không có tản đi, quân cận vệ lập tức điều tám người đi tới thay thế vị trí của tám vị Tinh Quân này, từ trên xuống dưới liên tiếp bổ sung người. Chuyện này cũng ảnh hưởng đến phía bên Miêu Nghị. Nhiếp Vô Tiếu muốn đi tới địa phương nhậm chức, đưa tay về phía Miêu Nghị đòi người. Hắn muốn một nhóm nòng cốt đi theo.
Bá Ước, Tương Bách Công hai vị Phó tổng trấn này cũng đi.
Ban đầu, Nhiếp Vô Tiếu nói rõ chỉ cần một nghìn người. Thế nhưng phía trên có người âm thầm để người phía dưới cố ý quấy rối. Tình thế nghiêm trọng hơn so với Nhiếp Vô Tiếu tưởng tượng. Trước sau hai tháng, hắn liền liên tiếp nhận từ tay Miêu Nghị đi hơn ba ngàn người.
Hai vị phó đại thống lĩnh trung quân của Miêu Nghị đi. Các đại thống lĩnh Hổ Kỳ phía dưới đi hơn phân nửa. Trung quân vốn chính là thân quân của Nhiếp Vô Tiếu, số người phải đi là tối đa.
Hắc Long Tư dưới trướng của Miêu Nghị không thể không tiến hành điều chỉnh nhân sự quy mô lớn. Rất nhiều người đứng đầu trước đây khó có thể cạnh tranh, hiện tại mừng rỡ không thôi. Ghế quan chức để trống quá nhiều.
Cơ hội khó có được, Miêu Nghị nhanh chóng nhân cơ hội thăng chức cho tâm phúc của mình. Diêm Tu và Dương Triệu Thanh thăng chức, đảm nhiệm Phó đại thống lĩnh trung quân, trở thành trợ thủ đắc lực của Chiến Như Ý. Xét thấy Dương Khánh thức thời, Miêu Nghị đối với hắn cũng có chút uỷ quyền. Điều này cũng là bởi vì không có cách nào. Hắn không tiện để Dương Khánh và mình kéo dài chênh lệch quá xa. Dương Khánh cũng thành thống lĩnh trung quân.
Từ Đường Nhiên rời khỏi trung quân, thành Phó đại thống lĩnh thiên Hổ Kỳ.
L:ần này Nhiếp Vô Tiếu đưa tay, có thể nói là khiến thực lực Hắc Long Tư giảm mạnh. Phần lớn số tu sĩ Thải Liên đều bị hắn đưa đi.
May là Hắc Long Tư tạm thời không cần tham gia các nhiệm vụ đánh đánh giết giết. Hiện nay chỉ là trông vườn. Cũng không biết bọn họ phải ở Ngự Viên trông bao lâu.
Đứng ở bên cạnh Miêu Nghị, Chiến Như Ý lộ ra thần sắc trang nghiêm. Nàng nhìn Thiên Nhai nói thầm một tiếng.
- Xảy ra chuyện lớn. . .
Miêu Nghị quay đầu lại nhìn nàng một cái. Hắn vốn muốn nói một câu, chuyện này không thoát được quan hệ tới nàng. Chỉ có điều cuối cùng hắn vẫn không nói ra miệng.
Quả thực đã xảy ra chuyện. Thiên Đình cuộn trào sóng ngầm mãnh liệt nổi lên suốt mấy tháng. Lần này cuối cùng đã bạo phát ra, dâng lên một đợt sóng to gió lớn.
Mặc dù rất nhiều người đều biết chuyện này chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Nhưng thời điểm bạo phát ra, gần như không có bất kỳ triệu chứng nào. Rất nhiều nhân mã cơ hồ động thủ cùng lúc với bên này, khiến hai bên không kịp làm ra bất kỳ mật báo nào. Thời điểm tám mảnh vườn ở đây bị lục soát, phủ đệ của tám vị Tinh Quân Thiên Đình cũng gặp rất nhiều thiên binh thiên tướng bao vây tấn công.
Giải quyết xong tám vị quyền thần này, Thiên Đình cũng bỏ ra cái giá không nhỏ. Đi đến vị trí này, trước đó bọn họ đều mơ hồ dự cảm được không ổn. 36 vị Tinh Quân gần như người người đều chuẩn bị tinh thần cá chết lưới rách liều chết đánh một trận. Tuy rằng quân cận vệ dưới quyền bọn họ được trang bị Phá Pháp Cung không nhiều, nhưng trước đó nhân thủ đáng tin cậy đã được bọn họ tập trung đến bên cạnh. Đi đến vị trí như bọn họ, không có ai nguyện ý ngồi chờ chết. Khi vận rủi thật sự rơi xuống đến trên đầu tám vị Tinh Quân này, nhân mã âm thầm bố trí xong từ lâu cùng đại quân Thiên Đình triển khai liều chết chém giết, chỉ vì cầu một con đường sống.
Ở trong tình cảnh đại quân tầng tần lớp lớp vây khốn, cuối cùng tám vị Tinh Quân không có một ai may mắn tránh khỏi tai họa. Sáu người chết trận, hai người trọng thương bị bắt. Chỉ có điều cuối cùng cũng không lưu người sống. Thiên Đình sẽ không lưu lại người sống để thẩm tra sự tình. Cả nhà cả tám vị Tinh Quân từ trên xuống dưới gần như đều bị giết chết một người cũng không còn. Quả thực không giống với diệt môn. Ly kỳ nhất chính là gia quyến quan trọng của tám vị Tinh Quân, hoặc nói là trực hệ trên cơ bản đều chạy trốn.
Trên thực tế tám vị Tinh Quân đã sớm có sự chuẩn bị, bí mật an bài cho gia quyến rời đi. Bọn họ đi tới nơi nào, không ai được biết. Sau đó bọn họ sẽ xuất hiện hay không xuất hiện cũng không ai biết. Sau khi xét nhà, cũng không tìm ra được quá nhiều gia sản. Trước đó tất cả đều được chuyển đi. Trước đó bọn họ đều chuẩn bị tâm lý đón nhận tình huống xấu nhất, để lại đường lui cho người nhà.
Đối với Thiên Đình mà nói, một đám người chạy trốn đó không quan trọng. Quan trọng chính là bắt lấy thế lực của tám vị Tinh Quân này.
Tám vị quyền quý hiển hách một thời, trong nháy mắt tiêu tan thành mây khói. Chỉ lưu lại một mùi máu tanh thật lâu không tiêu tan.
Nhân mã Thiên Đình cũng tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Chỉ riêng quân cận vệ đã chết trận hơn hai trăm vạn người. Người bị thương vô số kể. Dữu Trọng Chân cũng trọng thương. . .
Bởi vậy có thể thấy được tám vị Tinh Quân hoạt động nhiều năm, khi chó cùng rứt giậu tập trung ra thế lực khổng lồ tới mức nào. Điều đó có thể cho thấy được một trận chiến này thảm khốc tới mức nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu không phải phía trên ngay từ đầu đã duy trì sự trầm mặc, không tiết lộ tin tức, đã khiến tám vị Tinh Quân trở thành kẻ bị vứt bỏ, nếu như trước đó có người tiết lộ tin tức với tám người, tiết lộ tin tức để tám người chuẩn bị đầy đủ trước, chỉ sợ Thiên Đình tổn thất sẽ càng thảm hại hơn. Hoặc nói tám người đã sớm chạy.
Nhưng không có cách nào. Đấu đến trình độ này, muốn bảo tồn thực lực, nhất định phải hi sinh một số người. Đây là điều kiện để Thanh Chủ thỏa hiệp, nhượng bộ đối với bốn vị Thiên Vương.
Tuy rằng bốn vị Thiên Vương lấy được quyền thẩm vấn phúc tra lại những thành viên sa lưới trong thành phố quỷ, nhưng đừng quên những người này đã trải qua một lần thẩm tra ở trên tay Thanh Chủ. Trên tay Thanh Chủ đã nắm giữ chứng cứ mưu phản của rất nhiều người. Tất cả mọi người không muốn chuyện này ầm ĩ lên. Bốn vị Thiên Vương vì bảo toàn cho nhiều người hơn, chỉ có thể ném tám vị Tinh Quân ra ngoài làm vật hy sinh đổi lấy sự nhượng bộ của Thanh Chủ.
Một hồi máu tanh còn không có tản đi, quân cận vệ lập tức điều tám người đi tới thay thế vị trí của tám vị Tinh Quân này, từ trên xuống dưới liên tiếp bổ sung người. Chuyện này cũng ảnh hưởng đến phía bên Miêu Nghị. Nhiếp Vô Tiếu muốn đi tới địa phương nhậm chức, đưa tay về phía Miêu Nghị đòi người. Hắn muốn một nhóm nòng cốt đi theo.
Bá Ước, Tương Bách Công hai vị Phó tổng trấn này cũng đi.
Ban đầu, Nhiếp Vô Tiếu nói rõ chỉ cần một nghìn người. Thế nhưng phía trên có người âm thầm để người phía dưới cố ý quấy rối. Tình thế nghiêm trọng hơn so với Nhiếp Vô Tiếu tưởng tượng. Trước sau hai tháng, hắn liền liên tiếp nhận từ tay Miêu Nghị đi hơn ba ngàn người.
Hai vị phó đại thống lĩnh trung quân của Miêu Nghị đi. Các đại thống lĩnh Hổ Kỳ phía dưới đi hơn phân nửa. Trung quân vốn chính là thân quân của Nhiếp Vô Tiếu, số người phải đi là tối đa.
Hắc Long Tư dưới trướng của Miêu Nghị không thể không tiến hành điều chỉnh nhân sự quy mô lớn. Rất nhiều người đứng đầu trước đây khó có thể cạnh tranh, hiện tại mừng rỡ không thôi. Ghế quan chức để trống quá nhiều.
Cơ hội khó có được, Miêu Nghị nhanh chóng nhân cơ hội thăng chức cho tâm phúc của mình. Diêm Tu và Dương Triệu Thanh thăng chức, đảm nhiệm Phó đại thống lĩnh trung quân, trở thành trợ thủ đắc lực của Chiến Như Ý. Xét thấy Dương Khánh thức thời, Miêu Nghị đối với hắn cũng có chút uỷ quyền. Điều này cũng là bởi vì không có cách nào. Hắn không tiện để Dương Khánh và mình kéo dài chênh lệch quá xa. Dương Khánh cũng thành thống lĩnh trung quân.
Từ Đường Nhiên rời khỏi trung quân, thành Phó đại thống lĩnh thiên Hổ Kỳ.
L:ần này Nhiếp Vô Tiếu đưa tay, có thể nói là khiến thực lực Hắc Long Tư giảm mạnh. Phần lớn số tu sĩ Thải Liên đều bị hắn đưa đi.
May là Hắc Long Tư tạm thời không cần tham gia các nhiệm vụ đánh đánh giết giết. Hiện nay chỉ là trông vườn. Cũng không biết bọn họ phải ở Ngự Viên trông bao lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro