Lại rước lấy họa (2)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Luận bàn về đánh giết trực tiếp, Miêu Nghị xem Tĩnh Hồ Nương Nương như gà đất chó sành vậy. Trực tiếp đối mặt là hắn lấy tánh mạng của ả như lấy đồ trong túi, thích là tiện tay lấy thôi!
Hắc Thán chở Miêu Nghị xông ra khỏi oán khí giống như sương trắng vậy, vẽ ra một đường vòng cung đáp xuống đất.
Đập mạnh xuống đất, Tĩnh Hồ Nương Nương cũng không bò dậy nôi nữa, lăn lộn trên mặt đất không ngừng.
- A...
Ả phát ra tiếng hét thảm kinh khủng và thể lương không dứt, trên người bốc ra khói.
Đám tỳ nữ còn thừa lại thấy vậy nào còn dám tiến lên nữa, không nói hai lời quay đầu bỏ chạy.
Miêu Nghị lật tay lại lấy Phá Pháp cung ra, dây cung phành một tiếng nổ bắn ra một đạo lưu quang, bắn cho trên không trung hét thảm một tiếng rồi rơi xuống đất.
Hắc Thán lại vội và chạy đến bên cạnh hắn, Miêu Nghị lại phóng người bay vọt lên, đá đạp tỳ nữ trúng tên rớt xuống mặt đất trở lại.
Tỳ nữ lần nữa rơi xuống đất lăn lộn, còn không kịp bò dậy, bị Miêu Nghị đáp xuống sau đó đạp một cước lên người. giẫm mạnh lên ngực của ả. Giày chiến bằng kim loại hung hăng giẫm đạp ả này nằm trên đất, khó có thể nhúc nhích. Tỳ nữ theo bản năng múa may kiếm trong tay bổ về phía đùi Miêu Nghị. “Đương” một tiếng vang dội, bị Nghịch Lân thương hất ra, đầu thương sắc bén trong nháy mắt điểm vào trên cổ của ả.
- Tha mạng. . .
Tỳ nữ đó sợ tới mức nằm trên đất kinh hô cầu xin tha thứ không ngừng... cũng không dám lộn xộn nữa, trong mắt tràn đây vẻ hoảng sợ.
Mà những tỳ nữ chạy trốn khác thấy đồng bạn bị tên bắn rớt xuống đất, đã sợ tới mức không dám chạy trốn từ không trung nữa, liên tiếp chuyển hướng nhào vào lòng sông độn đi.
Miêu Nghị nhảy xuống, Hắc Thán không ngừng cấp tốc xông đuổi theo, chạy tới bờ sông đột nhiên đằng không bay vụt lên, rồi cũng vọt vào lòng sông đuổi theo.
Không để ý tới tỳ nữ dưới chân cầu xin tha mạng, Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, Tĩnh Hồ Nương Nương vẫn còn lăn lộn kêu gào ở trên đất, trên người không ngừng ùn ra khói.
Chờ đến khi Hắc Thán vạch nước nhảy lên bờ chạy trở về. Tĩnh Hồ Nương Nương đã không còn động tĩnh nữa, cả người đã biến mất không thấy đâu nữa. Miêu Nghị quan sát Hắc Thán một chút, xem ra không bị thương tích gì, hỏi:
- Đuổi theo được không?
Hắc Thán khịt mũi lắc đầu:
- Ở trong nước không chạy nhanh bằng các ả, chạy mất rồi.
Miêu Nghị lúc này mới nhìn về phía tỳ nữ bị hẳn giẫm đạp dưới chân đang co ro căng thẳng, hỏi:
- Cái Tĩnh Hồ Nương Nương kia là ai?
Tỳ nữ sợ hãi nói:
- Là lĩnh chủ vùng thủy vực này, cũng là một trong 13 thị thiếp của Hắc Hổ trại trại chủ Vương Công chiêm cứ cửu sơn tứ thủy nơi này...
Nghe ả nói như vậy, Miêu Nghị mới hiểu được, cái gọi là Vương Công trên địa bàn có chín tòa núi cao này, còn có bốn cái hồ lớn chung quanh, phân biệt giao cho 13 nữ nhân của mình trấn thủ. Đừng xem chẳng qua chỉ là cái gọi cửu sơn tứ thủy, trên thực tế diện tích chiếm lĩnh cũng không nhỏ.
Điều làm cho Miêu Nghị chán ngấy chính là, vị trại chủ này không ngờ lại kêu Hắc Hổ trại. Sở dĩ đặt tên Hắc Hổ trại không có quan hệ gì với Hắc Hổ kỳ thủ hạ của Miêu Nghị, chính là cái sào huyệt này tọa lạc ở chỗ núi cao hình thế giống như một con hắc sắc lão hổ nằm mà thôi.
Miêu Nghị lại hỏi:
- Cái Tĩnh Hồ Nương Nương này vì cái gì muốn cướp đoạt thân thể của ta?
Tỳ nữ cầu khẩn nói:
- Đại nhân, tì nữ nói cho ngài biết xong, có thể tha tì nữ không?
Miêu Nghị nói:
- Chỉ cần ngươi thành thật khai báo cho ta biết không che giấu gì, ta có thể bỏ qua cho ngươi.
- Tôi nói, tôi nói!
Tỳ nữ nằm trên đất mau chóng nói:
& - Xem ra là muốn mượn nhục thân của đại nhân đi vào Long huyệt và Phượng sào rồi.
Miêu Nghị nghe xong cảm thấy kỳ quái rồi:
- Thân thể của ta có thể giúp ả đi vào Long huyệt và Phượng sào?
- Tỳ nữ chưa từng đi đến Long huyệt và Phượng sào, cũng không biết có phải là thật hay không, chẳng qua là nghe đồn đãi nói như vậy mà thôi. Truyền thuyết nói vị trí của Long huyệt và Phượng sào chính là ngọn nguồn của toàn bộ Hoang cổ Tà khí dâng lên...
Tỳ nữ triệt để khai ra như rang đậu, đem tất cả thứ mình biết đều nói ra hết.
Đại khái ý tứ cũng không khó hiểu, vốn là Hoang Cổ Tử Địa tuy rằng tà khí nồng đậm, nhưng là có Long Phượng hai tộc trấn thủ Tà khí chi nguyên, Hoang Cổ Tử Địa còn không tạo thành nhiều tà linh như giờ này như vậy. Nơi này trước đây cũng là một phúc địa non xanh nước biếc, nơi nào cũng xanh um tươi tốt. Từ khi Long Phượng hai tộc ly khai Hoang Cổ Tử Địa xong, không có hai tộc trấn áp, tà khí dâng lên ra trong tà nguyên không có ai ước thúc, mới tạo ra tà linh đếm không hết như giờ này. Tà khí tàn phá bừa bãi, phúc địa non xanh nước biếc cũng bị hại. Tất cả thảm thực vật và sinh vật căn bản không chịu nổi bị tà khí ăn mòn, mới khiển cho Hoang Cổ Tử Địa biến thành hình dạng hoang vắng tiêu điều như giờ này.
Mà tà linh nơi này tu luyện cũng khác hẳn với phương thức tu luyện phía ngoài. Bởi vì không có tài nguyên tu luyện, đều là lấy việc hút ăn tà khí để tăng cường tự bản thân mình. Mà cường giả thì lại lấy phương thức thôn phệ những tà linh khác để tăng cường bản thân, Sở dĩ nơi này cũng có thể nói là cường giả cát cứ khắp nơi, đánh giết không ngừng.
Nếu là như thế, chỗ tu luyện tốt nhất tự nhiên là ngọn nguồn mà Long Phượng hai tộc đã từng trấn áp tà khí. Nếu có thể chiếm được Tà khí chi nguyên để tu luyện, kết quả có thể tưởng tượng được như thế nào rồi. Thử hỏi toàn bộ tà linh ai không muốn đi vào Hoang cổ chi địa? Nhưng mà Long huyệt Phượng sào chỗ đất ấy đều có thứ làm cho tà linh sợ hãi tồn tại. Long huyệt có Chính Dương chi hỏa. Phượng sào có Chính Âm ch” hỏa. Bất kể là dương hỏa hay là âm hỏa, đều là khắc tinh của tà linh. Tà linh của Hoang cổ chi địa qua không được cửa ải này, căn bản không có cách nào tiến vào bên trong Long huyệt Phượng sào để chiếm cứ Tà khí chi nguyên.
Nếu như có thể đoạt được tấm thân máu thịt của tu sĩ vậy thì tốt rồi. Chỉ cần chiếm cứ tấm thân máu thịt này, liền có thể nghĩ ra biện pháp thông qua, không giống như tà linh ngay cả đến hơi gần cũng đều khó chịu. Nhưng địa phương này đã bị Thiên Đình phong tỏa rồi, đã rất nhiều năm không có tu sĩ đi vào được, ngẫu nhiên từng có hai lần có người vào được như vậy, nhưng mà lại bị người của thiên đình lập tức tới nơi này tru diệt thanh tiểu khắp nơi, sử dụng Long Phượng làm chiến tướng, tiêu diệt một số tà linh tu vi cao thâm rồi.
Hắc Thán chở Miêu Nghị xông ra khỏi oán khí giống như sương trắng vậy, vẽ ra một đường vòng cung đáp xuống đất.
Đập mạnh xuống đất, Tĩnh Hồ Nương Nương cũng không bò dậy nôi nữa, lăn lộn trên mặt đất không ngừng.
- A...
Ả phát ra tiếng hét thảm kinh khủng và thể lương không dứt, trên người bốc ra khói.
Đám tỳ nữ còn thừa lại thấy vậy nào còn dám tiến lên nữa, không nói hai lời quay đầu bỏ chạy.
Miêu Nghị lật tay lại lấy Phá Pháp cung ra, dây cung phành một tiếng nổ bắn ra một đạo lưu quang, bắn cho trên không trung hét thảm một tiếng rồi rơi xuống đất.
Hắc Thán lại vội và chạy đến bên cạnh hắn, Miêu Nghị lại phóng người bay vọt lên, đá đạp tỳ nữ trúng tên rớt xuống mặt đất trở lại.
Tỳ nữ lần nữa rơi xuống đất lăn lộn, còn không kịp bò dậy, bị Miêu Nghị đáp xuống sau đó đạp một cước lên người. giẫm mạnh lên ngực của ả. Giày chiến bằng kim loại hung hăng giẫm đạp ả này nằm trên đất, khó có thể nhúc nhích. Tỳ nữ theo bản năng múa may kiếm trong tay bổ về phía đùi Miêu Nghị. “Đương” một tiếng vang dội, bị Nghịch Lân thương hất ra, đầu thương sắc bén trong nháy mắt điểm vào trên cổ của ả.
- Tha mạng. . .
Tỳ nữ đó sợ tới mức nằm trên đất kinh hô cầu xin tha thứ không ngừng... cũng không dám lộn xộn nữa, trong mắt tràn đây vẻ hoảng sợ.
Mà những tỳ nữ chạy trốn khác thấy đồng bạn bị tên bắn rớt xuống đất, đã sợ tới mức không dám chạy trốn từ không trung nữa, liên tiếp chuyển hướng nhào vào lòng sông độn đi.
Miêu Nghị nhảy xuống, Hắc Thán không ngừng cấp tốc xông đuổi theo, chạy tới bờ sông đột nhiên đằng không bay vụt lên, rồi cũng vọt vào lòng sông đuổi theo.
Không để ý tới tỳ nữ dưới chân cầu xin tha mạng, Miêu Nghị quay đầu nhìn lại, Tĩnh Hồ Nương Nương vẫn còn lăn lộn kêu gào ở trên đất, trên người không ngừng ùn ra khói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chờ đến khi Hắc Thán vạch nước nhảy lên bờ chạy trở về. Tĩnh Hồ Nương Nương đã không còn động tĩnh nữa, cả người đã biến mất không thấy đâu nữa. Miêu Nghị quan sát Hắc Thán một chút, xem ra không bị thương tích gì, hỏi:
- Đuổi theo được không?
Hắc Thán khịt mũi lắc đầu:
- Ở trong nước không chạy nhanh bằng các ả, chạy mất rồi.
Miêu Nghị lúc này mới nhìn về phía tỳ nữ bị hẳn giẫm đạp dưới chân đang co ro căng thẳng, hỏi:
- Cái Tĩnh Hồ Nương Nương kia là ai?
Tỳ nữ sợ hãi nói:
- Là lĩnh chủ vùng thủy vực này, cũng là một trong 13 thị thiếp của Hắc Hổ trại trại chủ Vương Công chiêm cứ cửu sơn tứ thủy nơi này...
Nghe ả nói như vậy, Miêu Nghị mới hiểu được, cái gọi là Vương Công trên địa bàn có chín tòa núi cao này, còn có bốn cái hồ lớn chung quanh, phân biệt giao cho 13 nữ nhân của mình trấn thủ. Đừng xem chẳng qua chỉ là cái gọi cửu sơn tứ thủy, trên thực tế diện tích chiếm lĩnh cũng không nhỏ.
Điều làm cho Miêu Nghị chán ngấy chính là, vị trại chủ này không ngờ lại kêu Hắc Hổ trại. Sở dĩ đặt tên Hắc Hổ trại không có quan hệ gì với Hắc Hổ kỳ thủ hạ của Miêu Nghị, chính là cái sào huyệt này tọa lạc ở chỗ núi cao hình thế giống như một con hắc sắc lão hổ nằm mà thôi.
Miêu Nghị lại hỏi:
- Cái Tĩnh Hồ Nương Nương này vì cái gì muốn cướp đoạt thân thể của ta?
Tỳ nữ cầu khẩn nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đại nhân, tì nữ nói cho ngài biết xong, có thể tha tì nữ không?
Miêu Nghị nói:
- Chỉ cần ngươi thành thật khai báo cho ta biết không che giấu gì, ta có thể bỏ qua cho ngươi.
- Tôi nói, tôi nói!
Tỳ nữ nằm trên đất mau chóng nói:
& - Xem ra là muốn mượn nhục thân của đại nhân đi vào Long huyệt và Phượng sào rồi.
Miêu Nghị nghe xong cảm thấy kỳ quái rồi:
- Thân thể của ta có thể giúp ả đi vào Long huyệt và Phượng sào?
- Tỳ nữ chưa từng đi đến Long huyệt và Phượng sào, cũng không biết có phải là thật hay không, chẳng qua là nghe đồn đãi nói như vậy mà thôi. Truyền thuyết nói vị trí của Long huyệt và Phượng sào chính là ngọn nguồn của toàn bộ Hoang cổ Tà khí dâng lên...
Tỳ nữ triệt để khai ra như rang đậu, đem tất cả thứ mình biết đều nói ra hết.
Đại khái ý tứ cũng không khó hiểu, vốn là Hoang Cổ Tử Địa tuy rằng tà khí nồng đậm, nhưng là có Long Phượng hai tộc trấn thủ Tà khí chi nguyên, Hoang Cổ Tử Địa còn không tạo thành nhiều tà linh như giờ này như vậy. Nơi này trước đây cũng là một phúc địa non xanh nước biếc, nơi nào cũng xanh um tươi tốt. Từ khi Long Phượng hai tộc ly khai Hoang Cổ Tử Địa xong, không có hai tộc trấn áp, tà khí dâng lên ra trong tà nguyên không có ai ước thúc, mới tạo ra tà linh đếm không hết như giờ này. Tà khí tàn phá bừa bãi, phúc địa non xanh nước biếc cũng bị hại. Tất cả thảm thực vật và sinh vật căn bản không chịu nổi bị tà khí ăn mòn, mới khiển cho Hoang Cổ Tử Địa biến thành hình dạng hoang vắng tiêu điều như giờ này.
Mà tà linh nơi này tu luyện cũng khác hẳn với phương thức tu luyện phía ngoài. Bởi vì không có tài nguyên tu luyện, đều là lấy việc hút ăn tà khí để tăng cường tự bản thân mình. Mà cường giả thì lại lấy phương thức thôn phệ những tà linh khác để tăng cường bản thân, Sở dĩ nơi này cũng có thể nói là cường giả cát cứ khắp nơi, đánh giết không ngừng.
Nếu là như thế, chỗ tu luyện tốt nhất tự nhiên là ngọn nguồn mà Long Phượng hai tộc đã từng trấn áp tà khí. Nếu có thể chiếm được Tà khí chi nguyên để tu luyện, kết quả có thể tưởng tượng được như thế nào rồi. Thử hỏi toàn bộ tà linh ai không muốn đi vào Hoang cổ chi địa? Nhưng mà Long huyệt Phượng sào chỗ đất ấy đều có thứ làm cho tà linh sợ hãi tồn tại. Long huyệt có Chính Dương chi hỏa. Phượng sào có Chính Âm ch” hỏa. Bất kể là dương hỏa hay là âm hỏa, đều là khắc tinh của tà linh. Tà linh của Hoang cổ chi địa qua không được cửa ải này, căn bản không có cách nào tiến vào bên trong Long huyệt Phượng sào để chiếm cứ Tà khí chi nguyên.
Nếu như có thể đoạt được tấm thân máu thịt của tu sĩ vậy thì tốt rồi. Chỉ cần chiếm cứ tấm thân máu thịt này, liền có thể nghĩ ra biện pháp thông qua, không giống như tà linh ngay cả đến hơi gần cũng đều khó chịu. Nhưng địa phương này đã bị Thiên Đình phong tỏa rồi, đã rất nhiều năm không có tu sĩ đi vào được, ngẫu nhiên từng có hai lần có người vào được như vậy, nhưng mà lại bị người của thiên đình lập tức tới nơi này tru diệt thanh tiểu khắp nơi, sử dụng Long Phượng làm chiến tướng, tiêu diệt một số tà linh tu vi cao thâm rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro