Mạng lão tử lớn lắm. (Hạ)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Đám huyết mãng bên dưới chen chúc bò lên, Chung Ly Khoái cầm tay Miêu Nghị bay lên trời, nói:
- Đúng vậy, đều làm thịt, bị nhốt hơn ba trăm năm không oan uổng, bị nhốt có giá trị ah! Quá giá trị! Huyết thi làm ác đã bị tiêu diệt, thực lực Huyết Yêu giảm đi ít nhất bảy thành, bằng vào tu vi của nàng không có khả năng bắt tu sĩ Thải Liên luyện chế huyết thi cấp bậc Kim Liên! Tiểu tử, ngươi làm quá tốt, chiến công trừ ma, ngươi chiếm đầu to.
Hai người phóng lên trời, chui vào mây máu, Miêu Nghị nói:
- Nói đến thứ này mới là thật, lần này ta tổn thất quá lớn, tiên dược và tiên thảo dùng không ít, đây đều là đồ của tiệm tạp hóa, ta phải cầm ít đồ bù vào thiếu hụt.
Tâm tình Chung Ly Khoái rất tốt, cười to nói:
- Ngươi muốn cái gì?
Miêu Nghị quyết đoán nói:
- Bảo bối trong tàng bảo đồ phải cho ta một nửa.
Phi kiếm như cuồng phong chém giết đám huyết mãng đang lao tới, gương mặt tươi cười trên mặt Chung Ly Khoái chưa mất đi, hắn thi pháp tiêu diệt huyết mãng, trầm ngâm nói:
- Việc này liên quan đến Đại Ma Vô Song Quyết chữ địa, còn là ma đạo đệ nhất kỳ công, việc này ta không có biện pháp làm chủ, chờ ta mang thứ đồ kia về sư môn thỉnh cầu sư môn xem xét, nếu sư môn cố ý tầm bảo, ta sẽ báo tông môn chia cho ngươi một nửa công lao, nếu thật lấy được bảo vật, sư môn không thiếu phần của ngươi, nhưng sư môn chắc chắn không giao Đại Ma Vô Song Quyết cho ngươi, tám chín phần mười sư môn sẽ hủy diệt.
Miêu Nghị ngứa răng, hắn muốn bảo đối phương giao tàng bảo đồ cho mình, khẳng định đối phương không chịu, hắn còn muốn lấy Đại Ma Vô Song Quyết về thỉnh tội với lão bà, không có tin tức hơn ba trăm năm, không chừng trở về nữ nhân kia sẽ nổi điên lên, vừa nghĩ lại da đầu đã run lên.
- Như vậy đi! Trong thi thể huyết thi đều là Kết Đan ngũ phẩm, ta cũng không lấy một nửa, ta chỉ lấy ba thành, ngươi lấy thêm hai thành, tổng cộng bảy thành, nếu còn sống ra ngoài, nhiều ra hai thành đủ cho ngươi báo cáo kết quả công tác, tàng bảo đồ chờ ta xin sư môn lại nói sau, như thế nào?
Chung Ly Khoái hỏi.
Miêu Nghị không có suy nghĩ sang hướng này, nghe hắn nói thế tim đập nhanh hơn, nơi này có hơn trăm thi thể huyết thi, khi còn sống đều là tu sĩ cảnh giới Thải Liên, bị luyện chế thành huyết thi nên tu vi giảm đi một giai, Kết Đan trong cơ thể đều là ngũ phẩm, trên trăm huyết thi có nghĩa là trên trăm Kết Đan ngũ phẩm, bảy thành, nói cách khác hắn cầm được bảy mươi viên.
Mẹ nó! Bảy mươi viên Kết Đan ngũ phẩm, phát đại tài! Miêu Nghị cười híp mắt.
Hắn cũng không váng đầu, nơi cất giấu kỳ công ma đạo, chỉ sợ bảo bối nơi đó còn giá trị hơn bảy mươi viên Kết Đan ngũ phẩm! Lúc này hắn nói:
- Lão đầu, nếu không như vậy đi, toàn bộ Kết Đan cho ngươi, bảo tàng cho ta?
- Không được!
Chung Ly Khoái quyết đoán cự tuyệt, nói:
- Nếu như không có Đại Ma Vô Song Quyết, ta sẽ cho ngươi. Tiểu tử ngươi luôn nhớ thương tàng bảo đồ, không phải muốn tu hành đệ nhất kỳ công đấy chứ?
- Làm gì có, ta chỉ là cảm thấy hứng thú với bảo bối trong bảo tàng mà thôi.
Miêu Nghị thở dài:
- Được rồi! Ta lui một bước, nếu Thiên Hành Cung đi tầm bảo, mang theo ta cùng đi được chứ? Ngươi đã nói bảo tàng bên trong chia ta một nửa.
Chung Ly Khoái cười lạnh nói:
- Ngươi sợ ta tham một nửa bảo bối của ngươi?
Miêu Nghị nói:
- Ta không có ý kiến với ngươi, cho dù ngươi lấy toàn bộ ta cũng không có biện pháp nào, ta chỉ không biết về Thiên Hành Cung các ngươi mà thôi, ta chưa từng gặp qua, cho dù đến lúc đó phân bảo vật cho ta, ta làm sao biết phân nhiều hay ít?
Chung Ly Khoái thi pháp điều khiển phi kiếm chém giết huyết mãn, khinh thường nói:
- Ngưu Hữu Đức, có phải ngươi quá tham tài hay không?
Miêu Nghị trợn mắt nói:
- Ngươi không tham tài? Nếu ngươi không tham, giao toàn bộ Kết Đan của huyết thi cho ta đi.
- Nằm mơ đi, cho ngươi bảy thành ngươi còn muốn tất cả, đổi người khác, chỉ sợ ngươi không lấy được một viên, ta không cho ngươi, ngươi có thể làm thế nào?
Chung Ly Khoái cười lạnh trả lời.
Miêu Nghị im lặng, đối phương không cho mình, mình cũng chẳng có biện pháp, ai bảo thực lực của mình không bằng người, người ta cho dù đoạt của hắn, hắn cũng không có cách nào, hắn đành thở dài, nói:
- Đi! Phân theo lời ngươi.
Chung Ly Khoái đang muốn đi Huyết Cốt Sơn thu thập Kết Đan của huyết thi, ai ngờ giọng nói Huyết Yêu vang vọng không gian.
- Giao huyết đan ra, ta tha các ngươi không chết!
Hai người nhìn lên, chỉ thấy cửa động mấy trăm năm không xuất hiện đã mở ra, Miêu Nghị nhanh chóng truyền âm cho Chung Ly Khoái:
- Dựa theo ta nói mà làm, Kết Đan không muốn, đi mau!
Hiện tại không ai quản những Kết Đan ngũ phẩm kia, không ra được có cầm đồ vật cũng chẳng thể làm gì.
Chung Ly Khoái thưởng thức nhìn Miêu Nghị, phát hiện gia hỏa này rất quyết đoán, đồ vật quý trọng như thế nói không cần là không cần, cũng không thể nói tham tài, hắn bắt cánh tay Miêu Nghị kéo đi, thu Miêu Nghị vào túi nhân thú, thân thể phóng thẳng về phía cửa động.
Lao ra khỏi không gian Huyết Ma Trận, nhìn thấy bản thể Huyết Hồ Lô, hắn vung tay thả năm Bọ Ngựa ra ngoài, chúng lập tức lao thẳng về phía miệng hồ lô.
Ánh sáng thế giới bên ngoài xuất hiện, đột nhiên lại có huyết quang bao phủ.
Oanh!
Chung Ly Khoái gầm lên, hắn cầm kiếm chém liên tục về phía trước.
Bá! Kết quả phát hiện chỉ chém một tấm hồng sa, phía sau trống rỗng, Chung Ly Khoái biết mắc lừa.
Cạch!
Một thanh huyết đao chém vào lưng hắn, Chung Ly Khoái phun máu tươi bay về phía trước.
Kim giáp trên người bị chém thành hai nửa, bảo quang mất hết, thân thể Chung Ly Khoái bay vào một ngọn núi.
Bụi mù bay khắp bốn phía, Chung Ly Khoái muốn xông ra ngoài, có thể nói hắn tâm thần bất định, may mắn trên người có kim giáp của Thiên đình ngăn cản, nếu không nội giáp của hắn không chịu nổi một kích, làm không tốt còn mất mạng.
Thân bao phủ trong hồng sa, tay Huyết Yêu cầm uyên ương huyết đao ngạc nhiên nhìn Chung Ly Khoái, nàng cầm đao chỉ về phía trước:
- Ngươi có chiến giáp của Thiên đình?
Phanh! Kim giáp bị chém đứt tán đi trong gió, Chung Ly Khoái vung tay, trên người xuất hiện kim quang, hắn đổi một bộ chiến giáp, thật sự hắn không dám xem thường cường địch, đối thủ sẽ không cho hắn thời gian.
Hắn nhanh chóng đổi bộ chiến giáp khác. Nếu như là chiến giáp bình thường cũng không tính, đây chính là chiến giáp Thiên đình đấy.
Phát giác dược hiệu tiên thảo trong người nhanh chóng chữa thương, Chung Ly Khoái dùng kiếm vỗ vỗ vào ngực.
- Chỉ cần Thiên Hành Cung ta muốn, đừng nói một bộ chiến giáp Thiên đình, mười bộ trăm bộ cũng có được.
Huyết Yêu không có tâm tình thảo luận chiến giáp với hắn, quát:
- Huyết đan vô dụng với ngươi, giao huyết đan ra, tha cho ngươi khỏi chết!
Huyết đan có tác dụng vô cùng trọng yếu với nàng, nàng luyện chế chín viên huyết đan dùng để đột phá cảnh giới Thải Liên, đến bây giờ chưa luyện chế xong, chỉ luyện được nửa đường đã bị người ta hái mất, suýt nữa làm nàng tức chết.
- Nghĩ hay lắm, nằm mơ đi!
Chung Ly Khoái quát một câu, hắn nhanh chóng bay lên tinh không.
- Đúng vậy, đều làm thịt, bị nhốt hơn ba trăm năm không oan uổng, bị nhốt có giá trị ah! Quá giá trị! Huyết thi làm ác đã bị tiêu diệt, thực lực Huyết Yêu giảm đi ít nhất bảy thành, bằng vào tu vi của nàng không có khả năng bắt tu sĩ Thải Liên luyện chế huyết thi cấp bậc Kim Liên! Tiểu tử, ngươi làm quá tốt, chiến công trừ ma, ngươi chiếm đầu to.
Hai người phóng lên trời, chui vào mây máu, Miêu Nghị nói:
- Nói đến thứ này mới là thật, lần này ta tổn thất quá lớn, tiên dược và tiên thảo dùng không ít, đây đều là đồ của tiệm tạp hóa, ta phải cầm ít đồ bù vào thiếu hụt.
Tâm tình Chung Ly Khoái rất tốt, cười to nói:
- Ngươi muốn cái gì?
Miêu Nghị quyết đoán nói:
- Bảo bối trong tàng bảo đồ phải cho ta một nửa.
Phi kiếm như cuồng phong chém giết đám huyết mãng đang lao tới, gương mặt tươi cười trên mặt Chung Ly Khoái chưa mất đi, hắn thi pháp tiêu diệt huyết mãng, trầm ngâm nói:
- Việc này liên quan đến Đại Ma Vô Song Quyết chữ địa, còn là ma đạo đệ nhất kỳ công, việc này ta không có biện pháp làm chủ, chờ ta mang thứ đồ kia về sư môn thỉnh cầu sư môn xem xét, nếu sư môn cố ý tầm bảo, ta sẽ báo tông môn chia cho ngươi một nửa công lao, nếu thật lấy được bảo vật, sư môn không thiếu phần của ngươi, nhưng sư môn chắc chắn không giao Đại Ma Vô Song Quyết cho ngươi, tám chín phần mười sư môn sẽ hủy diệt.
Miêu Nghị ngứa răng, hắn muốn bảo đối phương giao tàng bảo đồ cho mình, khẳng định đối phương không chịu, hắn còn muốn lấy Đại Ma Vô Song Quyết về thỉnh tội với lão bà, không có tin tức hơn ba trăm năm, không chừng trở về nữ nhân kia sẽ nổi điên lên, vừa nghĩ lại da đầu đã run lên.
- Như vậy đi! Trong thi thể huyết thi đều là Kết Đan ngũ phẩm, ta cũng không lấy một nửa, ta chỉ lấy ba thành, ngươi lấy thêm hai thành, tổng cộng bảy thành, nếu còn sống ra ngoài, nhiều ra hai thành đủ cho ngươi báo cáo kết quả công tác, tàng bảo đồ chờ ta xin sư môn lại nói sau, như thế nào?
Chung Ly Khoái hỏi.
Miêu Nghị không có suy nghĩ sang hướng này, nghe hắn nói thế tim đập nhanh hơn, nơi này có hơn trăm thi thể huyết thi, khi còn sống đều là tu sĩ cảnh giới Thải Liên, bị luyện chế thành huyết thi nên tu vi giảm đi một giai, Kết Đan trong cơ thể đều là ngũ phẩm, trên trăm huyết thi có nghĩa là trên trăm Kết Đan ngũ phẩm, bảy thành, nói cách khác hắn cầm được bảy mươi viên.
Mẹ nó! Bảy mươi viên Kết Đan ngũ phẩm, phát đại tài! Miêu Nghị cười híp mắt.
Hắn cũng không váng đầu, nơi cất giấu kỳ công ma đạo, chỉ sợ bảo bối nơi đó còn giá trị hơn bảy mươi viên Kết Đan ngũ phẩm! Lúc này hắn nói:
- Lão đầu, nếu không như vậy đi, toàn bộ Kết Đan cho ngươi, bảo tàng cho ta?
- Không được!
Chung Ly Khoái quyết đoán cự tuyệt, nói:
- Nếu như không có Đại Ma Vô Song Quyết, ta sẽ cho ngươi. Tiểu tử ngươi luôn nhớ thương tàng bảo đồ, không phải muốn tu hành đệ nhất kỳ công đấy chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Làm gì có, ta chỉ là cảm thấy hứng thú với bảo bối trong bảo tàng mà thôi.
Miêu Nghị thở dài:
- Được rồi! Ta lui một bước, nếu Thiên Hành Cung đi tầm bảo, mang theo ta cùng đi được chứ? Ngươi đã nói bảo tàng bên trong chia ta một nửa.
Chung Ly Khoái cười lạnh nói:
- Ngươi sợ ta tham một nửa bảo bối của ngươi?
Miêu Nghị nói:
- Ta không có ý kiến với ngươi, cho dù ngươi lấy toàn bộ ta cũng không có biện pháp nào, ta chỉ không biết về Thiên Hành Cung các ngươi mà thôi, ta chưa từng gặp qua, cho dù đến lúc đó phân bảo vật cho ta, ta làm sao biết phân nhiều hay ít?
Chung Ly Khoái thi pháp điều khiển phi kiếm chém giết huyết mãn, khinh thường nói:
- Ngưu Hữu Đức, có phải ngươi quá tham tài hay không?
Miêu Nghị trợn mắt nói:
- Ngươi không tham tài? Nếu ngươi không tham, giao toàn bộ Kết Đan của huyết thi cho ta đi.
- Nằm mơ đi, cho ngươi bảy thành ngươi còn muốn tất cả, đổi người khác, chỉ sợ ngươi không lấy được một viên, ta không cho ngươi, ngươi có thể làm thế nào?
Chung Ly Khoái cười lạnh trả lời.
Miêu Nghị im lặng, đối phương không cho mình, mình cũng chẳng có biện pháp, ai bảo thực lực của mình không bằng người, người ta cho dù đoạt của hắn, hắn cũng không có cách nào, hắn đành thở dài, nói:
- Đi! Phân theo lời ngươi.
Chung Ly Khoái đang muốn đi Huyết Cốt Sơn thu thập Kết Đan của huyết thi, ai ngờ giọng nói Huyết Yêu vang vọng không gian.
- Giao huyết đan ra, ta tha các ngươi không chết!
Hai người nhìn lên, chỉ thấy cửa động mấy trăm năm không xuất hiện đã mở ra, Miêu Nghị nhanh chóng truyền âm cho Chung Ly Khoái:
- Dựa theo ta nói mà làm, Kết Đan không muốn, đi mau!
Hiện tại không ai quản những Kết Đan ngũ phẩm kia, không ra được có cầm đồ vật cũng chẳng thể làm gì.
Chung Ly Khoái thưởng thức nhìn Miêu Nghị, phát hiện gia hỏa này rất quyết đoán, đồ vật quý trọng như thế nói không cần là không cần, cũng không thể nói tham tài, hắn bắt cánh tay Miêu Nghị kéo đi, thu Miêu Nghị vào túi nhân thú, thân thể phóng thẳng về phía cửa động.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lao ra khỏi không gian Huyết Ma Trận, nhìn thấy bản thể Huyết Hồ Lô, hắn vung tay thả năm Bọ Ngựa ra ngoài, chúng lập tức lao thẳng về phía miệng hồ lô.
Ánh sáng thế giới bên ngoài xuất hiện, đột nhiên lại có huyết quang bao phủ.
Oanh!
Chung Ly Khoái gầm lên, hắn cầm kiếm chém liên tục về phía trước.
Bá! Kết quả phát hiện chỉ chém một tấm hồng sa, phía sau trống rỗng, Chung Ly Khoái biết mắc lừa.
Cạch!
Một thanh huyết đao chém vào lưng hắn, Chung Ly Khoái phun máu tươi bay về phía trước.
Kim giáp trên người bị chém thành hai nửa, bảo quang mất hết, thân thể Chung Ly Khoái bay vào một ngọn núi.
Bụi mù bay khắp bốn phía, Chung Ly Khoái muốn xông ra ngoài, có thể nói hắn tâm thần bất định, may mắn trên người có kim giáp của Thiên đình ngăn cản, nếu không nội giáp của hắn không chịu nổi một kích, làm không tốt còn mất mạng.
Thân bao phủ trong hồng sa, tay Huyết Yêu cầm uyên ương huyết đao ngạc nhiên nhìn Chung Ly Khoái, nàng cầm đao chỉ về phía trước:
- Ngươi có chiến giáp của Thiên đình?
Phanh! Kim giáp bị chém đứt tán đi trong gió, Chung Ly Khoái vung tay, trên người xuất hiện kim quang, hắn đổi một bộ chiến giáp, thật sự hắn không dám xem thường cường địch, đối thủ sẽ không cho hắn thời gian.
Hắn nhanh chóng đổi bộ chiến giáp khác. Nếu như là chiến giáp bình thường cũng không tính, đây chính là chiến giáp Thiên đình đấy.
Phát giác dược hiệu tiên thảo trong người nhanh chóng chữa thương, Chung Ly Khoái dùng kiếm vỗ vỗ vào ngực.
- Chỉ cần Thiên Hành Cung ta muốn, đừng nói một bộ chiến giáp Thiên đình, mười bộ trăm bộ cũng có được.
Huyết Yêu không có tâm tình thảo luận chiến giáp với hắn, quát:
- Huyết đan vô dụng với ngươi, giao huyết đan ra, tha cho ngươi khỏi chết!
Huyết đan có tác dụng vô cùng trọng yếu với nàng, nàng luyện chế chín viên huyết đan dùng để đột phá cảnh giới Thải Liên, đến bây giờ chưa luyện chế xong, chỉ luyện được nửa đường đã bị người ta hái mất, suýt nữa làm nàng tức chết.
- Nghĩ hay lắm, nằm mơ đi!
Chung Ly Khoái quát một câu, hắn nhanh chóng bay lên tinh không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro