Thăng thắn công bố (1)
Dược Thiên Sầu
2024-07-21 08:19:09
Xét từ một mức độ nào đó thì việc nắm giữ cách luyện chế Phá pháp cũng cũng hơi vô ích, huống hồ không phải hắn nắm giữ thật sự, bằng không thì đã có thể suy xét tới việc hợp tác với mấy vị Thiên Vương chống lại Thanh Chủ rồi.
Loại tinh linh mới hẳn là có thể giúp hắn kiếm được lượng tài lực lớn, nhưng nếu không qua được cửa ải trước mắt này thì e là đến cả việc mở cửa hàng mới cũng không thành, chứ đừng nói tới việc ảnh hưởng trái chiều khi bán ra loại tinh linh mới, gây uy hiếp tới những thế lực đang kinh doanh tinh linh đời cũ.
Sở dĩ Miêu Nghị phiền lòng chính là bởi vì rõ là hắn nắm trong tay thứ có thể kiếm tiền được nhưng lại chẳng cách nào phát huy tác dụng của nó, hiện giờ mà dám lấy ra bán thì e là người muốn đánh chết hắn sẽ càng nhiều hơn mà thôi. Mấy vị Thiên Vương kia cũng chiếm cổ phần trong mấy cửa hàng tinh linh, đối với người ta mà nói thì việc nhận được lợi ích khác biệt từ việc bán đồ mới khiến đồ cũ bị chịu thiệt cũng chẳng có gì to tát khó có thể dựa vào việc này mà ngăn cản người ta ra tay với hắn. Hơn nữa nếu tung tin kia vào lúc này thì hắn quá thiệt rồi, đương nhiên mấy chuyện như người ta muốn nhân cơ hội chèn ép lợi ích của hắn, nhân cơ hội cướp đoạt lợi ích của hẳn một cách trắng trợn đều có thể xảy ra.
Suy cho cùng thì vẫn là vì năng lực của hắn không đủ mạnh, lại tung ra đồ vật quá thu hút người ta như vậy thì chính là rước phiền phức vào người.
Mấy ngày sau, Thanh Chủ chính thức rút nhân mã khỏi vùng Thiên Nhai, khi phần lớn nhân mã khống chế đều đã rút khỏi, áp lực Thiên Nhai gây cho Miêu Nghị bỗng nhiên gia tăng, trên Đỉnh Thiên Nhai bắt đầu tìm cớ, Miêu Nghị nhiều lần nhận được tin tức xin chỉ thị.
Miêu Nghị vừa vừng vàng trước áp lực của mọi người. Vừa bẩm lên Thiên Đình mạnh mẽ yêu cầu nghiêm trị những quan viên Thiên Nhai không tới báo danh.
Mà một tin tức cũng truyền ra với tốc độ gần như không thể che giấu nổi, năm vị Thiên Vương đang âm thầm tập kết nhân mã dưới trướng, tuy nói là âm thầm, nhưng số lượng nhân mã tập kết quá nhiều, khó tránh khỏi việc tin tức bị lộ ra. Có điều phần lớn mọi người còn chưa biết lý do những nhân mã này được tập kết làm gì mà thôi.
Nhưng Miêu Nghị đã bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến, bắt đầu mạnh mẽ trói buộc nhân mã dưới trướng.
“Chém!”
Ất Nguyệt Tinh, bên cạnh bờ biển, gần vạn đầu người rơi xuống đất sau tiếng ra lệnh toàn bộ đều là nhân mã điều động được từ Thiên Nhai, những âm thanh khóc lóc xin tha. Miêu Nghị lấy lý do kháng mệnh để xử lý phần lớn những người này. Đại chiến sắp tới, đã không cần phải lưu lại những hậu hoạn này nữa rồi, biến mất theo tiếng đao chém.
Nhìn một đám thi thể ngôn ngang, Hoàng Đài nhìn về phía Long Tín, có chút không hiểu, hỏi:
- Ý của Đại đô đốc là gì vậy?
Long Tính lắc đầu:
- Lào Hoàng, chúng ta đừng quan tâm nhiều như vậy làm gì, nghe theo là được rồi.
Bên ngoài thành Quỷ, chục triệu nhân mà bỗng nhiên xuất hiện, hoàn toàn bao vây thành Quỷ, cả thành Quỷ loạn cào cào cả lên.
- Ngưu Hữu Đức muốn làm gì?
Trong Tín Nghĩa Các, sắc mặt Tào Mãn vô cùng khó coi, tức giận quát Thanh Nguyệt đang đứng trước mặt.
Thanh Nguyệt nói:
- Ông chủ Tào đừng hiểu lầm, không có ý gì cả, tạm thời Đại đô đốc phải di chuyển tất cả những nhân viên tạp vụ trong thành Quỷ ra khỏi U Minh, để tiện cho đại nhân thao luyện, sẽ không làm tổn thương bất cứ ai cả.
Tào Mãn xanh cả mặt, lấy tinh linh ra, trực tiếp liên lạc với Miêu Nghị.
Cũng chẳng biết Miêu Nghị đã nói gì mà sắc mặt Tào Mãn dần dần trở nên nghiêm túc, sau khi cất tinh linh đi thì chẳng chút hoài khi mà nói với Thất Tuyệt đang đứng bên cạnh:
- Thông báo xuống phía dưới, bảo bọn họ phối hợp, tạm thời rời khỏi U Minh trước.
Không đi không được ấy chứ, sắp khai chiến rồi, ở lại nơi này mới thật sự nguy hiểm, thế lực của y có lớn hơn nữa cũng không chịu được trận chiến có quy mô lớn như vậy, cho dù y đã biết mấy đại Thiên Vương có ý đồ tập kết nhân mã từ lâu, nhưng thực sự không ngờ Miêu Nghị chuẩn bị liều mạng thật!
- Dạ!
Thất Tuyệt đáp.
Có sự phối hợp của Tín Nghĩa Các nên chẳng có chút rắc rối nào xảy ra, nhân viên trong thành Quỷ nhanh chóng sạch bóng, dưới sự áp giải của đại quân, toàn bộ đều được đưa ra khỏi vùng đất U Minh một cách nhanh chóng.
Những người tới U tuyền đi săn sau khi bị phát hiện cũng lập tức rời khỏi U Minh.
Sau khi thành Quỷ được dọn sạch. Miêu Nghị lập tức hạ lệnh cho trọng binh phong tỏa những cửa ra vào của vùng U minh, đồng thời bí mật điều một nhóm nhân mã ẩn núp quan sát ở phía ngoài những cửa ra vào ấy.
Đến lúc này thì hắn không thể để bất cứ người nào tùy ý ra vào U Minh được nữa, chẳng may có người âm thầm mang theo một nhóm nhân mà đi vào thì phiền phức to. Hắn cũng không biết bên thành Quỷ kia chịu sự khống chế của bao nhiêu thế lực bên ngoài, cho nên cứ đưa người ra khỏi thành là tốt hơn cả.
Hắn rất rõ, tới bây giờ, đối phương chỉ còn thiếu một lý do tấn công nữa mà thôi, hắn không thể đợi mọi chuyện xảy ra rồi mới đi chuẩn bị được.
Gây ra chuyện lớn đến vậy, thêm việc nhân mã của Tứ Quân Cảnh nội được âm thầm điều động rất nhiều, khiến người ta muôn không tưởng tượng cũng khó.
Tốc độ xây dựng phòng ốc của mấy người trong tu hành rất nhanh, đại quân và gia quyến bên này vừa có chỗ ở thì ngay lập tức đã cảm nhận được áp lực cực lớn.
Đến lúc này Miêu Nghị biết nếu còn tiếp tục giấu diếm sẽ dẫn đến náo loạn, nên hắn triệu tập các vị tướng lĩnh và hơn vạn quân tới Tổng đốc phủ để chuẩn bị công tác tư tưởng trước chiến tranh.
Trên sân lớn ngoài điện có hơn vạn người tập hợp, Miêu Nghị mặc chiến giáp uy nghi đứng trên bậc thang trước điện, đứng đối diện với mọi người.
- Ta biết gần đây có nhiều lời ra tiếng vào, suy đoán kiểu gì cũng có, chẳng có gì phải đoán cả! Hôm nay, ta triệu tập mọi người tới đây là để thẳng thắn công bố, có người đồn rằng năm vị Thiên Vương âm thầm triệu tập nhân mã có liên quan tới chúng ta. Không sai! Ta đã nghe ngóng được chút tin tức, năm vị Thiên Vương kia muốn triệu tập đại quân kiếm cớ tiêu diệt chúng ta, bây giờ chỉ còn thiếu một cái cớ để ra tay mà thôi! Lý do muốn tiêu diệt chúng ta, từ mấy vị từ chối không lên triều là có thể đoán ra được. Bọn họ đã vô pháp vô thiên, cho rằng thiên hạ là của bọn họ, không cho những thế lực khác mạnh lên. Ngưu mỗ nào có đặt chân lên địa phận bọn họ quản hạt, nhưng chỗ chết người là gần đây ta lại có nhiều hơn năm chục triệu nhân mã. Vì vậy ta đã trở thành cái gai trong mắt bọn họ. Cho dù chúng ta không phạm bất kỳ sai lầm nào thì bọn họ vẫn sẽ không tha thứ cho chúng ta, nhất định muốn tiêu diệt chúng ta!
- Có thể sẽ có người cảm thấy thực lực cách biệt quá mức thế này chỉ chằng bằng đầu hàng cho xong! Trước tiên nói tới bản thân ta vậy, ta chính là U Minh Tổng đốc do Thiên Đình ban lệnh, nếu ta đầu hàng trước bọn họ thì còn ra thể thống gì? Chẳng phải sẽ thành kẻ phản bội Thiên Đình ư? Huống hồ hẳn là mọi người đều rõ trong lòng, e là nếu ta hàng thì cũng sẽ chỉ có một con đường chết mà thôi! Còn các ngươi thì sao?
Loại tinh linh mới hẳn là có thể giúp hắn kiếm được lượng tài lực lớn, nhưng nếu không qua được cửa ải trước mắt này thì e là đến cả việc mở cửa hàng mới cũng không thành, chứ đừng nói tới việc ảnh hưởng trái chiều khi bán ra loại tinh linh mới, gây uy hiếp tới những thế lực đang kinh doanh tinh linh đời cũ.
Sở dĩ Miêu Nghị phiền lòng chính là bởi vì rõ là hắn nắm trong tay thứ có thể kiếm tiền được nhưng lại chẳng cách nào phát huy tác dụng của nó, hiện giờ mà dám lấy ra bán thì e là người muốn đánh chết hắn sẽ càng nhiều hơn mà thôi. Mấy vị Thiên Vương kia cũng chiếm cổ phần trong mấy cửa hàng tinh linh, đối với người ta mà nói thì việc nhận được lợi ích khác biệt từ việc bán đồ mới khiến đồ cũ bị chịu thiệt cũng chẳng có gì to tát khó có thể dựa vào việc này mà ngăn cản người ta ra tay với hắn. Hơn nữa nếu tung tin kia vào lúc này thì hắn quá thiệt rồi, đương nhiên mấy chuyện như người ta muốn nhân cơ hội chèn ép lợi ích của hắn, nhân cơ hội cướp đoạt lợi ích của hẳn một cách trắng trợn đều có thể xảy ra.
Suy cho cùng thì vẫn là vì năng lực của hắn không đủ mạnh, lại tung ra đồ vật quá thu hút người ta như vậy thì chính là rước phiền phức vào người.
Mấy ngày sau, Thanh Chủ chính thức rút nhân mã khỏi vùng Thiên Nhai, khi phần lớn nhân mã khống chế đều đã rút khỏi, áp lực Thiên Nhai gây cho Miêu Nghị bỗng nhiên gia tăng, trên Đỉnh Thiên Nhai bắt đầu tìm cớ, Miêu Nghị nhiều lần nhận được tin tức xin chỉ thị.
Miêu Nghị vừa vừng vàng trước áp lực của mọi người. Vừa bẩm lên Thiên Đình mạnh mẽ yêu cầu nghiêm trị những quan viên Thiên Nhai không tới báo danh.
Mà một tin tức cũng truyền ra với tốc độ gần như không thể che giấu nổi, năm vị Thiên Vương đang âm thầm tập kết nhân mã dưới trướng, tuy nói là âm thầm, nhưng số lượng nhân mã tập kết quá nhiều, khó tránh khỏi việc tin tức bị lộ ra. Có điều phần lớn mọi người còn chưa biết lý do những nhân mã này được tập kết làm gì mà thôi.
Nhưng Miêu Nghị đã bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến, bắt đầu mạnh mẽ trói buộc nhân mã dưới trướng.
“Chém!”
Ất Nguyệt Tinh, bên cạnh bờ biển, gần vạn đầu người rơi xuống đất sau tiếng ra lệnh toàn bộ đều là nhân mã điều động được từ Thiên Nhai, những âm thanh khóc lóc xin tha. Miêu Nghị lấy lý do kháng mệnh để xử lý phần lớn những người này. Đại chiến sắp tới, đã không cần phải lưu lại những hậu hoạn này nữa rồi, biến mất theo tiếng đao chém.
Nhìn một đám thi thể ngôn ngang, Hoàng Đài nhìn về phía Long Tín, có chút không hiểu, hỏi:
- Ý của Đại đô đốc là gì vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Long Tính lắc đầu:
- Lào Hoàng, chúng ta đừng quan tâm nhiều như vậy làm gì, nghe theo là được rồi.
Bên ngoài thành Quỷ, chục triệu nhân mà bỗng nhiên xuất hiện, hoàn toàn bao vây thành Quỷ, cả thành Quỷ loạn cào cào cả lên.
- Ngưu Hữu Đức muốn làm gì?
Trong Tín Nghĩa Các, sắc mặt Tào Mãn vô cùng khó coi, tức giận quát Thanh Nguyệt đang đứng trước mặt.
Thanh Nguyệt nói:
- Ông chủ Tào đừng hiểu lầm, không có ý gì cả, tạm thời Đại đô đốc phải di chuyển tất cả những nhân viên tạp vụ trong thành Quỷ ra khỏi U Minh, để tiện cho đại nhân thao luyện, sẽ không làm tổn thương bất cứ ai cả.
Tào Mãn xanh cả mặt, lấy tinh linh ra, trực tiếp liên lạc với Miêu Nghị.
Cũng chẳng biết Miêu Nghị đã nói gì mà sắc mặt Tào Mãn dần dần trở nên nghiêm túc, sau khi cất tinh linh đi thì chẳng chút hoài khi mà nói với Thất Tuyệt đang đứng bên cạnh:
- Thông báo xuống phía dưới, bảo bọn họ phối hợp, tạm thời rời khỏi U Minh trước.
Không đi không được ấy chứ, sắp khai chiến rồi, ở lại nơi này mới thật sự nguy hiểm, thế lực của y có lớn hơn nữa cũng không chịu được trận chiến có quy mô lớn như vậy, cho dù y đã biết mấy đại Thiên Vương có ý đồ tập kết nhân mã từ lâu, nhưng thực sự không ngờ Miêu Nghị chuẩn bị liều mạng thật!
- Dạ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thất Tuyệt đáp.
Có sự phối hợp của Tín Nghĩa Các nên chẳng có chút rắc rối nào xảy ra, nhân viên trong thành Quỷ nhanh chóng sạch bóng, dưới sự áp giải của đại quân, toàn bộ đều được đưa ra khỏi vùng đất U Minh một cách nhanh chóng.
Những người tới U tuyền đi săn sau khi bị phát hiện cũng lập tức rời khỏi U Minh.
Sau khi thành Quỷ được dọn sạch. Miêu Nghị lập tức hạ lệnh cho trọng binh phong tỏa những cửa ra vào của vùng U minh, đồng thời bí mật điều một nhóm nhân mã ẩn núp quan sát ở phía ngoài những cửa ra vào ấy.
Đến lúc này thì hắn không thể để bất cứ người nào tùy ý ra vào U Minh được nữa, chẳng may có người âm thầm mang theo một nhóm nhân mà đi vào thì phiền phức to. Hắn cũng không biết bên thành Quỷ kia chịu sự khống chế của bao nhiêu thế lực bên ngoài, cho nên cứ đưa người ra khỏi thành là tốt hơn cả.
Hắn rất rõ, tới bây giờ, đối phương chỉ còn thiếu một lý do tấn công nữa mà thôi, hắn không thể đợi mọi chuyện xảy ra rồi mới đi chuẩn bị được.
Gây ra chuyện lớn đến vậy, thêm việc nhân mã của Tứ Quân Cảnh nội được âm thầm điều động rất nhiều, khiến người ta muôn không tưởng tượng cũng khó.
Tốc độ xây dựng phòng ốc của mấy người trong tu hành rất nhanh, đại quân và gia quyến bên này vừa có chỗ ở thì ngay lập tức đã cảm nhận được áp lực cực lớn.
Đến lúc này Miêu Nghị biết nếu còn tiếp tục giấu diếm sẽ dẫn đến náo loạn, nên hắn triệu tập các vị tướng lĩnh và hơn vạn quân tới Tổng đốc phủ để chuẩn bị công tác tư tưởng trước chiến tranh.
Trên sân lớn ngoài điện có hơn vạn người tập hợp, Miêu Nghị mặc chiến giáp uy nghi đứng trên bậc thang trước điện, đứng đối diện với mọi người.
- Ta biết gần đây có nhiều lời ra tiếng vào, suy đoán kiểu gì cũng có, chẳng có gì phải đoán cả! Hôm nay, ta triệu tập mọi người tới đây là để thẳng thắn công bố, có người đồn rằng năm vị Thiên Vương âm thầm triệu tập nhân mã có liên quan tới chúng ta. Không sai! Ta đã nghe ngóng được chút tin tức, năm vị Thiên Vương kia muốn triệu tập đại quân kiếm cớ tiêu diệt chúng ta, bây giờ chỉ còn thiếu một cái cớ để ra tay mà thôi! Lý do muốn tiêu diệt chúng ta, từ mấy vị từ chối không lên triều là có thể đoán ra được. Bọn họ đã vô pháp vô thiên, cho rằng thiên hạ là của bọn họ, không cho những thế lực khác mạnh lên. Ngưu mỗ nào có đặt chân lên địa phận bọn họ quản hạt, nhưng chỗ chết người là gần đây ta lại có nhiều hơn năm chục triệu nhân mã. Vì vậy ta đã trở thành cái gai trong mắt bọn họ. Cho dù chúng ta không phạm bất kỳ sai lầm nào thì bọn họ vẫn sẽ không tha thứ cho chúng ta, nhất định muốn tiêu diệt chúng ta!
- Có thể sẽ có người cảm thấy thực lực cách biệt quá mức thế này chỉ chằng bằng đầu hàng cho xong! Trước tiên nói tới bản thân ta vậy, ta chính là U Minh Tổng đốc do Thiên Đình ban lệnh, nếu ta đầu hàng trước bọn họ thì còn ra thể thống gì? Chẳng phải sẽ thành kẻ phản bội Thiên Đình ư? Huống hồ hẳn là mọi người đều rõ trong lòng, e là nếu ta hàng thì cũng sẽ chỉ có một con đường chết mà thôi! Còn các ngươi thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro