Hợp tác.
2024-08-19 16:32:54
Sau khi trở về từ bữa tiệc, Lâm
Phương Triết đã cho người theo dõi Diệp Sâm và La Thư Nhiễm. Theo dõi
một cách kín đáo để anh không thể phát hiện ra, bây giờ không đi tìm cô
ngay được thì phải dùng cách này mới có thể an tâm.
Thật sự mà nói, để cô ở cạnh Diệp Sâm khiến hắn luôn lo sợ cô sẽ nảy sinh tình cảm với anh. Hiện tại cô đang mất trí nhớ thì làm sao có thể nhớ hắn là ai, làm sao có thể nhớ được bản thân đã yêu hắn đến mức nào.
Việc Lâm Phương Triết cần làm hiện tại là tìm cách để lừa Diệp Sâm trở về Trung Quốc. Không phải hắn không thể đến Nhật Bản để mang cô về, hắn làm như vậy để Diệp Sâm không thể nào mang cô bỏ trốn được nữa. Một khi đã trở về Trung Quốc thì một là Diệp Sâm ra đi một mình, còn La Thư Nhiễm sẽ ở lại với hắn. Còn hai, nếu anh muốn mang cô khỏi hắn một lần nữa thì hắn sẽ đánh đổ cả Diệp gia, khiến Diệp Sâm thân bại danh liệt, mất hết tất cả.
Diệp Sâm muốn cướp La Thư Nhiễm từ tay hắn thì trước tiên phải bước qua xác của hắn. Lâm Phương Triết lần này nhất quyết giành tình yêu về cho mình, hắn sẽ không ngu ngốc mà bỏ lỡ một lần nữa. Hắn đã bỏ lỡ cô một lần rồi, sẽ không có lần thứ hai.
Mọi hận thù, Lâm Phương Triết đều gạt sang một bên, chẳng thèm để ý đến. Việc hắn để ý đến hiện tại là mang La Thư Nhiễm trở về và cho cô một cuộc sống mà cô hằng mong ước.
Bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại, Lâm Phương Triết cảm thấy bản thân của trước kia thật sự ngu ngốc. Tại sao hắn lại để hận thù che mắt, tại sao hắn lại đối xử với cô một cách tệ bạc, khiến cô sợ hãi mà bỏ trốn khỏi hắn.
Ngay cả Lâm Phương Triết còn phải bất lực trước sự ngốc nghếch của bản thân trước kia. Nếu trước kia hắn biết tôn trọng, yêu thương cô, dành mọi tình cảm cho cô thì bây giờ mọi chuyện đâu có đi xa đến nước này.
Hắn đang ngồi xem xét và duyệt tài liệu thì có tiếng gõ cửa.
"Vào đi."
Lần này không phải Đoàn Dã, không phải thư kí Lý mà là Bách Ngân Kỳ, hôn thê của đại thiếu gia nhà họ Lý.
Thư kí Lý có xuất thân cũng không tầm thường, chỉ là vì ngưỡng mộ sự tài giỏi của Lâm Phương Triết nên mới đi theo làm trợ lý cho hắn.
"Bách tiểu thư, hôm nay cô đến tìm tôi có việc gì?"
Bách Ngân Kỳ ngồi xuống, nhìn Lâm Phương Triết rồi nói.
"Tôi nghe bảo ngài đang tìm La Thư Nhiễm, nếu ngài không phiền thì tôi cũng muốn góp chút sức đến giúp ngài."
Bách Ngân Kỳ mỉm cười, không phải đột nhiên cô ấy lại muốn giúp Lâm Phương Triết mang La Thư Nhiễm trở về. Đâu có ai cho không ai bất cứ thứ gì, đều có ý đồ cả.
"Cô muốn tôi giúp gì thì cứ nói."
Lâm Phương Triết như đọc được suy nghĩ của cô ấy, hắn cũng biết Bách Ngân Kỳ không rảnh rỗi mà lại giúp hắn mang La Thư Nhiễm về không công như thế. Chắc chắn là đang có chuyện muốn hắn giúp.
Bách Ngân Kỳ cũng không ngạc nhiên lắm, Lâm Phương Triết không phải người đơn giản nên đoán ra được cô ấy có chuyện muốn hắn giúp cũng là điều bình thường.
"Chỉ cần ngài trói Lý Chính Nam lại rồi quăng lên giường cho tôi, lúc đó tôi sẽ mang La Thư Nhiễm về cho ngài."
Lâm Phương Triết khẽ cười, hắn biết Bách gia là Diệp gia cũng có mối quan hệ khá tốt nên Bách Ngân Kỳ có thể giúp hắn kéo Diệp Sâm về đây mà không cần tốn sức.
Chỉ là tại sao cô gái này lại táo bạo đến như thế, dù là hôn thê của Lý Chính Nam nhưng cô ấy chẳng là gì đối với anh. Điều đó khiến Bách Ngân Kỳ tổn thương vô cùng, nhà cô ấy cũng có điều kiện, Bách Ngân Kỳ cũng có nhan sắc mà lại bị vị hôn thê của mình không chú ý đến. Hôm nay không thể chịu được nữa nên mới đến đây nhờ sự giúp đỡ của Lâm Phương Triết.
"Chuyện đó thì không thành vấn đề, chỉ cần cô lôi được tên Diệp Sâm về Thượng Hải thì tôi đã đội ơn cô rồi."
Bách Ngân Kỳ biết Lâm Phương Triết không phải là một kẻ nuốt lời nên cũng khá an tâm trong "phi vụ" lần này.
"Kéo Diệp Sâm về Thượng Hải thì không khó đối với tôi, Lâm tổng cứ đợi tin tốt từ tôi nhé."
Bách Ngân Kỳ mỉm cười rồi đứng dậy ra về, đi đến cửa thì chạm mặt với thư kí Lý. Cô ấy cũng không nhìn đến hắn mà đi lướt ngang qua. Lý Chính Nam lấy làm lạ, nếu như là bình thường thì Bách Ngân Kỳ sẽ bám chặt lấy anh không chịu buông ra, sao lần này lại đối xử như người lạ thế kia? Con gái quả thật khó hiểu.
"Chủ tịch, cô ấy đến tìm ngài có việc gì sao?"
Lâm Phương Triết gật đầu, tay cầm ly trà lên rồi uống.
"Một chút việc riêng thôi."
Thư kí Lý lại một lần nữa hoang mang, việc riêng là việc gì cơ chứ? Lúc nãy Bách Ngân Kỳ xem anh như người lạ, bây giờ đến Lâm Phương Triết nói cô ấy đến đây vì có một chút việc riêng. Rốt cuộc là việc gì mà hắn không nói cho anh biết chứ? Lý Chính Nam cũng biết điều mà không tiếp tục hỏi, hỏi nữa có khi anh bị Lâm Phương Triết đuổi việc luôn không chừng.
"Cậu không muốn biết là việc gì sao? Cô ấy là hôn thê của cậu, chẳng lẽ cậu không quan tâm đến?"
Lâm Phương Triết rất biết cách xoáy vào tim đen của anh. Thì cũng có một chút để ý đến nhưng hắn đã bảo là việc riêng thì làm sao anh dám hỏi thêm chứ.
"Chủ tịch, ngài đã nói là việc riêng thì làm sao tôi dám hỏi thêm."
Hắn khẽ cười, Lý Chính Nam cứ tưởng hắn sẽ nói là việc gì nhưng không, hắn chỉ cười rồi im phăng phắc. Không nói thêm câu nào nữa.
Lý Chính Nam muốn khóc ròng, không muốn anh biết thì tại sao lại nói như vậy khiến anh tò mò. Dù có khó chịu cũng không dám thể hiện ra bên ngoài. Lâm Phương Triết sẽ nổi điên lên mất.
"Chủ tịch, có một số tài liệu cần ngài duyệt qua."
Anh nhanh chóng chuyển chủ đề để tự phân tán sự tò mò của bản thân mình.
"Cậu để lên bàn đi."
Lý Chính Nam đặt xấp tài liệu lên bàn rồi đi lại ngồi xuống đối diện hắn.
"Chủ tịch, Lâm Phương đang trên đà phát triển nên có nhiều tập đoàn muốn hợp tác. Nhưng chỉ là những tập đoàn nhỏ, không có tên tuổi. Ngài có muốn hợp tác không ạ?"
Lâm Phương Triết uống chút trà rồi ngả lưng ra ghế, suy nghĩ một lát.
"Đồng ý hợp tác, chỉ cần không phải là những tập đoàn muốn đối đầu, nhưng tập đoàn không có tiềm năng là được rồi."
Lý Chính Nam gật đầu, ghi chép lại rồi nói tiếp.
"Chủ tịch, trước kia tôi thấy Lâm Phương chỉ hợp tác với những tập đoàn lớn. Tại sao bây giờ ngài lại đồng ý hợp tác với những tập đoàn không có tên tuổi?"
Lâm Phương Triết cười nhẹ.
"Tập đoàn của chúng ta được thành lập ra để kiếm tiền thì tập đoàn của bọn họ cũng vậy. Dù có nhỏ hay lớn thì vẫn để kiếm tiền và có được danh vọng. Chúng ta có được thì bọn họ cũng muốn có nên chúng ta làm thiện tích đức thôi."
Lý Chính Nam ngỡ ngàng. Từ trước đến nay, Lâm Phương Triết chỉ đồng ý hợp tác với những tập đoàn có tên tuổi lớn, còn những tập đoàn nhỏ, không có tên tuổi đều bị hắn gạt bỏ ra khỏi danh sách. Vậy mà lần này lại đồng ý hợp tác thì quả thật, Lâm Phương Triết đã thay đổi rồi.
Thật sự mà nói, để cô ở cạnh Diệp Sâm khiến hắn luôn lo sợ cô sẽ nảy sinh tình cảm với anh. Hiện tại cô đang mất trí nhớ thì làm sao có thể nhớ hắn là ai, làm sao có thể nhớ được bản thân đã yêu hắn đến mức nào.
Việc Lâm Phương Triết cần làm hiện tại là tìm cách để lừa Diệp Sâm trở về Trung Quốc. Không phải hắn không thể đến Nhật Bản để mang cô về, hắn làm như vậy để Diệp Sâm không thể nào mang cô bỏ trốn được nữa. Một khi đã trở về Trung Quốc thì một là Diệp Sâm ra đi một mình, còn La Thư Nhiễm sẽ ở lại với hắn. Còn hai, nếu anh muốn mang cô khỏi hắn một lần nữa thì hắn sẽ đánh đổ cả Diệp gia, khiến Diệp Sâm thân bại danh liệt, mất hết tất cả.
Diệp Sâm muốn cướp La Thư Nhiễm từ tay hắn thì trước tiên phải bước qua xác của hắn. Lâm Phương Triết lần này nhất quyết giành tình yêu về cho mình, hắn sẽ không ngu ngốc mà bỏ lỡ một lần nữa. Hắn đã bỏ lỡ cô một lần rồi, sẽ không có lần thứ hai.
Mọi hận thù, Lâm Phương Triết đều gạt sang một bên, chẳng thèm để ý đến. Việc hắn để ý đến hiện tại là mang La Thư Nhiễm trở về và cho cô một cuộc sống mà cô hằng mong ước.
Bây giờ ngồi ngẫm nghĩ lại, Lâm Phương Triết cảm thấy bản thân của trước kia thật sự ngu ngốc. Tại sao hắn lại để hận thù che mắt, tại sao hắn lại đối xử với cô một cách tệ bạc, khiến cô sợ hãi mà bỏ trốn khỏi hắn.
Ngay cả Lâm Phương Triết còn phải bất lực trước sự ngốc nghếch của bản thân trước kia. Nếu trước kia hắn biết tôn trọng, yêu thương cô, dành mọi tình cảm cho cô thì bây giờ mọi chuyện đâu có đi xa đến nước này.
Hắn đang ngồi xem xét và duyệt tài liệu thì có tiếng gõ cửa.
"Vào đi."
Lần này không phải Đoàn Dã, không phải thư kí Lý mà là Bách Ngân Kỳ, hôn thê của đại thiếu gia nhà họ Lý.
Thư kí Lý có xuất thân cũng không tầm thường, chỉ là vì ngưỡng mộ sự tài giỏi của Lâm Phương Triết nên mới đi theo làm trợ lý cho hắn.
"Bách tiểu thư, hôm nay cô đến tìm tôi có việc gì?"
Bách Ngân Kỳ ngồi xuống, nhìn Lâm Phương Triết rồi nói.
"Tôi nghe bảo ngài đang tìm La Thư Nhiễm, nếu ngài không phiền thì tôi cũng muốn góp chút sức đến giúp ngài."
Bách Ngân Kỳ mỉm cười, không phải đột nhiên cô ấy lại muốn giúp Lâm Phương Triết mang La Thư Nhiễm trở về. Đâu có ai cho không ai bất cứ thứ gì, đều có ý đồ cả.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Cô muốn tôi giúp gì thì cứ nói."
Lâm Phương Triết như đọc được suy nghĩ của cô ấy, hắn cũng biết Bách Ngân Kỳ không rảnh rỗi mà lại giúp hắn mang La Thư Nhiễm về không công như thế. Chắc chắn là đang có chuyện muốn hắn giúp.
Bách Ngân Kỳ cũng không ngạc nhiên lắm, Lâm Phương Triết không phải người đơn giản nên đoán ra được cô ấy có chuyện muốn hắn giúp cũng là điều bình thường.
"Chỉ cần ngài trói Lý Chính Nam lại rồi quăng lên giường cho tôi, lúc đó tôi sẽ mang La Thư Nhiễm về cho ngài."
Lâm Phương Triết khẽ cười, hắn biết Bách gia là Diệp gia cũng có mối quan hệ khá tốt nên Bách Ngân Kỳ có thể giúp hắn kéo Diệp Sâm về đây mà không cần tốn sức.
Chỉ là tại sao cô gái này lại táo bạo đến như thế, dù là hôn thê của Lý Chính Nam nhưng cô ấy chẳng là gì đối với anh. Điều đó khiến Bách Ngân Kỳ tổn thương vô cùng, nhà cô ấy cũng có điều kiện, Bách Ngân Kỳ cũng có nhan sắc mà lại bị vị hôn thê của mình không chú ý đến. Hôm nay không thể chịu được nữa nên mới đến đây nhờ sự giúp đỡ của Lâm Phương Triết.
"Chuyện đó thì không thành vấn đề, chỉ cần cô lôi được tên Diệp Sâm về Thượng Hải thì tôi đã đội ơn cô rồi."
Bách Ngân Kỳ biết Lâm Phương Triết không phải là một kẻ nuốt lời nên cũng khá an tâm trong "phi vụ" lần này.
"Kéo Diệp Sâm về Thượng Hải thì không khó đối với tôi, Lâm tổng cứ đợi tin tốt từ tôi nhé."
Bách Ngân Kỳ mỉm cười rồi đứng dậy ra về, đi đến cửa thì chạm mặt với thư kí Lý. Cô ấy cũng không nhìn đến hắn mà đi lướt ngang qua. Lý Chính Nam lấy làm lạ, nếu như là bình thường thì Bách Ngân Kỳ sẽ bám chặt lấy anh không chịu buông ra, sao lần này lại đối xử như người lạ thế kia? Con gái quả thật khó hiểu.
"Chủ tịch, cô ấy đến tìm ngài có việc gì sao?"
Lâm Phương Triết gật đầu, tay cầm ly trà lên rồi uống.
"Một chút việc riêng thôi."
Thư kí Lý lại một lần nữa hoang mang, việc riêng là việc gì cơ chứ? Lúc nãy Bách Ngân Kỳ xem anh như người lạ, bây giờ đến Lâm Phương Triết nói cô ấy đến đây vì có một chút việc riêng. Rốt cuộc là việc gì mà hắn không nói cho anh biết chứ? Lý Chính Nam cũng biết điều mà không tiếp tục hỏi, hỏi nữa có khi anh bị Lâm Phương Triết đuổi việc luôn không chừng.
"Cậu không muốn biết là việc gì sao? Cô ấy là hôn thê của cậu, chẳng lẽ cậu không quan tâm đến?"
Lâm Phương Triết rất biết cách xoáy vào tim đen của anh. Thì cũng có một chút để ý đến nhưng hắn đã bảo là việc riêng thì làm sao anh dám hỏi thêm chứ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chủ tịch, ngài đã nói là việc riêng thì làm sao tôi dám hỏi thêm."
Hắn khẽ cười, Lý Chính Nam cứ tưởng hắn sẽ nói là việc gì nhưng không, hắn chỉ cười rồi im phăng phắc. Không nói thêm câu nào nữa.
Lý Chính Nam muốn khóc ròng, không muốn anh biết thì tại sao lại nói như vậy khiến anh tò mò. Dù có khó chịu cũng không dám thể hiện ra bên ngoài. Lâm Phương Triết sẽ nổi điên lên mất.
"Chủ tịch, có một số tài liệu cần ngài duyệt qua."
Anh nhanh chóng chuyển chủ đề để tự phân tán sự tò mò của bản thân mình.
"Cậu để lên bàn đi."
Lý Chính Nam đặt xấp tài liệu lên bàn rồi đi lại ngồi xuống đối diện hắn.
"Chủ tịch, Lâm Phương đang trên đà phát triển nên có nhiều tập đoàn muốn hợp tác. Nhưng chỉ là những tập đoàn nhỏ, không có tên tuổi. Ngài có muốn hợp tác không ạ?"
Lâm Phương Triết uống chút trà rồi ngả lưng ra ghế, suy nghĩ một lát.
"Đồng ý hợp tác, chỉ cần không phải là những tập đoàn muốn đối đầu, nhưng tập đoàn không có tiềm năng là được rồi."
Lý Chính Nam gật đầu, ghi chép lại rồi nói tiếp.
"Chủ tịch, trước kia tôi thấy Lâm Phương chỉ hợp tác với những tập đoàn lớn. Tại sao bây giờ ngài lại đồng ý hợp tác với những tập đoàn không có tên tuổi?"
Lâm Phương Triết cười nhẹ.
"Tập đoàn của chúng ta được thành lập ra để kiếm tiền thì tập đoàn của bọn họ cũng vậy. Dù có nhỏ hay lớn thì vẫn để kiếm tiền và có được danh vọng. Chúng ta có được thì bọn họ cũng muốn có nên chúng ta làm thiện tích đức thôi."
Lý Chính Nam ngỡ ngàng. Từ trước đến nay, Lâm Phương Triết chỉ đồng ý hợp tác với những tập đoàn có tên tuổi lớn, còn những tập đoàn nhỏ, không có tên tuổi đều bị hắn gạt bỏ ra khỏi danh sách. Vậy mà lần này lại đồng ý hợp tác thì quả thật, Lâm Phương Triết đã thay đổi rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro