Phi Thiên

Trả phần nhân tình này trước (1)

Dược Thiên Sầu

2024-07-21 08:19:09

Nói đến mức này rồi, Đồng Liên Tích lẽ nào không biết lời này là có ý gì, rưng rưng vô lực lắc đầu nói: 

- Ta là Giang Vân! 

Nàng đợi chính là lời này để xác nhận, Đồng Liên Tích nếu không phải là Giang Vân, chắc là không nói ra được tên này, trừ phi là Yêu Tăng Nam Ba thông đồng, cho nên Vân Tri Thu không thể không đề phòng, hỏi. 

- Ngươi và ca ca ngươi khi còn bé, trong nhà có mấy cái giường? 

Đồng Liên Tích biết đối phương muốn xác định thân phận, không biết nghĩ tới điều gì, lệ như suối tuôn trào, khóc không thành tiếng nói:’ 

- Nửa giường bị nát! Trời lạnh ca ca luôn nhường cho ta. 

Chuyện này liên quan tới một chuyện giữa Giang Nhất Nhất và Vân Tri Thu, cũng là vì thuận tiện để Vân Tri Thu xác nhận thân phận muội muội. Giang Nhất Nhất mới nói có lẽ là khi còn bé sợ lạnh quá, cho nên Giang Nhất Nhất luôn thích mặc quần áo lông. Vân Tri Thu yên lòng, chậm rãi nói: 

- Ta nhận phó thác tới tìm ngươi! 

Đồng Liên Tích đứng dậy tiến lên một bước, nắm cổ tay Vân Tri Thu, bi thông nói: 

- Vương phi, nói cho ta biết, người nào đã giết ca ca ta? Vân Tri Thu hơi lộ ra chút do dự. 

- Muội tử, ta biết ngươi muốn biết kẻ thù để báo thù cho ca ca ngươi, không phải ta không chịu nói cho ngươi biết mà là ca ca ngươi đã dặn dò qua, không cần nói cho ngươi, cũng không hi vọng ngươi giúp hắn báo thù, chỉ muốn ngươi biết, hắn đã chết, để ngươi không bị Quần anh hội hiếp bức, bảo ta tìm một nơi an toàn cho ngươi, để ngươi sống thật tốt, đây là nguyện vọng sau cùng của hắn lúc còn sống. 

Đây cũng không phải nói lung tung, đây chính là ý của Giang Nhất Nhất lúc còn sống, bởi vì hắn biết muội muội mình không có khả năng báo thù, ép buộc thì chỉ có đền bằng tánh mạng của nàng. 

Đồng Liên Tích nức nở nói: 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Không! Nói cho ta biết, là ai giết huynh ấy đi, chẳng lẽ như lời đồn là các ngươi giết? 

- Ai, nếu thật là chúng ta giết, ta có cần phải tìm được ngươi sao? 

Vân Tri Thu buông tiếng thở dài, không phải là nói dối, nàng trước đây cùng Giang Nhất Nhất có giao dịch, cho Giang Nhất Nhất một tia hy vọng cuối cùng, Giang Nhất tự sát tuy có chút quan hệ đến nàng, cho dù là Giang Nhất Nhất không tự sát, bị giám sát hữu bộ mang đi cũng không sống được. 

Lấy một miếng ngọc điệp cho nàng. 

- Đây là thư của ca ca ngươi lúc còn sống để lại cho ngươi, bảo ta tìm được ngươi thì giao cho ngươi, ngươi xem qua sẽ hiểu. 

Thứ này nàng giừ đà lâu, mãi đến lần này đi ra ngoài mới mang trên người. Đồng Liên Tích vội vàng nhận ngọc điệp kiểm tra, càng xem càng đau khổ, dường như đứng không vừng, dựa vào lan can khóc rống lên, buồn bực không dám khóc thành lời. 

Thư quả thật là của ca ca nàng, phía trên có pháp ấn nàng liếc mắt liền nhận ra ngay, đúng như Vân Tri Thu nói, ca ca thừa nhận mình chính là Giang Nhất Nhất, chỉ nói khi nàng nhận phong thư này hắn hẳn là đã không còn ở nhân gian, không nói kẻ thù là ai, không muốn nàng báo thù, không muốn lại bị Quần anh hội áp chế, bảo nàng thoát thân, nói rõ Vân Tri Thu nhận phó thác của hắn. 

Như là gặp quỷ, ca ca đã chết nhiều năm như vậy, nàng thỉnh thoảng vẫn còn có thể nhận được thư của ca ca, phía trên cũng có pháp ấn của ca ca, cho nên nàng vẫn cho rằng ca ca còn sống. 

Thư có thể giả mạo, nhưng pháp ấn không giả mạo được, thông thường người viết thư sẽ đánh hạ pháp ấn của mình ở văn tự bộ vị mấu chốt, để cho không ai có thể sửa chữa, bằng không xóa đi chữ viết đồng thời cũng sẽ hư hao pháp ấn, cho nên có được thư có pháp ấn rồi sửa chữa, khả năng này không lớn. 

Hai người cùng so sánh, hiển nhiên khả năng lớn là Quần anh hội bên kia gian lận, bởi vì khi nàng ở Quần anh hội bị người mượn cớ huấn luyện từng lưu lại lượng lớn ngọc điệp đánh hạ pháp ấn trống rồng, chỉ sợ ca ca bên kia cũng vậy, ca ca hiển nhiên không có khả năng lưu lại ngọc điệp đánh pháp ấn trống rổng ở chỗ Vân Tri Thu. 

Quan trọng là, ca ca mấy năm nay cùng nàng thư từ qua lại khoảng cách kỳ thực ngày càng dài, nàng từng có chút hoài nghi không đúng, nhưng ca ca giải thích đang thi hành nhiệm vụ không tiện, giờ mới hiểu được ca ca sớm đã ngộ hại, có người lấy thư giả nàng. 

- Vương phi, nói cho ta biết, rốt cuộc người nào giết huynh ấy đi. 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đồng Liên Tích lại ngẩng đầu nắm lấy cổ tay Vân Tri Thu cầu xin. 

Nếu không phải xung quanh sắp xếp người trông coi, Vân Tri Thu thật sợ màn này bị người khác trông thấy, tận tình khuyên bảo nói: 

- Ngươi biết thì làm sao? Thù này ngươi báo không được, vẫn cứ là nghe theo ca ca ngươi đi, về sau ta sẽ sắp xếp ngươi đến một nơi an toàn, coi như là hoàn thành tâm nguyện ca ca ngươi năm đó giao phó, những thứ khác ngươi không cần suy nghĩ nữa. 

Đồng Liên Tích lắc đầu: 

- Không! Ta không có năng lực báo thù, ta có thể cầu xin đại soái nhà ta giúp ta báo thù. 

Vân Tri Thu than thở: 

- Muội tử, ngươi sao lại ngu ngốc như vậy, ngươi lẽ nào vẫn chưa rõ sao? Người hại chết ca ca ngươi đương nhiên không muốn để cho thân phận ca ca ngươi bại lộ. 

- Quần anh hội? Đồng Liên Tích lau nước mắt nhìn chằm chằm nàng hỏi. Vân Tri Thu lắc đầu. 

- Nếu hỏi ca ca ngươi chết như thế nào, hắn là tự bạo tâm mạch mà chết, không ai giết hắn, là hắn tự sát. 

Đồng Liên Tích: 

- Điều đó là không thể nào, một người yên lành sao lại tự sát.

Vân Trị Thu: 

- Sao không có khả năng? Ca ca ngươi đầu tiên là rơi vào trên tay Tín Nghĩa Các. Tín Nghĩa Các chuyển giao cho Quỷ Thị tổng trấn Phủ, giám sát hữu bộ trở lại Quỷ Thị lấy người, ca ca ngươi biết lần này đi khẳng định không có đường sống, bằng những chuyện hắn đã làm, một khi bại lộ thân phận tuyệt nhiên không có khả năng sống sót, hắn là vì cho ngươi một con đường sống nên đành tự sát, hắn tự sát ngay trước mặt người của giám sát hữu bộ, hiện trường rất nhiều người chứng kiến có thể làm chứng, câu nói sau cùng hắn để lại cho giám sát hữu bộ là đừng động tới muội muội ta. Đương nhiên, ngươi có thể nói là Quần anh hội hại chết hắn, nhưng Quần anh hội lại bị người nào giật dây, ngươi rõ hơn ai hết, không có phía trên gật đầu, cho Quần anh hội một trăm lá gan cũng không dám bức ca ca ngươi làm những chuyện kia, ca ca ngươi không có kẻ thù cụ thể, ngươi tìm ai báo thù? Quần anh hội hay là thiên đình? Ngươi cho dù có nói với Lạc mãng. Lạc Mãng cũng không có khả năng báo thù này cho ngươi. Còn nữa, thân phận của ngươi có thể để cho Lạc Mãng biết không? Ngươi thật muốn mở miệng nói chuyện này, đừng nói Lạc Mãng báo thù cho ngươi, chỉ sợ người thứ nhất Lạc Mãng phải xử là ngươi, ngươi đừng chớ dại, tìm một cơ hội thích hợp rời khỏi đó đi, ta nhất định sắp xếp ngươi đến một nơi an toàn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phi Thiên

Số ký tự: 0