Phi Thiên

Kiếp này đại hung (2)

Dược Thiên Sầu

2024-07-21 08:19:09

Nhay mắt song chưởng đụng nhau, kim quang sang lên rực rỡ, bắt đầu bạo trướng ra, bạch quang thiết bạch còng bạo trướng theo. 

Kim quang hoa lệ sáng ngời, bạch quang rực rỡ thuần tinh, hai luồng ánh sáng hòa lẫn vào nhau. 

Trong tiếng nổ vang, một đôi chưởng ảnh cự đại đụng vào nhau, hư không chung quanh như bị chấn vụn. 

Kim quang cùng bạch quang còn đang giằng co, vẫn chưa suy kiệt, nhưng tầng hắc quang bao phủ quanh kim quang chưởng ảnh đã lan sang hướng bạch quang, tựa hồ dính vào giữa song chưởng. 

Mắt đẹp của Bạch nương tử hơi trừng, phát hiện trong chưởng ảnh của Yêu Tăng Nam Ba sản sinh lực hấp thụ vô cùng cường đại, dù mình cố gắng triệt chưởng thế nào cũng không thu tay lại được, cuồng thúc pháp lực muốn đẩy ra, lại phát hiện hắc quang do từng vết rạn nhỏ bé tổ thành kia hình như nứt ra vô số, pháp lực thúc đẩy thêm vào dù cương đại đến đâu cũng trực tiếp trút hết vào khe nứt kia, tựa hồ không gây được ảnh hưởng gì tới Yêu Tăng cả. 

Chưởng ảnh của song phương đều đang tiếp tục rụt nhỏ, ở trong mắt ngoại ngoại có vẻ như là bị tiêu hao trong qúa trình giao thủ mơi đè ép rút nhỏ lại. 

Chỉ có trong lòng Bạch nương tử mới rõ ràng nhất, mình đã bị Yêu Tăng kiềm chế, không cách nào thoát đi, song phương càng kề cận nàng liền càng nguy hiểm. Thu chưởng còn lại dựng ở trước ngực, lật tay liên tục ngắt chỉ bắn ra, từng đạo bạch quang chỉ ảnh gào thét mà đi, bắn về phía đối phương. 

Yêu Tăng Nam Ba cười lạnh một tiếng, một tay kéo hắc cà sa trên vai, khuấy động lên như tấm màn đen, khiến cho bạch quang chi ảnh phóng tới tiêu tan sạch. Thừa thế hơi run cà sa, cà sa liền như gợn sóng lăn ới, Bạch nương tử tấn tốc xoay tay chống đỡ. Yêu Tăng lại thừa thế phất tay bổ xuống, hắc cà sa như một đạo hắc nhận trảm hướng Bạch nương tử. 

Bạch nương tử phiên lộng một tay, tránh ra hắc nhận, nắm chặt một bên hắc cà sa. 

Những kinh biến chợt sinh, tay đang kéo cà sa của Yêu Tăng Nam Ba khẽ run một cái, đầu hắc cà sa mà Bạch nương tử chộp ở trong tay đột nhiên bạo trướng, biến dại như giao long, nháy mắt quấn quanh cánh tay Bạch nương tử màa lên, khoái tóc thưa thể quấn quanh toàn thân Bạch nương tử. 

Bạch nương tử kinh hãi, trong người đột nhiên bạo ra bạch quang gai mắt. 

Yêu Tăng lại đột nhiên thu tay ngăn lại thu chưởng kia, thuận thế oanh ra một quyền, như kinh lôi đánh tới. 

Bạch nương tử muốn tránh, lại bị cà sa của Yêu Tăng quấn lấy, muốn tránh cũng tránh không được, cường ngạnh chịu một quyền, bạch quang gai mắt bạo ra từ trong người cũng bị trọng quyền này đánh tan. 

- Phốc! 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bạch nương tự tao thụ trọng kích, cuồng phun ra một ngụm máu tươi. 

Hắc cà sa đang quấn lấy nàng tựa hồ cũng không chịu nổi lực đạo khổng lồ tư song phương, đớt tung ra, Bạch nương tự thoát thân khỏi hắc ca sa quấn quanh ngươi, cấp tốc xoay tròn lui ra sau. 

Yêu Tăng hơi run tay, hắc cà sa lướt nhẹ mà về, lại nghiêng choàng trên đầu vai, một mặt không đáng nhìn sang Bạch nương tử, nói: 

- Ta mới giở chút thủ đoạn mà đã ăn không tiêu rồi? Tưởng thế nào, bằng chất bản sự này cũng dám chạy ra lớn lối trước mặt ta, thật không biết tự lượng sức! 

Trong miệng Bạch nương tử lại tuôn ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ vạt áo, nàng hứng trọn một kích vừa rồi, đa bị trọng thương. 

- Bạch gia! Ngươi không phải có cách ư? Bạch nương tử nguy hiểm, mau ngăn cản Yêu Tăng a! 

Trên long thuyền, Ngô Trường đột nhiên quay đầu nhìn Bạch chủ đang đứng trên lâu thuyền, gấp gáp kêu một tiếng, muốn hỏi nên làm thế nào. 

Tựa hồ Bạch chủ không có ý nhúng tay, khẽ lắc đầu nói: 

- Đừng có gấp, như quả ta đoán không sai, mặt sau còn có cao thủ chân chính vẫn chưa xuất hiện! 

- Cao thủ chân chính? 

Ngô Trường, Hỏa Chân Quân, m Nhị Lang ngạc nhiên. 

Đám người mười hành cùng đối mặt nhìn nhau, Yêu Tăng xuất hiện, lại toát ra một Thần hồn cảnh là Bạch nương tử, đã đủ khiến bọn họ kinh ngạc, mặt sau còn có cao thủ chân chính nào nữa? 

Cao Quán nghiêng đầu nhìn sang, hỏi: 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ai? 

Ngô Trường chợt vỗ lên tráng hỏi: 

-Có phải là người mà Bạch nương tử gọi là sư phó không? 

Bạch chủ khe khẽ gật đầu: 

- Mở mắt chờ xem thôi! 

Đám người Hoa Chân Quân hoảng nhiên đại ngộ, đúng vậy à, người có thể điều giáo Bạch nương tử thành cao thủ Thần hồn cảnh há có thể giản đơn, ngay cả Bạch nương tử đều lợi hại như vậy, thầy của nó tự nhiên không cần phải nói nhiều, làm sao lại quên mất chuyện này. 

Chứng nhận lại quay đầu chăm chăm nhìn vào hiện trường giao chiến. 

Chỉ thấy Bạch nương tử một tay che kín ngực, một tay lấy ra tinh linh, không biết đang liên hệ cùng ai. 

Độc tinh, trong bao khố Nam Vô Môn, Bát Giới im lìm như tượng gỗ, bó gối tĩnh tọa trên liên hoa, chợt nhè nhẹ lật tay, một chiếc tinh linh bay đi ra, trôi nổi ở trước mặt hắn. 

- Tin tức của Bạch nương tử truyền đến: Sư phó, kiếp nạn trần duyên của ngài đệ tử không hóa giải được, e là phải cần ngài tự thân ra tay. 

Bát Giới trả lời: Ta tâm ma khó tiêu, vốn không muốn gặp lại bọn họ, phải chặt đứt trần duyên kiếp này, nếu gặp lại, sợ là tâm ma càng sâu. 

Bạch nương tử: Kiếp này đại hung, người hành hung là Yêu Tăng Nam Ba, đệ tử trọng thương không địch nổi! 

Yêu Tăng Nam Ba? Bát Giới đang im lìm như tượng đột nhiên mở ra hai mắt, nỉ non một tiếng: 

-Sư phó, Mộc Na. ..

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thiên

Số ký tự: 0