Phi Thiên

Gặp lại người quen cũ

Dược Thiên Sầu

2024-07-21 08:19:09

Mấu chốt là bốn lão yêu quái của Tinh Túc hải và Lục Thánh đều không dễ đối phó, chuyện lệnh bài không tiện lấy ra nói. Hắn không tin Lão bản nương, thợ đá và thợ mộc không truyền lại chuyện này đến Đại Ma Thiên và Vô Lượng Thiên, từ đó sẽ không còn tin tưởng hắn nữa, trong lòng hắn thật sự lo lắng.

Quan trọng nhất là, ở trước mặt Lão bản nương hắn luôn không có khí phách của một nam nhân, khó khăn lắm mới cứu vãn được một chút thể diện, lưu lại một chút thần bí có được hay không. - Nói mấy lời dễ nghe? Chẳng lẽ ta nói như vậy còn chưa tính là dễ nghe?

Lão bản nương cười lạnh một tiếng.

Miêu Nghị nói:

- Có thể là giữa nam nhân dễ nói chuyện với nhau hơn, cũng có thể là. . . Ngươi không nhìn thấy lúc hắn nghe thấy tên ta rất kinh ngạc sao? Chậc chậc, xem ra cử động của ta ở Nam Cực Băng cung đã danh chấn thiên hạ rồi, không ngờ vừa ra mặt đã giúp ngươi tiết kiệm được một trăm ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu.

Tin vào lời này của hắn mới là lạ! Lão bản nương cắn răng, mũi chân không đâm tiếp nữa, Miêu Nghị đã vọt đến, trèo lên cột khênh kiệu, hắn không biết mình nói lời này sẽ có hậu quả gì không.

Lão bản nương hận đến nghiến răng nghiến lợi, truyền âm nói:

- Ngưu Nhị, rút cuộc là xảy ra chuyện gì? Đừng nói với ta là ngươi co bối cảnh quan hệ ở Tiên quốc, cho dù là danh khí của Mục Phàm Quân ở Tinh Túc hải cũng không thể thực hiện được.

Miêu Nghị quay đầu lại, truyền âm nói:

- Ngươi cho rằng ta nói một ngàn năm sau ta sẽ dẫn ngươi đi là chuyện đùa? Nếu nam nhân của ngươi không có chút bản lãnh thì sao dám nói lời kia?

Khi nói lời này hắn cũng rất đắc ý, rốt cục cũng cảm thấy mình có chút uy phong trước mặt nữ nhân này.

Lão bản nương vừa nghe thấy những lời tình cảm này, ánh mắt cũng mê đắm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Còn chưa nói, Miêu Nghị đột nhiên tỏ ra thần bí như vậy, đúng là làm cho nàng có không ít lòng tin, thật sự lời hứa lúc trước của Miêu Nghị có chút sáo rỗng, nàng lại không phải người ngu. Nàng đã tiếp xúc đến loại nhân vật nào, một Thanh Liên tu sĩ nói gì một ngàn năm sau như thế nào có chút không thực tế, nàng chẳng qua không muốn nói ra những lời đả thương tự ái của Miêu Nghị mà thôi. Còn Miêu Nghị hiện tại đột nhiên thần thần bí bí bộc lộ tài năng khiến cho Bạch Cốt Đại vương cũng tránh lui ba thước, điều này làm nữ nhân này bất giác lại mơ ước đến tương lai.

- Lão bản nương, giúp ngươi tránh khỏi thua thiệt một trăm ngàn viên hạ phẩm Nguyện Lực châu, có phần thưởng gì không?

- Ngươi có phải nam nhân hay không? Ta là nữ nhân của ngươi, mới làm được chút chuyện, ngươi còn không biết xấu hổ đòi ta thưởng? Muốn phần thưởng gì chứ?

- Trở về,. . . cho ta ở trong phòng ngươi một đêm?

- Được!

- Thiệt hay giả? Đây là ngươi đồng ý đấy nhé, cũng không phải là ta không tuân thủ hứa hẹn.

- Cơ thể ta cũng là của ngươi rồi, tới phòng ta qua đêm có là gì, chỉ cần ngươi có thể đánh thắng một đầu ngón tay của ta, ngươi thích làm gì thì làm, nếu không có bản lĩnh này, vậy thì đàng hoàng ngủ trên sàn nhà của ta một đêm.

Miêu Nghị không biết nói gì, quay đầu lại nhìn phía trước, không nói lời nào nữa, ngay cả một đầu ngón tay nữ nhân của mình, hắn cũng đánh không thắng, ngay cả cơ hội gần gũi người ta cũng không có, làm nam nhân như hắn thật biệt khuất. . .

Dọc theo đường đi, lén lút nói chuyện với tình lang, khiến tâm tình của Lão bản nương cũng tốt hơn rất nhiều, đáng tiếc là Miêu Nghị đã có kinh nghiệm, nhất quyết ngồi trên cây khênh kiệu, chứ không chịu ngồi ở cuối giường.

Có một điều Miêu Nghị không thể không thừa nhận, sau khi đi theo Lão bản nương chạy khắp nơi một chuyến, đúng là có thêm không ít kiến thức.

Sau khi cả nhóm trở về Lưu Vân Sa hải, cũng không có trực tiếp trở về khách sạn Phong Vân, mà là đi thăm song hùng của Lưu Vân Sa hải Hoàng Kình Thiên và Ngô Đa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bên trong cát bảo của Hoàng Kình Thiên, khi Lão bản nương đang ngồi ở chính sảnh nói chuyện với Hoàng Kình Thiên, còn Miêu Nghị vẫn ở bên ngoài chờ chực, hắn lại phát hiện ra một người quen cũ, Nhâm Huyền Minh bị trục xuất khỏi thương hội đô thành Thần Lộ Tiên quốc, đang chỉ huy một số người tu sửa tường đất.

Miêu Nghị vẫn chưa quên phiền toái gặp phải ở đô thành Thần Lộ, Nhâm Huyền Minh chính là kẻ đầu sỏ gây họa, ban đầu Miêu tiểu nhị đuổi theo ra đô thành muốn làm thịt tên này, kết quả Nhâm Huyền Minh được người ta cứu đi, không ngờ hắn lại tới Lưu Vân Sa hải, xen lẫn trở thành thủ hạ của song hùng Hoàng Kình Thiên, nhìn dáng vẻ tựa hồ cuộc sống không tệ.

Nhâm Huyền Minh tựa hồ cũng nghe nói về đại danh “Ngưu Nhị” của khách sạn Phong Vân, khi đi qua người Miêu Nghị, vẻ mặt có chút ngưỡng mộ.

Có bối cảnh của Hoàng Kình Thiên làm chỗ dựa, Miêu Nghị muốn tìm Nhâm Huyền Minh tính sổ thật sự là không dễ hạ thủ, chỉ có thể tạm thời nhẫn nại, đợi cơ hội.

Thời gian cứ như vậy trôi qua mỗi năm, hàng năm Lão bản nương xuất hành mang theo Miêu Nghị cùng đi, Nam Cực Băng cung và Bắc Cực Băng cung là mục đích hắn đi theo, điều này cũng ý nghĩa pháp nguyên trong cơ thể hắn, hàng năm sẽ tăng thêm hai viên lam tinh.

Năm năm sau, tu vi của Miêu Nghị thành công đột phá đến Thanh Liên thất phẩm, cơ hội sáu năm đến lưỡng cực Băng cung cũng làm cho hắn thành công ngưng luyện ra mười hai viên lam tinh, lam tinh đối chuyển với hồng tinh trong pháp nguyên đã đạt đến ba mươi bốn viên, cộng thêm tu vi đột phá mỗi ngày gia tăng luyện hóa một viên Nguyện Lực châu, hiện tại mỗi ngày đã có thể luyện hóa bốn mươi ba viên Nguyện Lực châu.

Nghĩ đến muốn đột phá đến Thanh Liên bát phẩm, cần Nguyện Lực châu cao gần mười sáu vạn bốn ngàn viên, nếu duy trì tốc độ tu luyện hiện tại, cũng phải mất hơn mười năm.

May là hàng năm đến lưỡng cực Băng cung không phải uổng phí, mỗi năm trong pháp nguyên đều sẽ tăng thêm hai viên lam tinh, ý nghĩa hàng năm cũng có thể gia tăng tốc độ tu luyện bảy trăm viên Nguyện Lực châu, hiệu quả tích lũy cũng rất khả quan.

Không tới chín năm, thuận lợi đột phá đến Thanh Liên bát phẩm, trong cơ thể lại tăng thêm mười tám viên lam tinh, tổng số đã đạt năm mươi hai viên, cộng thêm sau khi thăng cấp lại gia tăng tốc độ luyện hóa một viên Nguyện Lực châu, mỗi ngày tốc độ luyện hóa của hắn đã đạt sáu mươi hai viên.

Nhưng Nguyện Lực châu cần thiết để đột phá đến Thanh Liên cửu phẩm lại tăng lên gấp đôi rồi, cao gần ba mươi hai vạn tám ngàn viên, nếu duy trì tốc độ tu luyện hiện hữu đoán chừng cần hơn mười bốn năm.

Kỳ hiệu hàng năm đến lưỡng cực Băng cung giúp hắn rút ngắn thời gian gần hai năm, trong hơn mười hai năm nhất cử đột phá đến Thanh Liên cửu phẩm, lam tinh trong cơ thể tích lũy đến bảy mươi sáu viên, tốc độ mỗi ngày luyện hóa Nguyện Lực châu đạt tám mươi bảy viên.

Tốc độ tu luyện này cho dù là Lão bản nương cũng kinh hãi, không tới ba mươi năm, người này từ Thanh Liên lục phẩm đột phá Thanh Liên thất phẩm, Thanh Liên bát phẩm, Thanh Liên cửu phẩm, tiến độ tu hành như cầu vồng sau cơn mưa, một đường tiến về phía trước!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thiên

Số ký tự: 0