Ngao Phi không phụ kỳ vọng của bản Vương (1)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Ngao Thiết soái lĩnh mười người phòng hộ bên cạnh Long Tín, thần tình ngưng trọng, nhìn thấu uy lực trận thế công kích của đối phương.
Thật sự là Lục Đạo dư nghiệt ở Luyện Ngục còn chưa bao giờ nắm giữ Phá Pháp cung đấu đối mặt với Thiên Đình đội ngũ như vậy. Đây là hắn lần đầu tiên lĩnh lược sự đối chiến bằng Phá Pháp cung.
Đối mặt với cửu chi lợi kiếm không sợ chết này cắm đến, bức ép cho trận mưa tên của U - Luân Liên Quân bắn ra không thể không điều chỉnh phương hướng, không thể không nhắm chuẩn ngay chín chi kiếm sắc bén hung hãn cắm đến này. Tất cả Phá Pháp cung công kích lập tức chia làm chín đường, điên cuồng bắn tới chín cánh quân nhọn như đầu mũi tên công tới này.
Thật sự là ngươi không ngăn chín đầu mũi tên tấn công này không được. Người ta không muốn sống nữa vọt tới bên này, không áp chế tốc độ của chúng, đối phương lập tức đánh sát nhập vào trận địa bên này, ưu thế Phá Pháp cung bên này lập tức sắp bị hóa giả, biến thành song phương hổn chiến đánh giết. Điều này hiển nhiên chính là mục đích tấn công của đối phương.
Lưu Quang Tiễn Vũ không ngừng bắn sụp “đầu mũi tên” vọt tới. Tiếng kêu thảm thiết, cảnh tượng huyết vụ nổ tung như chín đóa hoa tươi không ngừng hiện ra. Nhưng đội ngũ đến tiếp sau vọt tới lại nhanh chóng lần nữa bù đắp cho “đầu mũi tên” tấn công đó tiếp tục trùng kích.
Bên này Phá Pháp cung công kích bị chín lộ nhân mã này hấp dẫn, trận địa đối diện mấy ngàn chi Phá Pháp cung lại điên cuồng bắn về phía bên này.
Bên này đẩy ra mười vạn con tin nhanh chóng bị đối phương giết đi sạch rồi.
Bên này phòng tuyến khiên bày ra trước trận không ngừng bị xé mở, lại không ngừng có người xông lên phòng ngăn chặn chỗ hổng.
Long Tín không ngừng huy đao hạ lệnh, không ngừng mệnh cho Vưu tộc nhân mã xông tới hàng đầu nhất hợp thành cái khiên tụ tập nhiều người cản trở Phá Pháp cung của đối phương công kích, để yểm hộ đại quân phía sau.
Lý do của Long Tín là bảo vệ cung tiến thủ tấn công, trên thực tế cũng đang biến tướng bảo vệ một vạn U Minh đại quân trên tay, dù sao một vạn đội ngũ này đã toàn bộ võ trang Phá Pháp cung. Long Tín hắn không cao thượng như vậy, không làm được trước hết để cho thủ hạ huynh đệ mình tiến lên chịu chết trước.
Hắn không làm được, Miêu Nghị cũng đồng dạng không làm được. Sở dĩ mặc dù Miêu Nghị đáp ứng Luân vương tận lực không cho Vưu tộc tử đệ chịu chết, nhưng mà chẳng hề hạ mệnh lệnh này xuống thủ hạ phía dưới.
Mà đối với Long Tín mà nói, ngoại trừ bởi vì là người một nhà ra, bên này chiến lực mạnh nhất trong liên quân cũng là đội ngũ một vạn quân U Minh trên tay mình, người nào đều có tu vi từ Thải Liên trở lên, khiến cho những người này chết trận trước Phá Pháp cung hạ là không sáng suốt. Một khi đánh giáp lá cà, đội ngũ Vưu tộc bên này chưa chắc có thể ổn định đối địch được đội ngũ tinh nhuệ của Đông quân tấn công. Hắn nhất định phải lưu lại lực lượng có thể ổn định trận tuyến, sau đó nữa mới lấy Vưu tộc nhân mã làm phụ trợ.
Hai vị Vưu tộc trưởng lão Đang ở bên cạnh Long Tín có chút bị một màn trước mắt làm cho kinh trụ rồi. Hình ảnh máu đẫm tàn khốc không ngừng diễn ra trước mắt bọn họ.
Mười vạn con tin có thể nói là người nhà của địch quân, địch quân không ngờ lại cứ như vậy không chút do dự thống hạ sát thủ bắn chết toàn bộ rồi, căn bản sẽ không giống như Vưu tộc bọn họ chịu bị khống chế.
Chín đầu mũi tên không ngừng bị nổ sụp, lại không ngừng bù đắp gượng lên tiến công, quả thực chính là đang lấy mạng người không ngừng điền vào, nào có chút nào nhân tình nào có thể nói.
Vưu tộc trên tay Yêu Tăng Nam Ba gặp phải một lần hạo kiếp, sau đó trên tay Lục đạo Thánh chủ gặp qua một lần hạo kiếp nữa. Khi đó hai vị trưởng lão giống như Vưu tộc tử đệ hiện tại còn trốn không có tư cách ra chiến trường vậy, không nhìn thấy đại chiến như thế. Giờ này Vưu tộc tử đệ đã thái bình quá lâu rồi, căn bản sẽ không có nhìn thấy đại chiến thảm thiết như thế.
Hôm nay nhìn thấy tình cảnh này, hai vị trưởng lão đối Thiên Đình đại quân ở ngoại giới lại có nhận thức sâu hơn.
Cảnh tượng thảm thiết trước mắt làm cho bọn họ cơ bản bỏ quên Vưu tộc tử đệ không ngừng ngã xuống, bởi vì đội ngũ Thiên Đình ngã xuống còn nhiều hơn.
- Đại nhân, Trung quân truyền tin, phía sau ta xuất hiện một tiểu đội nhân mã, đại tướng quân bảo chúng ta cẩn thận, có thể là viện quân của địch quân đã đên rồi.
Trong tiếng tiến công đánh giết kịch liệt, phó thủ một bên Xa Vũ nắm tinh linh khẩn cấp bẩm báo với Xa Vũ.
Xa Vũ hai con mắt đỏ lòm bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn qua:
- Đại tướng quân có chỉ thị gì khác?
Phó tướng lắc đầu nói:
- Không có, chẳng qua là khiến cho chúng ta cẩn thận.
Đúng lúc này, phía sau có người hô:
- Đại nhân, phía sau có địch!
Xa Vũ xoay người nhìn lại, thấy ẩn hiện một nhóm người nhỏ từ chỗ sâu trong tinh không cấp tốc bay đến. Người tới không phải là ai khác, chính là Thanh Nguyệt soái lĩnh nhân mã kéo tới rồi.
Phía trước quận địch có thể thấy được, Thanh Nguyệt huy thương chỉ đến, cất giọng trong trẻo quát đanh nhọn:
- Bày trận, tấn công!
Khoảnh khắc trong tinh không bóng người kịch liệt khuếch trương. Hai trăm vạn nhân mã hiện thân, tiếng “Giết” chấn động tinh không vọt tới.
Xa Vũ đột nhiên híp mắt lại, phó tướng ở bên gấp giọng nói:
- Đại nhân, ta soái lãnh đội chống đỡ phía sau!
- Không cần!
Χa Vũ quyết đoán cự tuyệt, không ngờ lại bất luận đại quân tấn công đến từ phía sau, huy thương chỉ về phía trước:
- Chư tướng nghe lệnh, nếu bị quân địch trước sau giáp công, hai mặt thụ địch, quân ta chắc chắn chỉ có một con đường chết. Chia ra chống đỡ, lại càng tự tìm đường chết, kế sách hiện giờ, chỉ có đánh giết vào trong trận của quân địch, mới có thể kiên trì tới viện quân của đại tướng quân đến! Toàn lực tấn công!
- Tấn công!
- Tấn công!
- Tấn công!
Ba chi trùy trận lần nữa đánh ra, tính cả chí chi trùy trận trước đó, 12 đạo nhân mã điên cuồng tấn công.
Lưu Tinh tiễn vũ của U - Luân Liên Quân lần nữa bị phân tán, sau khi phân tán lực công kích tự nhiên là yếu bớt rồi, cộng thêm nhân mã của đối phương vọt tới giống như điên, rất nhanh sau đó liền có một chi trùy trận hung hăng cắm vào trong trận doanh của U - Luân Liên Quân. Trận thế hàng trước trong nháy mắt đại loạn, giống như bị xé mở ra một vết thương vậy.
Long Tín ở giữa điều khiển mặt lộ vẻ dữ tợn. Không ngờ rằng trận hình phòng ngự nhanh như vậy đã bị công phá rồi, huy đao quát:
- Giết!
Đội hình vừa lui vừa bắn công kích lập tức dừng lại, bắt đầu đảo ngược lại tiến hành tấn công xung sát.
Đồng dạng điều khiển ở giữa. Xa Vũ cũng lộ ra gương mặt cười gằn. Hắn hoàn toàn bỏ qua phòng ngự phía sau, đưa phía sau lưng hoàn toàn lộ ra cho viện quân của địch quân, lấy khí thế đập nồi dìm thuyền khích lệ đại quân tấn công. Được biết sắp phải bỏ mạng rồi, uy lực tấn công của đại quân trong nháy mắt bạo phát ra toàn bộ, làm liền một mạch đánh ra khuyết khẩu bên trận doanh của địch quân.
- Toàn quân đánh ra, giết!
Thật sự là Lục Đạo dư nghiệt ở Luyện Ngục còn chưa bao giờ nắm giữ Phá Pháp cung đấu đối mặt với Thiên Đình đội ngũ như vậy. Đây là hắn lần đầu tiên lĩnh lược sự đối chiến bằng Phá Pháp cung.
Đối mặt với cửu chi lợi kiếm không sợ chết này cắm đến, bức ép cho trận mưa tên của U - Luân Liên Quân bắn ra không thể không điều chỉnh phương hướng, không thể không nhắm chuẩn ngay chín chi kiếm sắc bén hung hãn cắm đến này. Tất cả Phá Pháp cung công kích lập tức chia làm chín đường, điên cuồng bắn tới chín cánh quân nhọn như đầu mũi tên công tới này.
Thật sự là ngươi không ngăn chín đầu mũi tên tấn công này không được. Người ta không muốn sống nữa vọt tới bên này, không áp chế tốc độ của chúng, đối phương lập tức đánh sát nhập vào trận địa bên này, ưu thế Phá Pháp cung bên này lập tức sắp bị hóa giả, biến thành song phương hổn chiến đánh giết. Điều này hiển nhiên chính là mục đích tấn công của đối phương.
Lưu Quang Tiễn Vũ không ngừng bắn sụp “đầu mũi tên” vọt tới. Tiếng kêu thảm thiết, cảnh tượng huyết vụ nổ tung như chín đóa hoa tươi không ngừng hiện ra. Nhưng đội ngũ đến tiếp sau vọt tới lại nhanh chóng lần nữa bù đắp cho “đầu mũi tên” tấn công đó tiếp tục trùng kích.
Bên này Phá Pháp cung công kích bị chín lộ nhân mã này hấp dẫn, trận địa đối diện mấy ngàn chi Phá Pháp cung lại điên cuồng bắn về phía bên này.
Bên này đẩy ra mười vạn con tin nhanh chóng bị đối phương giết đi sạch rồi.
Bên này phòng tuyến khiên bày ra trước trận không ngừng bị xé mở, lại không ngừng có người xông lên phòng ngăn chặn chỗ hổng.
Long Tín không ngừng huy đao hạ lệnh, không ngừng mệnh cho Vưu tộc nhân mã xông tới hàng đầu nhất hợp thành cái khiên tụ tập nhiều người cản trở Phá Pháp cung của đối phương công kích, để yểm hộ đại quân phía sau.
Lý do của Long Tín là bảo vệ cung tiến thủ tấn công, trên thực tế cũng đang biến tướng bảo vệ một vạn U Minh đại quân trên tay, dù sao một vạn đội ngũ này đã toàn bộ võ trang Phá Pháp cung. Long Tín hắn không cao thượng như vậy, không làm được trước hết để cho thủ hạ huynh đệ mình tiến lên chịu chết trước.
Hắn không làm được, Miêu Nghị cũng đồng dạng không làm được. Sở dĩ mặc dù Miêu Nghị đáp ứng Luân vương tận lực không cho Vưu tộc tử đệ chịu chết, nhưng mà chẳng hề hạ mệnh lệnh này xuống thủ hạ phía dưới.
Mà đối với Long Tín mà nói, ngoại trừ bởi vì là người một nhà ra, bên này chiến lực mạnh nhất trong liên quân cũng là đội ngũ một vạn quân U Minh trên tay mình, người nào đều có tu vi từ Thải Liên trở lên, khiến cho những người này chết trận trước Phá Pháp cung hạ là không sáng suốt. Một khi đánh giáp lá cà, đội ngũ Vưu tộc bên này chưa chắc có thể ổn định đối địch được đội ngũ tinh nhuệ của Đông quân tấn công. Hắn nhất định phải lưu lại lực lượng có thể ổn định trận tuyến, sau đó nữa mới lấy Vưu tộc nhân mã làm phụ trợ.
Hai vị Vưu tộc trưởng lão Đang ở bên cạnh Long Tín có chút bị một màn trước mắt làm cho kinh trụ rồi. Hình ảnh máu đẫm tàn khốc không ngừng diễn ra trước mắt bọn họ.
Mười vạn con tin có thể nói là người nhà của địch quân, địch quân không ngờ lại cứ như vậy không chút do dự thống hạ sát thủ bắn chết toàn bộ rồi, căn bản sẽ không giống như Vưu tộc bọn họ chịu bị khống chế.
Chín đầu mũi tên không ngừng bị nổ sụp, lại không ngừng bù đắp gượng lên tiến công, quả thực chính là đang lấy mạng người không ngừng điền vào, nào có chút nào nhân tình nào có thể nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vưu tộc trên tay Yêu Tăng Nam Ba gặp phải một lần hạo kiếp, sau đó trên tay Lục đạo Thánh chủ gặp qua một lần hạo kiếp nữa. Khi đó hai vị trưởng lão giống như Vưu tộc tử đệ hiện tại còn trốn không có tư cách ra chiến trường vậy, không nhìn thấy đại chiến như thế. Giờ này Vưu tộc tử đệ đã thái bình quá lâu rồi, căn bản sẽ không có nhìn thấy đại chiến thảm thiết như thế.
Hôm nay nhìn thấy tình cảnh này, hai vị trưởng lão đối Thiên Đình đại quân ở ngoại giới lại có nhận thức sâu hơn.
Cảnh tượng thảm thiết trước mắt làm cho bọn họ cơ bản bỏ quên Vưu tộc tử đệ không ngừng ngã xuống, bởi vì đội ngũ Thiên Đình ngã xuống còn nhiều hơn.
- Đại nhân, Trung quân truyền tin, phía sau ta xuất hiện một tiểu đội nhân mã, đại tướng quân bảo chúng ta cẩn thận, có thể là viện quân của địch quân đã đên rồi.
Trong tiếng tiến công đánh giết kịch liệt, phó thủ một bên Xa Vũ nắm tinh linh khẩn cấp bẩm báo với Xa Vũ.
Xa Vũ hai con mắt đỏ lòm bỗng nhiên nghiêng đầu nhìn qua:
- Đại tướng quân có chỉ thị gì khác?
Phó tướng lắc đầu nói:
- Không có, chẳng qua là khiến cho chúng ta cẩn thận.
Đúng lúc này, phía sau có người hô:
- Đại nhân, phía sau có địch!
Xa Vũ xoay người nhìn lại, thấy ẩn hiện một nhóm người nhỏ từ chỗ sâu trong tinh không cấp tốc bay đến. Người tới không phải là ai khác, chính là Thanh Nguyệt soái lĩnh nhân mã kéo tới rồi.
Phía trước quận địch có thể thấy được, Thanh Nguyệt huy thương chỉ đến, cất giọng trong trẻo quát đanh nhọn:
- Bày trận, tấn công!
Khoảnh khắc trong tinh không bóng người kịch liệt khuếch trương. Hai trăm vạn nhân mã hiện thân, tiếng “Giết” chấn động tinh không vọt tới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xa Vũ đột nhiên híp mắt lại, phó tướng ở bên gấp giọng nói:
- Đại nhân, ta soái lãnh đội chống đỡ phía sau!
- Không cần!
Χa Vũ quyết đoán cự tuyệt, không ngờ lại bất luận đại quân tấn công đến từ phía sau, huy thương chỉ về phía trước:
- Chư tướng nghe lệnh, nếu bị quân địch trước sau giáp công, hai mặt thụ địch, quân ta chắc chắn chỉ có một con đường chết. Chia ra chống đỡ, lại càng tự tìm đường chết, kế sách hiện giờ, chỉ có đánh giết vào trong trận của quân địch, mới có thể kiên trì tới viện quân của đại tướng quân đến! Toàn lực tấn công!
- Tấn công!
- Tấn công!
- Tấn công!
Ba chi trùy trận lần nữa đánh ra, tính cả chí chi trùy trận trước đó, 12 đạo nhân mã điên cuồng tấn công.
Lưu Tinh tiễn vũ của U - Luân Liên Quân lần nữa bị phân tán, sau khi phân tán lực công kích tự nhiên là yếu bớt rồi, cộng thêm nhân mã của đối phương vọt tới giống như điên, rất nhanh sau đó liền có một chi trùy trận hung hăng cắm vào trong trận doanh của U - Luân Liên Quân. Trận thế hàng trước trong nháy mắt đại loạn, giống như bị xé mở ra một vết thương vậy.
Long Tín ở giữa điều khiển mặt lộ vẻ dữ tợn. Không ngờ rằng trận hình phòng ngự nhanh như vậy đã bị công phá rồi, huy đao quát:
- Giết!
Đội hình vừa lui vừa bắn công kích lập tức dừng lại, bắt đầu đảo ngược lại tiến hành tấn công xung sát.
Đồng dạng điều khiển ở giữa. Xa Vũ cũng lộ ra gương mặt cười gằn. Hắn hoàn toàn bỏ qua phòng ngự phía sau, đưa phía sau lưng hoàn toàn lộ ra cho viện quân của địch quân, lấy khí thế đập nồi dìm thuyền khích lệ đại quân tấn công. Được biết sắp phải bỏ mạng rồi, uy lực tấn công của đại quân trong nháy mắt bạo phát ra toàn bộ, làm liền một mạch đánh ra khuyết khẩu bên trận doanh của địch quân.
- Toàn quân đánh ra, giết!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro