Sắp được trùng...
2024-08-19 16:32:54
Lâm Phương Triết lái xe một mạch về dinh thự, thấy cô trở về đây cũng khiến hắn yên lòng một chút rồi. Chỉ đợi thời cơ để gặp cô nữa thôi, Đoàn Dã ngồi kế bên cứ lãi nhãi, cà khịa hắn. Nếu không phải hắn đang lái xe thì đã đấm cho gã mấy đấm rồi. Nhìn bạn thân khó chịu như thế bộ Đoàn Dã vui lắm sao? Còn ngồi đó mà chọc hắn, hắn không đá gã xuống xe đã là phước lớn của gã.
Đoàn Dã thì cứ luyên thuyên, mặc kệ Lâm Phương Triết đã vô cùng khó chịu. Tức nước vỡ bờ, Lâm Phương Triết gằn giọng mà mắng gã.
"Bớt đi."
Đoàn Dã cười khà khà, chọc tức Lâm Phương Triết đúng là thú vui tao nhã của gã. Chọc mãi không thấy chán, hắn càng mắng thì gã càng muốn chọc thêm.
"Tôi nói không đúng sao?"
Lâm Phương Triết biết miệng mép của mình vốn không bằng tên bạn thân này, đành nghiến răng chịu đựng mà lái xe về dinh thự. Trên thương trường, Đoàn Dã có thể thua hắn nhưng về độ mồm mép thì không bao giờ thua hắn. Chỉ toàn nói ra những câu chí mạng khiến hắn tức điên lên mà không làm được gì.
Về đến dinh thự, Lâm Phương Triết ngồi ngả người ra ghế sofa. Đoàn Dã thì ngồi đối diện, không chọc hắn nữa mà bắt đầu hỏi hắn về kế hoạch để gặp lại La Thư Nhiễm.
"Cậu định làm gì để gặp được cô ấy? Đừng nói với tôi là cậu đến nhà của Bách Ngân Kỳ để bắt cô ấy về đây đấy nhé?"
Lâm Phương Triết tay cầm ly trà, ngồi thẳng dậy, chân bắt chéo nhau rồi nhâm nhi ly trà.
"Tất nhiên không phải."Đến đây càng khơi dậy sự tò mò trong Đoàn Dã, nếu là Lâm Phương Triết trước kia thì chắc chắn sẽ đến nhà của Bách Ngân Kỳ để kéo cô trở về đây. Rốt cuộc hiện tại hắn đang có suy tính gì trong đầu?
"Vậy cậu định làm gì?"
Lâm Phương Triết cười nhẹ, đặt ly trà lên bàn rồi nhìn Đoàn Dã.
"Lần này phải nhờ cậu giúp một tay"
Hắn là đang đùa với Đoàn Dã sao? Không nói bản thân sẽ làm gì nhưng lại bảo gã giúp. Giúp là giúp cái gì bây giờ?
"Cậu không nói thì tôi biết giúp gì hả tên ngốc?"
Hắn nhàn nhã ngả người ra sau, mắt nhìn thẳng lên trần nhà rồi nói.
"Tổ chức một buổi tiệc thật hoành tráng, cho mời tất cả đối tác của Lâm Phương. Mời những người thân thiết và đặc biệt là mời cả Diệp gia."
Đoàn Dã hơi thắc mắc, theo cách này thì liệu Diệp Sâm có chịu đến để góp mặt hay không? Lâm Phương Triết làm như vậy có phải là quá sơ sài?
"Lỡ như Diệp Sâm không đến thì phải làm sao?"
Lâm Phương Triết cười nhẹ.
"Cậu ta chắc chắn phải đến, tôi có cách riêng của mình. Cậu đừng lo.
Lại nữa, cách riêng? Có chắc là thành công không thế? Diệp Sâm từ đầu muốn trốn khỏi tầm mắt của Lâm Phương Triết, bây giờ hắn lại cho mời anh đến buổi tiệc sắp tới của Lâm Phương. Đoàn Dã cứ thấy bất khả thi nhưng gã tin tưởng bạn thân gã. Lâm Phương Triết không phải người đơn giản nhưng chắc hắn sẽ có cách mà không cần tốn sức."Vậy được rồi, tổ chức ở nhà hàng của tôi nhé."
Lâm Phương Triết gật đầu.
"Được, tổ chức ở đâu, trang trí làm sao thì cậu cứ làm theo ý cậu. Làm xong báo cho tôi."
Đoàn Dã lập tức cho người đến nhà hàng của gã để trang trí và mọi thứ chỉ được làm trong một tuần. Buổi tiệc lần này của Lâm Phương chắc chắn sẽ rất hoành tráng, nhưng công nhân được chỉ định làm trong vòng một tuần. Thời gian rất ngắn nhưng Lâm Phương Triết sẽ làm đâu vào đó, không một tí sai sót.
"Được rồi."
Lâm Phương Triết cứ ngồi cười tủm tỉm, cuối cùng La Thư Nhiễm cũng đã về rồi. Chỉ cần chờ thêm một thời gian ngắn nữa thì hắn sẽ gặp được cô. Làm cho cô nhớ hắn, nhớ cô đã yêu hắn như thế nào. Cô có hận hắn cũng không sao, hắn sẽ dùng tất cả tình yêu của mình để khiến cô yêu hắn trở lại. Cả đời này La Thư Nhiễm chỉ có thể lấy hắn làm chồng, không là hắn thì sẽ không có ai khác. Nếu cô lấy ai khác ngoài hắn thì chắc chắn hắn sẽ đến tiệc cưới để cướp dâu, nhất định không cho cô kết hôn với ai ngoài hẳn.
"Tôi sắp gặp được em rồi. Nhiễm Nhiễm, tôi thật sự rất nhớ em."
Cầm tấm ảnh của cô trên tay, miệng thì cứ lầm bầm. Dù Đoàn Dã không nghe rõ hắn nói gì nhưng chắc chắn nói những lời ngọt ngào, yêu thương với tấm ảnh đang cầm trên tay.
Đoàn Dã cũng mừng cho bạn mình, sự chờ đời của hắn cuối cùng cũng có ý nghĩa. Không phải chờ đợi từng ngày từng ngày trong vô vọng nữa, đã sắp được gặp lại rồi.
Lâm Phương Triết và La Thư Nhiễm đã sắp được trùng phùng trong gần một năm không gặp được nhau. Chỉ có mấy tháng nhưng đối với Lâm Phương Triết, những tháng ngày chờ đợi cô dài đằng đẳng. Chuỗi ngày dài hắn phải sống trong đau khổ, day dứt nhưng hắn thấy như thế vẫn chưa bằng những tháng ngày hắn đã hành hạ chà đạp cô. Làm cô cho cảm thấy cuộc sống ở cạnh hắn giống như địa ngục không hơn không kém.
Lần này Lâm Phương Triết hắn phải thật quyết tâm, quyết tâm làm cho trái tim cô rung động một lần nữa, làm cho cô yêu hắn thêm một lần nữa. Cho cô một cuộc sống như cô hằng mong ước.
Đoàn Dã thì cứ luyên thuyên, mặc kệ Lâm Phương Triết đã vô cùng khó chịu. Tức nước vỡ bờ, Lâm Phương Triết gằn giọng mà mắng gã.
"Bớt đi."
Đoàn Dã cười khà khà, chọc tức Lâm Phương Triết đúng là thú vui tao nhã của gã. Chọc mãi không thấy chán, hắn càng mắng thì gã càng muốn chọc thêm.
"Tôi nói không đúng sao?"
Lâm Phương Triết biết miệng mép của mình vốn không bằng tên bạn thân này, đành nghiến răng chịu đựng mà lái xe về dinh thự. Trên thương trường, Đoàn Dã có thể thua hắn nhưng về độ mồm mép thì không bao giờ thua hắn. Chỉ toàn nói ra những câu chí mạng khiến hắn tức điên lên mà không làm được gì.
Về đến dinh thự, Lâm Phương Triết ngồi ngả người ra ghế sofa. Đoàn Dã thì ngồi đối diện, không chọc hắn nữa mà bắt đầu hỏi hắn về kế hoạch để gặp lại La Thư Nhiễm.
"Cậu định làm gì để gặp được cô ấy? Đừng nói với tôi là cậu đến nhà của Bách Ngân Kỳ để bắt cô ấy về đây đấy nhé?"
Lâm Phương Triết tay cầm ly trà, ngồi thẳng dậy, chân bắt chéo nhau rồi nhâm nhi ly trà.
"Tất nhiên không phải."Đến đây càng khơi dậy sự tò mò trong Đoàn Dã, nếu là Lâm Phương Triết trước kia thì chắc chắn sẽ đến nhà của Bách Ngân Kỳ để kéo cô trở về đây. Rốt cuộc hiện tại hắn đang có suy tính gì trong đầu?
"Vậy cậu định làm gì?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Phương Triết cười nhẹ, đặt ly trà lên bàn rồi nhìn Đoàn Dã.
"Lần này phải nhờ cậu giúp một tay"
Hắn là đang đùa với Đoàn Dã sao? Không nói bản thân sẽ làm gì nhưng lại bảo gã giúp. Giúp là giúp cái gì bây giờ?
"Cậu không nói thì tôi biết giúp gì hả tên ngốc?"
Hắn nhàn nhã ngả người ra sau, mắt nhìn thẳng lên trần nhà rồi nói.
"Tổ chức một buổi tiệc thật hoành tráng, cho mời tất cả đối tác của Lâm Phương. Mời những người thân thiết và đặc biệt là mời cả Diệp gia."
Đoàn Dã hơi thắc mắc, theo cách này thì liệu Diệp Sâm có chịu đến để góp mặt hay không? Lâm Phương Triết làm như vậy có phải là quá sơ sài?
"Lỡ như Diệp Sâm không đến thì phải làm sao?"
Lâm Phương Triết cười nhẹ.
"Cậu ta chắc chắn phải đến, tôi có cách riêng của mình. Cậu đừng lo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lại nữa, cách riêng? Có chắc là thành công không thế? Diệp Sâm từ đầu muốn trốn khỏi tầm mắt của Lâm Phương Triết, bây giờ hắn lại cho mời anh đến buổi tiệc sắp tới của Lâm Phương. Đoàn Dã cứ thấy bất khả thi nhưng gã tin tưởng bạn thân gã. Lâm Phương Triết không phải người đơn giản nhưng chắc hắn sẽ có cách mà không cần tốn sức."Vậy được rồi, tổ chức ở nhà hàng của tôi nhé."
Lâm Phương Triết gật đầu.
"Được, tổ chức ở đâu, trang trí làm sao thì cậu cứ làm theo ý cậu. Làm xong báo cho tôi."
Đoàn Dã lập tức cho người đến nhà hàng của gã để trang trí và mọi thứ chỉ được làm trong một tuần. Buổi tiệc lần này của Lâm Phương chắc chắn sẽ rất hoành tráng, nhưng công nhân được chỉ định làm trong vòng một tuần. Thời gian rất ngắn nhưng Lâm Phương Triết sẽ làm đâu vào đó, không một tí sai sót.
"Được rồi."
Lâm Phương Triết cứ ngồi cười tủm tỉm, cuối cùng La Thư Nhiễm cũng đã về rồi. Chỉ cần chờ thêm một thời gian ngắn nữa thì hắn sẽ gặp được cô. Làm cho cô nhớ hắn, nhớ cô đã yêu hắn như thế nào. Cô có hận hắn cũng không sao, hắn sẽ dùng tất cả tình yêu của mình để khiến cô yêu hắn trở lại. Cả đời này La Thư Nhiễm chỉ có thể lấy hắn làm chồng, không là hắn thì sẽ không có ai khác. Nếu cô lấy ai khác ngoài hắn thì chắc chắn hắn sẽ đến tiệc cưới để cướp dâu, nhất định không cho cô kết hôn với ai ngoài hẳn.
"Tôi sắp gặp được em rồi. Nhiễm Nhiễm, tôi thật sự rất nhớ em."
Cầm tấm ảnh của cô trên tay, miệng thì cứ lầm bầm. Dù Đoàn Dã không nghe rõ hắn nói gì nhưng chắc chắn nói những lời ngọt ngào, yêu thương với tấm ảnh đang cầm trên tay.
Đoàn Dã cũng mừng cho bạn mình, sự chờ đời của hắn cuối cùng cũng có ý nghĩa. Không phải chờ đợi từng ngày từng ngày trong vô vọng nữa, đã sắp được gặp lại rồi.
Lâm Phương Triết và La Thư Nhiễm đã sắp được trùng phùng trong gần một năm không gặp được nhau. Chỉ có mấy tháng nhưng đối với Lâm Phương Triết, những tháng ngày chờ đợi cô dài đằng đẳng. Chuỗi ngày dài hắn phải sống trong đau khổ, day dứt nhưng hắn thấy như thế vẫn chưa bằng những tháng ngày hắn đã hành hạ chà đạp cô. Làm cô cho cảm thấy cuộc sống ở cạnh hắn giống như địa ngục không hơn không kém.
Lần này Lâm Phương Triết hắn phải thật quyết tâm, quyết tâm làm cho trái tim cô rung động một lần nữa, làm cho cô yêu hắn thêm một lần nữa. Cho cô một cuộc sống như cô hằng mong ước.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro