Lấy lòng Vương phi (2)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Đối với Vân Tri Thu, Điền Chi Quân ngay cả tư cách ghen tị cũng không có, chỉ có tư cách hâm mộ chảy nước miếng, nhìn người ta tìm nam nhân bản lãnh như nào, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, một quả phụ tái giá có thể trở thành Vương phi, nhìn lại nam nhân của mình, gia thế mình tốt như vậy mà bị làm cho hai bàn tay trắng, nhìn ai cũng không ngóc đầu lên được. Cái gọi là nam sợ chọn nhầm nghề nữ sợ lấy làm chồng, nàng giờ đã hiểu được thâm ý của những lời này, thể đạo này nữ nhân một đời vinh nhục đều có quan hệ lớn đến nam nhân của mình.
Mặc dù trong lòng nàng ta đang oán trách Tào Vạm Tường là một phế vật vô dụng, so với Ngưu Hữu Đức quả thật là khác nhau một trời một vực, nhưng nếu để cho nàng cùng Tào Vạn Tường ân đoạn nghĩa tuyệt, nàng lại luyến tiếc, mặc dù nàng không cho là mình có gì không tốt, nhưng điều kiện của mình hiện tại như nào trong lòng có thể không cần nhắc sao, bỏ Tào Vạn Tường không chắc có người muốn nàng, nếu thật có thể chọn lựa, nàng đã sớm bỏ Tào Vạn Tường để tìm người khác rồi.
- Đó là Tào Vạn Tường ? Vân Tri Thu nói với Mộ Dung Tinh Hoa ra nghênh đón. nàng không có thiện cảm với Tào Vạn Tường. Vì thượng vị bỏ rơi thê tử của mình nàng có thể có thiện cảm gì, không cho người đuổi đi đã là nề mặt Mộ Dung Tinh Hoa rồi, đương nhiên sẽ không vì hắn dừng lại không thèm liếc mắt nhìn đã đi vào biệt viện.
- Là hắn. Mộ Dung Tinh Hoa lên tiếng đáp lại, đi vào theo.
- Vẫn là Mộ Dung dẫn đầu!
Chứng kiến khí phái của Vương phi Tào Vạn Tường chợt thôn thức cảm khái một tiếng.
Điên Chỉ Quân oán hận nói:
- Nàng ta có tài đức gì có thể khiến Ngưu Hữu Đức nhìn trúng? Ngày ngày ở trong phủ của Ngưu Hữu Đức không ngủ cùng Ngưu Hữu Đức mới lạ, chỉ sợ dây lưng quần đều hỏng rồi.
Tào Vạn Tường quay đầu lạnh lùng một tiếng.
- Không biết nói chuyên thì ngậm cái miệng thối của ngươi vào.
Điền Chi Quân rướn cổ lên.
- Ta nói sai sao? Nàng ta năm đó lấy được ngươi không phải là dựa vào cởi quần lên chức sao? Cẩu vẫn là cẩu thôi, nàng ta ngoại trừ một làn da đẹp ra còn có năng lực gì? Không ngủ cùng Ngưu Hữu Đức nàng ta có thể có ngày hôm nay? Nàng ta nếu chưa để Ngưu Hữu Đức cởi quần, ta đem đầu chặt xuống đánh cược.
- Ngươi... Tào Vạn Tường mắng nhiếc, nếu không phải không đúng chỗ, hắn đã tát nàng ta một cái.
- Thiên hậu người nọ lòng dạ nhỏ mọn, e là không nể mặt nương nương?
Trong viện đón Vân Tri Thu, Tô Vận cười nhạt hỏi một tiếng.
Vân Tri Thu lắc đầu cười khổ, xem như là thầm chấp nhận, còn tình hình cụ thể xem như là bí mật, Tô Vận trước mắt vẫn không thể trăm phần trăm yên tâm, mưu kế lần này của Dương Khánh nhìn như không có động tĩnh gì kì thực can hệ trọng đại, không ra tay thì không có chút động tĩnh nào, một khi đã ra tay là sóng to gió lớn, cho nên tạm thời vẫn chưa cho Tô Vận biết.
Vân Tri Thu về sau lại hỏi Mộ Dung Tinh Hoa.
- Tào Vạn Tường sao còn có mặt mũi chạy tới gặp ngươi?
Mộ Dung Tinh Hoa cau mày nói:
Thiếp cũng cảm thấy kỳ quái, hỏi hồi lâu cũng không thấy nói gì, chỉ thấy phu thê hai người bọn họ nhận lỗi.
Ánh mắt Tô Vận khẽ chuyển động, chợt cười một tiếng.
- Đằng Phi e là có ý nghĩ muốn thống nhất Đông quân.
- Ah!
Vân Tri Thu hứng thú nói:
- Như thế nào??
Tô Vận:
- Phu thê Tào Vạn Tường nào có tư cách tới ngự viên.
Đăng gia phái người dưới đên cũng không đến lượt bọn họ, phu thê hai người nếu không được phân phó gì cũng không dám mạo muội tới đây bái kiên. Tào Vạn Tường phu nhân kia tên gì ta quên rồi, nhưng tính khí có thể không được tốt lăm, ước đoán ghen ghét Mộ Dung tướng quân thề nào cũng cùng chạy tới nhận lỗi, chuyện này nhất định là Đằng Phi sắp xếp không nghi ngờ gì nữa.
Vân Tri Thu có chút không hiểu nói:
- Chuyện này có quan hệ gì đến việc Đằng Phi muốn thông nhất Đông quân?
Tô Vận:
- Đằng Phi và Thành Thái Trạch tuy cũng là thiên vương, người trong thiên hạ vẫn quen gọi “Tứ quân”, đem bọn họ gọi chung là Đông quân, ít nhiều khiến hai người có chút không được tự nhiên. Nếu Thanh Chủ có thể đem tam quân tách ra thì cũng đành nhưng hết lần này tới lần khác Thanh Chủ thất thủ, e là khiến cho Đằng Phi thấy độ khó của việc Thanh Chủ muốn phân hoá tam quân, Vương gia có thể xuất quân U Minh thống nhất địa bàn nam quân, thế lực trên tay Đằng Phi không yếu so với Vương gia, muốn thống nhất Đông quân cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Có thể lật đổ Thành Thái Trạch điều kiện tiên quyết là nhất định phải được ba vị Vương gia khác ủng hộ, không có tam quân khác chống đỡ cận vệ quân. Đằng Phi không cách nào đắc thủ. Phu thê Tào Vạn Tường là do Đằng Phi phái tới thử thăm dò, nếu ta không đoán sai, ái thiếp Đằng Phi Chu Ưu Mỹ hẳn là đã tới, Chu Ưu Mỹ về sau sẽ lấy chuyện này để làm cớ tiếp cận Vương phi, cũng không thể khách sáo được, có chuyện để nói thì mới có thể cùng Vương phi nói chuyện lâu được, để giao hảo thân thiết hơn với Vương phi. Thêm vào đó, sau khi viên khánh kết thúc sẽ tìm cơ hội đến vương phủ thăm viếng Vương phi.
Vân Tri Thu yên lặng gật đầu, đối với việc này Tô Vận không nghi ngờ gì là hiểu rõ hơn nàng, Tô Vận nêu nói như vậy chắc là cũng có lý.
Nghe thấy lời ấy, Mộ Dung Tinh Hoa cũng không biết có nên thương cảm phu thê Tào Vạn Tường hay không, náo loạn hồi lâu cũng chỉ là con mồi trong mắt người khác.
Đợi Mộ Dung Tinh Hoa rời đi, nhìn theo Tô Vận chợt buông tiếng thở dài.
- Phu thê Tào Vạn Tường e là sống không được lâu. Vân Tri Thu vô cùng kinh ngạc:
- Vì sao?
Tô Vận:
- Lấy lòng Vương phi.
Mặc dù trong lòng nàng ta đang oán trách Tào Vạm Tường là một phế vật vô dụng, so với Ngưu Hữu Đức quả thật là khác nhau một trời một vực, nhưng nếu để cho nàng cùng Tào Vạn Tường ân đoạn nghĩa tuyệt, nàng lại luyến tiếc, mặc dù nàng không cho là mình có gì không tốt, nhưng điều kiện của mình hiện tại như nào trong lòng có thể không cần nhắc sao, bỏ Tào Vạn Tường không chắc có người muốn nàng, nếu thật có thể chọn lựa, nàng đã sớm bỏ Tào Vạn Tường để tìm người khác rồi.
- Đó là Tào Vạn Tường ? Vân Tri Thu nói với Mộ Dung Tinh Hoa ra nghênh đón. nàng không có thiện cảm với Tào Vạn Tường. Vì thượng vị bỏ rơi thê tử của mình nàng có thể có thiện cảm gì, không cho người đuổi đi đã là nề mặt Mộ Dung Tinh Hoa rồi, đương nhiên sẽ không vì hắn dừng lại không thèm liếc mắt nhìn đã đi vào biệt viện.
- Là hắn. Mộ Dung Tinh Hoa lên tiếng đáp lại, đi vào theo.
- Vẫn là Mộ Dung dẫn đầu!
Chứng kiến khí phái của Vương phi Tào Vạn Tường chợt thôn thức cảm khái một tiếng.
Điên Chỉ Quân oán hận nói:
- Nàng ta có tài đức gì có thể khiến Ngưu Hữu Đức nhìn trúng? Ngày ngày ở trong phủ của Ngưu Hữu Đức không ngủ cùng Ngưu Hữu Đức mới lạ, chỉ sợ dây lưng quần đều hỏng rồi.
Tào Vạn Tường quay đầu lạnh lùng một tiếng.
- Không biết nói chuyên thì ngậm cái miệng thối của ngươi vào.
Điền Chi Quân rướn cổ lên.
- Ta nói sai sao? Nàng ta năm đó lấy được ngươi không phải là dựa vào cởi quần lên chức sao? Cẩu vẫn là cẩu thôi, nàng ta ngoại trừ một làn da đẹp ra còn có năng lực gì? Không ngủ cùng Ngưu Hữu Đức nàng ta có thể có ngày hôm nay? Nàng ta nếu chưa để Ngưu Hữu Đức cởi quần, ta đem đầu chặt xuống đánh cược.
- Ngươi... Tào Vạn Tường mắng nhiếc, nếu không phải không đúng chỗ, hắn đã tát nàng ta một cái.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thiên hậu người nọ lòng dạ nhỏ mọn, e là không nể mặt nương nương?
Trong viện đón Vân Tri Thu, Tô Vận cười nhạt hỏi một tiếng.
Vân Tri Thu lắc đầu cười khổ, xem như là thầm chấp nhận, còn tình hình cụ thể xem như là bí mật, Tô Vận trước mắt vẫn không thể trăm phần trăm yên tâm, mưu kế lần này của Dương Khánh nhìn như không có động tĩnh gì kì thực can hệ trọng đại, không ra tay thì không có chút động tĩnh nào, một khi đã ra tay là sóng to gió lớn, cho nên tạm thời vẫn chưa cho Tô Vận biết.
Vân Tri Thu về sau lại hỏi Mộ Dung Tinh Hoa.
- Tào Vạn Tường sao còn có mặt mũi chạy tới gặp ngươi?
Mộ Dung Tinh Hoa cau mày nói:
Thiếp cũng cảm thấy kỳ quái, hỏi hồi lâu cũng không thấy nói gì, chỉ thấy phu thê hai người bọn họ nhận lỗi.
Ánh mắt Tô Vận khẽ chuyển động, chợt cười một tiếng.
- Đằng Phi e là có ý nghĩ muốn thống nhất Đông quân.
- Ah!
Vân Tri Thu hứng thú nói:
- Như thế nào??
Tô Vận:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Phu thê Tào Vạn Tường nào có tư cách tới ngự viên.
Đăng gia phái người dưới đên cũng không đến lượt bọn họ, phu thê hai người nếu không được phân phó gì cũng không dám mạo muội tới đây bái kiên. Tào Vạn Tường phu nhân kia tên gì ta quên rồi, nhưng tính khí có thể không được tốt lăm, ước đoán ghen ghét Mộ Dung tướng quân thề nào cũng cùng chạy tới nhận lỗi, chuyện này nhất định là Đằng Phi sắp xếp không nghi ngờ gì nữa.
Vân Tri Thu có chút không hiểu nói:
- Chuyện này có quan hệ gì đến việc Đằng Phi muốn thông nhất Đông quân?
Tô Vận:
- Đằng Phi và Thành Thái Trạch tuy cũng là thiên vương, người trong thiên hạ vẫn quen gọi “Tứ quân”, đem bọn họ gọi chung là Đông quân, ít nhiều khiến hai người có chút không được tự nhiên. Nếu Thanh Chủ có thể đem tam quân tách ra thì cũng đành nhưng hết lần này tới lần khác Thanh Chủ thất thủ, e là khiến cho Đằng Phi thấy độ khó của việc Thanh Chủ muốn phân hoá tam quân, Vương gia có thể xuất quân U Minh thống nhất địa bàn nam quân, thế lực trên tay Đằng Phi không yếu so với Vương gia, muốn thống nhất Đông quân cũng là chuyện hợp tình hợp lý. Có thể lật đổ Thành Thái Trạch điều kiện tiên quyết là nhất định phải được ba vị Vương gia khác ủng hộ, không có tam quân khác chống đỡ cận vệ quân. Đằng Phi không cách nào đắc thủ. Phu thê Tào Vạn Tường là do Đằng Phi phái tới thử thăm dò, nếu ta không đoán sai, ái thiếp Đằng Phi Chu Ưu Mỹ hẳn là đã tới, Chu Ưu Mỹ về sau sẽ lấy chuyện này để làm cớ tiếp cận Vương phi, cũng không thể khách sáo được, có chuyện để nói thì mới có thể cùng Vương phi nói chuyện lâu được, để giao hảo thân thiết hơn với Vương phi. Thêm vào đó, sau khi viên khánh kết thúc sẽ tìm cơ hội đến vương phủ thăm viếng Vương phi.
Vân Tri Thu yên lặng gật đầu, đối với việc này Tô Vận không nghi ngờ gì là hiểu rõ hơn nàng, Tô Vận nêu nói như vậy chắc là cũng có lý.
Nghe thấy lời ấy, Mộ Dung Tinh Hoa cũng không biết có nên thương cảm phu thê Tào Vạn Tường hay không, náo loạn hồi lâu cũng chỉ là con mồi trong mắt người khác.
Đợi Mộ Dung Tinh Hoa rời đi, nhìn theo Tô Vận chợt buông tiếng thở dài.
- Phu thê Tào Vạn Tường e là sống không được lâu. Vân Tri Thu vô cùng kinh ngạc:
- Vì sao?
Tô Vận:
- Lấy lòng Vương phi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro