Lửa sém lông mày. (Hạ)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Hắn nhanh chóng quay đầu thi pháp nhìn về đằng sau, cũng không thấy ai theo dõi. Nhưng mà Bát Giới nói như vậy chắc chắn sẽ không có sai. Cẩn thận xem xét qua, dường như loáng thoáng có người phía xa đang đi theo hắn thật. Người này ở rất xa khoảng cách mà thị lực hắn có thể nhìn thấy, cho nên không đặc biệt chú ý sẽ không phát hiện ra nổi.
Rất rõ ràng, những người khác trong Quần anh hội quán đã nhúng tay vào, thì không chỉ còn là ân oán giữa hắn và Huyết Yêu nữa, mục tiêu tự nhiên là hai thành cổ phần trên tay hắn. Xem ra Quần Anh hội quán thấy Huyết Yêu nhiều lần ra tay không được. Rốt cuộc cũng không nhịn được muốn ra tay.
Nói trắng ra cũng không liên quan tới Quần anh hội quán, trước mắt chỉ là hai thành cổ phần trên tay hắn đã công khai mà thôi. Quần Anh hội còn có mục đích khác chưa lộ ra ngoài, đó là muốn một mình nuốt đi bí mật. Nếu không một khi tin tức lọt ra ngoài, người muốn hạ thủ với hắn chỉ sợ không chỉ có một Quần Anh hội.
Trong lòng Miêu Nghị tràn ngập bi phẫn, hắn ở Đại thế giới cơ hồ không có thế lực và bối cảnh gì. Dù là ôm cơ hội phát tài cũng không giữ được. Quanh thân có một đám chó sói lòng tham không đáy nhìn vào. Nhìn thấy thịt mỡ đều muốn cắn lên một ngụm. Trong thế giới này vốn mạnh được yếu thua. Cho nên cho dù hắn có giết thành núi thây biển máu cũng khó mà nuốt được mối hận trong lòng.
Dưới sự kinh hãi, hắn nhanh chóng liên lạc với Bát Giới:
- Làm sao đệ biết được những điều này? Đệ ở nơi nào?
Bát Giới đáp lại: - Đệ phải nghĩ đủ loại biện pháp mới tìm được cơ hội liên lạc với đại ca. Có người giám thị, không có biện pháp nhiều lời với đại ca. Không nói nữa. Nói thêm sẽ bị người ta phát hiện, đại ca mau chóng nghĩ biện pháp thoát thân đi.
Từ đó về sau cho dù Miêu Nghị liên hệ thế nào bên Bát Giới cũng không có động tĩnh. Không cần nhiều lời, Miêu Nghị suy đoán hẳn Bát Giới đang lăn lộn với người Quần Anh hội, nếu không cũng không có khả năng biết rõ tin tức bên Quần Anh hội.
Về phần Bát Giới làm thế nào biết được tin tức, Miêu Nghị không nghĩ ra. Hiện tại cũng không phải là thời điểm nghĩ tới chuyện này. Mau chóng thoát thân mới là chính đạo.
Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, ý niệm đầu tiên của hắn là tới Thiên hành cung tị nạn. Nhưng mà nghĩ lại, hắn và Huyết Yêu nhiều lần giao phong. Bên Quần Anh hội đã biết rõ mình có quan hệ với Thiên hành cung, một khi lộ ra dấu hiệu đi Thiên hành cung, đối phương nhất định sẽ chặn đường hắn. Như vậy quá mức nguy hiểm.
Ngay cả phương hướng rời đi cũng bị đối phương dự đoán tước, hắn cũng không có cách nào thoát khỏi đối phương. Một người bị người khác theo dõi quá lâu thực sự quá nguy hiểm, không thích hợp chạy loạn khắp nơi.
Nguy hiểm như lửa sém lông mày, ngẫm lại cũng không có thay đổi quỹ tích phi hành. Miêu Nghị tiếp tục đi về phía Mộc hành tinh, chỗ kia còn có Mộc Hành cung, đó là địa bàn Mộc Hành cung. Chỉ cần tìm được Mộc Sâm trưởng lão, bằng vào thân phận khách nhân tôn quý nhất của mình. Mộc Sâm trưởng lão hoàn toàn có thể nhờ cao thủ Mộc Hành cung tương trợ. Mộc Hành cung chắc chắn sẽ không để cho người Quần Anh hội làm càn trên địa bàn của mình. Mộc Hành cung cũng có năng lực ngăn cản Quần Anh hội.
Hạ quyết tâm, thi thoảng quay đầu nhìn về phía sau, Miêu Nghị dùng tốc độ cao nhất phi hành.
Rốt cuộc cũng tới Mộc hành tinh, sau khi đi vòng một hồi, Miêu Nghị cũng tìm được vị trí đại khái của bộ lạc Tinh linh. Hắn nhanh chóng phá tan tầng khí quyển trực tiếp xâm nhập, hạ xuống không trung điều chỉnh phương hướng một phen. Cuối cùng Miêu Nghị nhẹ nhàng đáp xuống khu vực hạch tâm trong tinh linh bộ tộc. Cũng chính là bên ngoài động quật cạnh bản thể là đại thụ của Mộc Sâm trưởng lão.
Đám yêu tinh đang chặn đường nhìn thấy người tới là hắn tự nhiên cho đi. Lần trước Miêu Nghị ngây ngốc ở đây vài năm, thân phận khách nhân tôn quý nhất làm cho Mộc Sâm trưởng lão từng hạ pháp chỉ với Tinh linh bộ tộc. Miêu Nghị có thể tùy ý ra vào ở bất kỳ nơi nào trong Tinh linh bộ tộc. Bất luận kẻ nào đều không được ngăn cản. So với đám người Minh Chiếu còn thuận tiện hơn.
Khoanh chân ngồi xuống hốc cây, Mộc Sâm thấy Miêu Nghị lại tới, ngạc nhiên nói:
- Cư sĩ, không phải các ngươi rời khỏi đây rồi sao?
Miêu Nghị ra vẻ một lời khó có thể nói hết:
- Dù sao ta cũng không phải là người Thiên hành cung, trên đường đi chia tay với bọn họ. Lúc trở về bị người Quần Anh hội nhìn chằm chằm vào, bị buộc tới đường cùng cho nên mới chạy tới đây. Là tới xin trưởng lão giúp đỡ ...
Hắn đem tình huống đại khái nói qua một lần, Mộc Sâm trưởng lão chống pháp trượng đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn lên. Cành là che trời bên trên lập tức chủ động tách ra hai bên, lộ ra bầu trời trong xanh. Miêu Nghị đi theo bên cạnh hỏi:
- Trưởng lão có tình nguyện tương trợ ta một tay hay không? Nếu như không tiện, ta lập tức rời khỏi nơi này, tuyệt đối không quấy rầy.
- Quần Anh hội?
Mộc Sâm trưởng lão nhìn lên thiên không, thở dài nói:
- Ngay cả ngươi cũng dám động, xem ra bọn họ thực sự gan lớn tới nghịch thiên rồi. Lại dám cho mình trêu vào phiền toái lớn như vậy, bọn chúng không sợ tương lai sẽ bị huyết tẩy hay sao?
Huyết tẩy Quần Anh hội? Ngươi cũng quá đề cao ta rồi, có thể bảo vệ cái mạng nhỏ mình đã không tồi rồi.
Trong lòng thầm nhủ một tiếng, Miêu Nghị phát hiện ra lão gia hỏa này luôn nói một ít lời nói kỳ quái. Xem ra quả thực đã nhận định hắn là khách nhân tôn quý nhất kia.
Miêu Nghị muốn hỏi rõ, lão gia hỏa này lại không chịu nói ra quá nhiều. Hiện tại Miêu Nghị cũng không có tâm tư nói tới đề tài này với hắn:
- Trưởng lão có biện pháp tương trợ hay sao?
Đám cành lá tách ra hai bên khôi phục lại như lúc ban đầu, Mộc Sâm trưởng lão nhìn hắn một lát, thở dài nói:
- Tinh Linh bộ tộc chờ ở đây là tuân theo sứ mạng. Không thể cuốn vào chuyện chém chém giết giết. Nếu không bằng vào thực lực của chúng ta rất khó có thể tồn tại được tới nay. Cũng không đợi được gặp mặt ngươi. Bất quá ta sẽ mời người Mộc hành cung tới, Quần anh hội có lẽ không dám làm càn trên địa bàn Mộc Hành cung.
Tinh Linh bộ tộc cống hiến nhiều năm cho Mộc Hành cung như vậy, luôn tận trung với công việc của mình, quản lý đường tài lộ của Mộc Hành cung, thù lao yêu cầu lại rất thấp. Chỉ cần bình yên sinh hoạt trong rừng rậm mênh mông trong địa bàn của Mộc Hành cung mà thôi. Lại thêm Tinh Linh bộ tộc là hảo thủ quản lý rừng rậm, trong rừng rậm này không ai thích hợp gieo trồng Hoàng Quỳnh Chi hơn bọn họ. Lao động tốt như vậy đi đâu tìm chứ? Cho dù Mộc Sâm trưởng lão không mở miệng, Mộc Hành cung cũng sẽ không để cho người Quần Anh hội làm càn trên địa bàn của mình.
Môn phái có thể dừng chân ở Hỗn loạn chi địa không phải là dễ trêu. Nếu như một chút lực chấn nhiếp ấy cũng không có, vậy thì phiền phức sau này sẽ rất lớn.
Rất rõ ràng, những người khác trong Quần anh hội quán đã nhúng tay vào, thì không chỉ còn là ân oán giữa hắn và Huyết Yêu nữa, mục tiêu tự nhiên là hai thành cổ phần trên tay hắn. Xem ra Quần Anh hội quán thấy Huyết Yêu nhiều lần ra tay không được. Rốt cuộc cũng không nhịn được muốn ra tay.
Nói trắng ra cũng không liên quan tới Quần anh hội quán, trước mắt chỉ là hai thành cổ phần trên tay hắn đã công khai mà thôi. Quần Anh hội còn có mục đích khác chưa lộ ra ngoài, đó là muốn một mình nuốt đi bí mật. Nếu không một khi tin tức lọt ra ngoài, người muốn hạ thủ với hắn chỉ sợ không chỉ có một Quần Anh hội.
Trong lòng Miêu Nghị tràn ngập bi phẫn, hắn ở Đại thế giới cơ hồ không có thế lực và bối cảnh gì. Dù là ôm cơ hội phát tài cũng không giữ được. Quanh thân có một đám chó sói lòng tham không đáy nhìn vào. Nhìn thấy thịt mỡ đều muốn cắn lên một ngụm. Trong thế giới này vốn mạnh được yếu thua. Cho nên cho dù hắn có giết thành núi thây biển máu cũng khó mà nuốt được mối hận trong lòng.
Dưới sự kinh hãi, hắn nhanh chóng liên lạc với Bát Giới:
- Làm sao đệ biết được những điều này? Đệ ở nơi nào?
Bát Giới đáp lại: - Đệ phải nghĩ đủ loại biện pháp mới tìm được cơ hội liên lạc với đại ca. Có người giám thị, không có biện pháp nhiều lời với đại ca. Không nói nữa. Nói thêm sẽ bị người ta phát hiện, đại ca mau chóng nghĩ biện pháp thoát thân đi.
Từ đó về sau cho dù Miêu Nghị liên hệ thế nào bên Bát Giới cũng không có động tĩnh. Không cần nhiều lời, Miêu Nghị suy đoán hẳn Bát Giới đang lăn lộn với người Quần Anh hội, nếu không cũng không có khả năng biết rõ tin tức bên Quần Anh hội.
Về phần Bát Giới làm thế nào biết được tin tức, Miêu Nghị không nghĩ ra. Hiện tại cũng không phải là thời điểm nghĩ tới chuyện này. Mau chóng thoát thân mới là chính đạo.
Đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, ý niệm đầu tiên của hắn là tới Thiên hành cung tị nạn. Nhưng mà nghĩ lại, hắn và Huyết Yêu nhiều lần giao phong. Bên Quần Anh hội đã biết rõ mình có quan hệ với Thiên hành cung, một khi lộ ra dấu hiệu đi Thiên hành cung, đối phương nhất định sẽ chặn đường hắn. Như vậy quá mức nguy hiểm.
Ngay cả phương hướng rời đi cũng bị đối phương dự đoán tước, hắn cũng không có cách nào thoát khỏi đối phương. Một người bị người khác theo dõi quá lâu thực sự quá nguy hiểm, không thích hợp chạy loạn khắp nơi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nguy hiểm như lửa sém lông mày, ngẫm lại cũng không có thay đổi quỹ tích phi hành. Miêu Nghị tiếp tục đi về phía Mộc hành tinh, chỗ kia còn có Mộc Hành cung, đó là địa bàn Mộc Hành cung. Chỉ cần tìm được Mộc Sâm trưởng lão, bằng vào thân phận khách nhân tôn quý nhất của mình. Mộc Sâm trưởng lão hoàn toàn có thể nhờ cao thủ Mộc Hành cung tương trợ. Mộc Hành cung chắc chắn sẽ không để cho người Quần Anh hội làm càn trên địa bàn của mình. Mộc Hành cung cũng có năng lực ngăn cản Quần Anh hội.
Hạ quyết tâm, thi thoảng quay đầu nhìn về phía sau, Miêu Nghị dùng tốc độ cao nhất phi hành.
Rốt cuộc cũng tới Mộc hành tinh, sau khi đi vòng một hồi, Miêu Nghị cũng tìm được vị trí đại khái của bộ lạc Tinh linh. Hắn nhanh chóng phá tan tầng khí quyển trực tiếp xâm nhập, hạ xuống không trung điều chỉnh phương hướng một phen. Cuối cùng Miêu Nghị nhẹ nhàng đáp xuống khu vực hạch tâm trong tinh linh bộ tộc. Cũng chính là bên ngoài động quật cạnh bản thể là đại thụ của Mộc Sâm trưởng lão.
Đám yêu tinh đang chặn đường nhìn thấy người tới là hắn tự nhiên cho đi. Lần trước Miêu Nghị ngây ngốc ở đây vài năm, thân phận khách nhân tôn quý nhất làm cho Mộc Sâm trưởng lão từng hạ pháp chỉ với Tinh linh bộ tộc. Miêu Nghị có thể tùy ý ra vào ở bất kỳ nơi nào trong Tinh linh bộ tộc. Bất luận kẻ nào đều không được ngăn cản. So với đám người Minh Chiếu còn thuận tiện hơn.
Khoanh chân ngồi xuống hốc cây, Mộc Sâm thấy Miêu Nghị lại tới, ngạc nhiên nói:
- Cư sĩ, không phải các ngươi rời khỏi đây rồi sao?
Miêu Nghị ra vẻ một lời khó có thể nói hết:
- Dù sao ta cũng không phải là người Thiên hành cung, trên đường đi chia tay với bọn họ. Lúc trở về bị người Quần Anh hội nhìn chằm chằm vào, bị buộc tới đường cùng cho nên mới chạy tới đây. Là tới xin trưởng lão giúp đỡ ...
Hắn đem tình huống đại khái nói qua một lần, Mộc Sâm trưởng lão chống pháp trượng đi ra ngoài, ngẩng đầu nhìn lên. Cành là che trời bên trên lập tức chủ động tách ra hai bên, lộ ra bầu trời trong xanh. Miêu Nghị đi theo bên cạnh hỏi:
- Trưởng lão có tình nguyện tương trợ ta một tay hay không? Nếu như không tiện, ta lập tức rời khỏi nơi này, tuyệt đối không quấy rầy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Quần Anh hội?
Mộc Sâm trưởng lão nhìn lên thiên không, thở dài nói:
- Ngay cả ngươi cũng dám động, xem ra bọn họ thực sự gan lớn tới nghịch thiên rồi. Lại dám cho mình trêu vào phiền toái lớn như vậy, bọn chúng không sợ tương lai sẽ bị huyết tẩy hay sao?
Huyết tẩy Quần Anh hội? Ngươi cũng quá đề cao ta rồi, có thể bảo vệ cái mạng nhỏ mình đã không tồi rồi.
Trong lòng thầm nhủ một tiếng, Miêu Nghị phát hiện ra lão gia hỏa này luôn nói một ít lời nói kỳ quái. Xem ra quả thực đã nhận định hắn là khách nhân tôn quý nhất kia.
Miêu Nghị muốn hỏi rõ, lão gia hỏa này lại không chịu nói ra quá nhiều. Hiện tại Miêu Nghị cũng không có tâm tư nói tới đề tài này với hắn:
- Trưởng lão có biện pháp tương trợ hay sao?
Đám cành lá tách ra hai bên khôi phục lại như lúc ban đầu, Mộc Sâm trưởng lão nhìn hắn một lát, thở dài nói:
- Tinh Linh bộ tộc chờ ở đây là tuân theo sứ mạng. Không thể cuốn vào chuyện chém chém giết giết. Nếu không bằng vào thực lực của chúng ta rất khó có thể tồn tại được tới nay. Cũng không đợi được gặp mặt ngươi. Bất quá ta sẽ mời người Mộc hành cung tới, Quần anh hội có lẽ không dám làm càn trên địa bàn Mộc Hành cung.
Tinh Linh bộ tộc cống hiến nhiều năm cho Mộc Hành cung như vậy, luôn tận trung với công việc của mình, quản lý đường tài lộ của Mộc Hành cung, thù lao yêu cầu lại rất thấp. Chỉ cần bình yên sinh hoạt trong rừng rậm mênh mông trong địa bàn của Mộc Hành cung mà thôi. Lại thêm Tinh Linh bộ tộc là hảo thủ quản lý rừng rậm, trong rừng rậm này không ai thích hợp gieo trồng Hoàng Quỳnh Chi hơn bọn họ. Lao động tốt như vậy đi đâu tìm chứ? Cho dù Mộc Sâm trưởng lão không mở miệng, Mộc Hành cung cũng sẽ không để cho người Quần Anh hội làm càn trên địa bàn của mình.
Môn phái có thể dừng chân ở Hỗn loạn chi địa không phải là dễ trêu. Nếu như một chút lực chấn nhiếp ấy cũng không có, vậy thì phiền phức sau này sẽ rất lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro