Diệu Pháp tự (12)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Không chạy không được, bằng
vào mức độ tiêu hao pháp lực của hắn hiện tại không có năng lực tái
chiến, chỉ hy vọng có thể dẫn dụ nữ quỷ đi giúp bọn lão bản nương, sau
đó mình sẽ nhanh chóng tìm một chỗ trốn. Nếu thật sự không thể trốn, vậy không thể làm gì khác hơn là tạm thời theo nữ quỷ kia, sau này sẽ nghĩ
biện pháp khác.
Tiếng rít của nữ quỷ từ trong chùa xa xa vọng lại, Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn, chỉ thấy dưới ánh trăng, trên nóc chùa có một bóng người màu đỏ đang đứng, sau đó nhanh chóng bay khỏi nóc chùa, phất phơ trên ngọn cây đuổi thẳng về phía này, rõ ràng là đã phát giác được hắn, tốc độ nhanh hơn hắn rất nhiều.
Xong rồi! Miêu Nghị cười khổ trong lòng, không biết mình đùa bỡn nàng một trận, nàng có còn chịu âm dương song tu tha mình một lần hay không. Cho dù là chịu tha mình một lần, suy đoán địa vị động chủ của mình đã trôi theo dòng nước.
- Lang quân, chàng muốn bỏ thiếp mà đi sao?
Những lời tình tứ liên tục vang lên phía sau, nhưng giọng điệu âm trầm lạnh lẽo, có thể cảm giác được người nói chuyện đang nghiến răng nghiến lợi thốt ra những lời này.
Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn, phát hiện nữ tử áo đỏ tóc dài tung bay, âm khí lạnh lùng đi theo sau mình.
Hắn lập tức lắc mình chui vào trong rừng, kết quả phát hiện thình lình bên người bóng đỏ chợt lóe, nữ tử áo đỏ đã ngăn cản trước mặt.
Miêu Nghị không nói hai lời, nhanh chóng đâm ra một thương lợi hại.
Chẳng qua là bằng vào pháp lực hiện tại của hắn, uy lực của một thương này thật sự chẳng ra gì.
Bạch cốt tỳ bà trong tay nữ tử áo đỏ vung lên, lập tức gạt thương Miêu Nghị ra, thân hình chợt lóe đã ép tới trước mặt hắn, chộp lấy cổ tay hắn:
- Lang quân thật sự là lòng dạ độc ác...!
Lời còn chưa dứt, nữ tử áo đỏ đột nhiên hét lên một tiếng, giống như vừa giẫm phải than đỏ, nhanh chóng tránh lui ra xa, tay run lẩy bẩy.
Chỉ thấy bàn tay nữ quỷ mới vừa rồi chộp lấy tay Miêu Nghị đang bốc lên khói đen, dường như bị lừa thiêu cháy rụi, đen kịt một mảnh.
Nàng lộ vẻ hoảng sợ nhìn Miêu Nghị, một trảo mới vừa rồi dường như không phải là chộp vào cổ tay Miêu Nghị, mà giống như chộp vào cục sắt nung đỏ, nóng tới mức nàng không thể buông ra kịp thời.
- Ngươi tu luyện loại công pháp gì?
Nữ tử áo đỏ kinh nghi bất định hỏi.
Một trảo của nàng chộp vào cổ tay Miêu Nghị vừa rồi, khoan nói tới cảm giác đau đớn vô cùng khó chịu, còn có cảm giác bị áp chế giống như âm linh gặp phải ánh mặt trời, mênh mông cuồn cuộn, vừa chạm vào lập tức vô cùng kinh hãi, có cảm giác linh hồn mình cũng phải run rẩy, dường như công pháp tu luyện của đối phương có thể khắc chế quỷ mị như nàng.
Miêu Nghị không biết chuyện này có liên quan gì với công pháp tu luyện của mình, nhưng thấy đối phương không làm gì được mình nhất thời tinh thần tỉnh táo, vung thương đâm ra, miệng khoác lác:
- Công pháp chuyên khắc chế âm quỷ như ngươi!
Nữ tử áo đỏ liên tiếp tránh né, nhưng cũng không dám gần Miêu Nghị nữa, bất quá từ đầu bạch cốt tỳ bà trong tay lại đột nhiên bắn ra hai khúc xương nhọn.
Lúc trước đúng là nàng muốn lôi kéo Miêu Nghị trở thành bạn lữ âm dương song tu của mình, bất quá bây giờ không muốn. Loại nam nhân không thể chạm vào như vậy, đừng nói vui vầy cá nước, chỉ sợ muốn chung chăn gối cũng là vấn đề, sao thể kéo vào làm bạn lữ song tu của mình, trừ phi là mình muốn hồn phi phách tán.
Bây giờ nàng chỉ muốn giết đi mầm họa này.
Bạch cốt tỳ bà theo tay nàng vung lên, đẩy ra đâm tới trường thương, xương nhọn không chút lưu tình đâm thẳng vào ngực Miêu Nghị.
Miêu Nghị dốc hết toàn lực nhanh chóng vọt sang bên cạnh tránh được, thế nhưng nữ tử áo đỏ ép sát từng chiêu, không cho hắn chút cơ hội thở dốc.
Mắt thấy Miêu Nghị nguy trong sớm tối, đột nhiên một đạo bạch quang cấp tốc bắn tới.
Dư quang khóe mắt nữ quỷ đảo qua bạch quang bắn tới, nhất thời lộ vẻ hoảng sợ không hề che giấu, không tiếp tục đuổi giết Miêu Nghị ngược lại quay đầu muốn chạy.
Thế nhưng vẫn chậm.
Bạch quang nổ ra ảo ảnh một con trâu, điên cuồng bay trên không xông tới, chỉ một chiêu đã trấn áp nàng tại chỗ.
Chỉ thấy nữ tử áo đỏ liều mạng giãy giụa bên trong ảo ảnh bạch quang hình trâu trong suốt, chèn ép khiến cho ảo ảnh bạch quang hình trâu biến ảo đủ các hình dáng, nhưng thủy chung không cách nào tránh thoát.
- Định Thân phù nhất phẩm!
Miêu Nghị kinh ngạc một tiếng, hắn là lần đầu tiên thấy vật này.
Lần trước mắt thấy tình hình Dương Khánh và Lư Ngọc đại chiến, sau đó Diêm Tu đã từng thảo luận với hắn về vật này.
Giống như pháp bảo trên người Dương Khánh, bên trong loại phù triện này toàn là sử dụng năng lượng yêu đan, phân chia phẩm cấp cũng giống như vậy. Loại phù triện trước mặt lóa ra bạch quang này hiển nhiên là lợi dụng yêu đan của yêu quái loài trâu nhất phẩm luyện chế mà thành.
Nếu có thanh quang, vậy chính là Định Thân phù nhị phẩm, hồng quang là Định Thân phù tam phẩm, cũng giống như màu sắc quang ảnh hoa sen trên Mi Tâm tu sĩ, cứ như vậy mà tính tới.
Bất quá dưới tình huống thông thường không ai đem yêu đan đi luyện chế thành phù triện, bởi vì quá lãng phí, phù triện chỉ có thể sử dụng một lần, sử dụng xong sẽ biến mất.
Mà luyện chế thành pháp bảo khác, chỉ cần bổ sung năng lượng là có thể sử dụng được nhiều lần.
Là ai xa xỉ như vậy? Miêu Nghị nhanh chóng xoay người lại nhìn về phía phù triện bắn tới.
Chỉ thấy vị lão bản nương toàn thân toát ra phong tình dã tính, hiện tại đang đứng vững vàng trên ngọn cây đung đưa theo gió.
Miêu Nghị đang thở hồng hộc lập tức trợn trừng mắt, miệng chậm rãi há ra, ngây người tại chỗ. Nữ nhân này cũng là tu sĩ hay sao?!
Hiển nhiên đối phương cũng sử dụng thứ gì đó như Linh Ẩn Nê, nên Miêu Nghị không nhìn ra phẩm cấp từ Mi Tâm nàng.
Lão bản nương đứng trên ngọn cây liếc mắt nhìn, châm chọc nói:
- Ngây người ra đó làm gì, sắp chảy nước dãi cả ra, chưa từng thấy qua mỹ nhân xinh đẹp như ta sao? Đây chỉ là một lá Định Thân phù nhất phẩm, không vây khốn được nữ quỷ kia bao lâu, chẳng lẽ ngươi còn chờ ả ra đánh với mình một lần nữa?! Ta cũng khinh thường không thèm động thủ với ả, lát nữa sẽ không giúp ngươi!
Ngoại ơi!
Đây là tiếng gọi thầm kín trong lòng Miêu Nghị dành cho nàng, hắn quay đầu lại cầm thương gia tốc, đâm mạnh một thương về phía nữ tử áo đỏ lộ vẻ hoảng sợ đang bị vây trong Định Thân phù.
Ầm… một thương đâm vào bên trong phù quang, chui mạnh vào đầu nữ tử áo đỏ.
Á... nữ quỷ áo đỏ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, toàn thân nhanh chóng hóa thành khói đen bắt đầu từ chỗ đầu vỡ.
Mà ảo ảnh hình trâu cũng vì bị pháp lực Miêu Nghị đâm phá, đang dần dần trở nên ảm đạm không ánh sáng, cùng nữ quỷ đó tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một hạt châu màu xám trắng rơi trên mặt đất, là âm đan của nữ quỷ kia, có công hiệu giống như yêu đan.
Chỉ bất quá tu vi nữ quỷ chỉ có nhất phẩm, bản thân vừa chết, uy lực âm đan lập tức giảm xuống một cấp, ngay cả cấp bậc nhất phẩm cũng không đủ, nếu không sẽ không phải là sắc xám trắng mà là trắng nõn nà.
Tiếng rít của nữ quỷ từ trong chùa xa xa vọng lại, Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn, chỉ thấy dưới ánh trăng, trên nóc chùa có một bóng người màu đỏ đang đứng, sau đó nhanh chóng bay khỏi nóc chùa, phất phơ trên ngọn cây đuổi thẳng về phía này, rõ ràng là đã phát giác được hắn, tốc độ nhanh hơn hắn rất nhiều.
Xong rồi! Miêu Nghị cười khổ trong lòng, không biết mình đùa bỡn nàng một trận, nàng có còn chịu âm dương song tu tha mình một lần hay không. Cho dù là chịu tha mình một lần, suy đoán địa vị động chủ của mình đã trôi theo dòng nước.
- Lang quân, chàng muốn bỏ thiếp mà đi sao?
Những lời tình tứ liên tục vang lên phía sau, nhưng giọng điệu âm trầm lạnh lẽo, có thể cảm giác được người nói chuyện đang nghiến răng nghiến lợi thốt ra những lời này.
Miêu Nghị quay đầu lại liếc nhìn, phát hiện nữ tử áo đỏ tóc dài tung bay, âm khí lạnh lùng đi theo sau mình.
Hắn lập tức lắc mình chui vào trong rừng, kết quả phát hiện thình lình bên người bóng đỏ chợt lóe, nữ tử áo đỏ đã ngăn cản trước mặt.
Miêu Nghị không nói hai lời, nhanh chóng đâm ra một thương lợi hại.
Chẳng qua là bằng vào pháp lực hiện tại của hắn, uy lực của một thương này thật sự chẳng ra gì.
Bạch cốt tỳ bà trong tay nữ tử áo đỏ vung lên, lập tức gạt thương Miêu Nghị ra, thân hình chợt lóe đã ép tới trước mặt hắn, chộp lấy cổ tay hắn:
- Lang quân thật sự là lòng dạ độc ác...!
Lời còn chưa dứt, nữ tử áo đỏ đột nhiên hét lên một tiếng, giống như vừa giẫm phải than đỏ, nhanh chóng tránh lui ra xa, tay run lẩy bẩy.
Chỉ thấy bàn tay nữ quỷ mới vừa rồi chộp lấy tay Miêu Nghị đang bốc lên khói đen, dường như bị lừa thiêu cháy rụi, đen kịt một mảnh.
Nàng lộ vẻ hoảng sợ nhìn Miêu Nghị, một trảo mới vừa rồi dường như không phải là chộp vào cổ tay Miêu Nghị, mà giống như chộp vào cục sắt nung đỏ, nóng tới mức nàng không thể buông ra kịp thời.
- Ngươi tu luyện loại công pháp gì?
Nữ tử áo đỏ kinh nghi bất định hỏi.
Một trảo của nàng chộp vào cổ tay Miêu Nghị vừa rồi, khoan nói tới cảm giác đau đớn vô cùng khó chịu, còn có cảm giác bị áp chế giống như âm linh gặp phải ánh mặt trời, mênh mông cuồn cuộn, vừa chạm vào lập tức vô cùng kinh hãi, có cảm giác linh hồn mình cũng phải run rẩy, dường như công pháp tu luyện của đối phương có thể khắc chế quỷ mị như nàng.
Miêu Nghị không biết chuyện này có liên quan gì với công pháp tu luyện của mình, nhưng thấy đối phương không làm gì được mình nhất thời tinh thần tỉnh táo, vung thương đâm ra, miệng khoác lác:
- Công pháp chuyên khắc chế âm quỷ như ngươi!
Nữ tử áo đỏ liên tiếp tránh né, nhưng cũng không dám gần Miêu Nghị nữa, bất quá từ đầu bạch cốt tỳ bà trong tay lại đột nhiên bắn ra hai khúc xương nhọn.
Lúc trước đúng là nàng muốn lôi kéo Miêu Nghị trở thành bạn lữ âm dương song tu của mình, bất quá bây giờ không muốn. Loại nam nhân không thể chạm vào như vậy, đừng nói vui vầy cá nước, chỉ sợ muốn chung chăn gối cũng là vấn đề, sao thể kéo vào làm bạn lữ song tu của mình, trừ phi là mình muốn hồn phi phách tán.
Bây giờ nàng chỉ muốn giết đi mầm họa này.
Bạch cốt tỳ bà theo tay nàng vung lên, đẩy ra đâm tới trường thương, xương nhọn không chút lưu tình đâm thẳng vào ngực Miêu Nghị.
Miêu Nghị dốc hết toàn lực nhanh chóng vọt sang bên cạnh tránh được, thế nhưng nữ tử áo đỏ ép sát từng chiêu, không cho hắn chút cơ hội thở dốc.
Mắt thấy Miêu Nghị nguy trong sớm tối, đột nhiên một đạo bạch quang cấp tốc bắn tới.
Dư quang khóe mắt nữ quỷ đảo qua bạch quang bắn tới, nhất thời lộ vẻ hoảng sợ không hề che giấu, không tiếp tục đuổi giết Miêu Nghị ngược lại quay đầu muốn chạy.
Thế nhưng vẫn chậm.
Bạch quang nổ ra ảo ảnh một con trâu, điên cuồng bay trên không xông tới, chỉ một chiêu đã trấn áp nàng tại chỗ.
Chỉ thấy nữ tử áo đỏ liều mạng giãy giụa bên trong ảo ảnh bạch quang hình trâu trong suốt, chèn ép khiến cho ảo ảnh bạch quang hình trâu biến ảo đủ các hình dáng, nhưng thủy chung không cách nào tránh thoát.
- Định Thân phù nhất phẩm!
Miêu Nghị kinh ngạc một tiếng, hắn là lần đầu tiên thấy vật này.
Lần trước mắt thấy tình hình Dương Khánh và Lư Ngọc đại chiến, sau đó Diêm Tu đã từng thảo luận với hắn về vật này.
Giống như pháp bảo trên người Dương Khánh, bên trong loại phù triện này toàn là sử dụng năng lượng yêu đan, phân chia phẩm cấp cũng giống như vậy. Loại phù triện trước mặt lóa ra bạch quang này hiển nhiên là lợi dụng yêu đan của yêu quái loài trâu nhất phẩm luyện chế mà thành.
Nếu có thanh quang, vậy chính là Định Thân phù nhị phẩm, hồng quang là Định Thân phù tam phẩm, cũng giống như màu sắc quang ảnh hoa sen trên Mi Tâm tu sĩ, cứ như vậy mà tính tới.
Bất quá dưới tình huống thông thường không ai đem yêu đan đi luyện chế thành phù triện, bởi vì quá lãng phí, phù triện chỉ có thể sử dụng một lần, sử dụng xong sẽ biến mất.
Mà luyện chế thành pháp bảo khác, chỉ cần bổ sung năng lượng là có thể sử dụng được nhiều lần.
Là ai xa xỉ như vậy? Miêu Nghị nhanh chóng xoay người lại nhìn về phía phù triện bắn tới.
Chỉ thấy vị lão bản nương toàn thân toát ra phong tình dã tính, hiện tại đang đứng vững vàng trên ngọn cây đung đưa theo gió.
Miêu Nghị đang thở hồng hộc lập tức trợn trừng mắt, miệng chậm rãi há ra, ngây người tại chỗ. Nữ nhân này cũng là tu sĩ hay sao?!
Hiển nhiên đối phương cũng sử dụng thứ gì đó như Linh Ẩn Nê, nên Miêu Nghị không nhìn ra phẩm cấp từ Mi Tâm nàng.
Lão bản nương đứng trên ngọn cây liếc mắt nhìn, châm chọc nói:
- Ngây người ra đó làm gì, sắp chảy nước dãi cả ra, chưa từng thấy qua mỹ nhân xinh đẹp như ta sao? Đây chỉ là một lá Định Thân phù nhất phẩm, không vây khốn được nữ quỷ kia bao lâu, chẳng lẽ ngươi còn chờ ả ra đánh với mình một lần nữa?! Ta cũng khinh thường không thèm động thủ với ả, lát nữa sẽ không giúp ngươi!
Ngoại ơi!
Đây là tiếng gọi thầm kín trong lòng Miêu Nghị dành cho nàng, hắn quay đầu lại cầm thương gia tốc, đâm mạnh một thương về phía nữ tử áo đỏ lộ vẻ hoảng sợ đang bị vây trong Định Thân phù.
Ầm… một thương đâm vào bên trong phù quang, chui mạnh vào đầu nữ tử áo đỏ.
Á... nữ quỷ áo đỏ phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, toàn thân nhanh chóng hóa thành khói đen bắt đầu từ chỗ đầu vỡ.
Mà ảo ảnh hình trâu cũng vì bị pháp lực Miêu Nghị đâm phá, đang dần dần trở nên ảm đạm không ánh sáng, cùng nữ quỷ đó tiêu tán không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Một hạt châu màu xám trắng rơi trên mặt đất, là âm đan của nữ quỷ kia, có công hiệu giống như yêu đan.
Chỉ bất quá tu vi nữ quỷ chỉ có nhất phẩm, bản thân vừa chết, uy lực âm đan lập tức giảm xuống một cấp, ngay cả cấp bậc nhất phẩm cũng không đủ, nếu không sẽ không phải là sắc xám trắng mà là trắng nõn nà.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro