543: Quả Thật L...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Mà đúng lúc này, trong cơ thể của Vân Sương Nhi dường như cũng đang được lột xác.
Sức mạnh đột nhiên nâng cấp, đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8.
Theo sự nâng cấp của Tần Ninh, cảnh giới của cô ấy cũng đạt được sự nâng cấp biến hóa.
“Công tử…”
Vân Sương Nhi đứng dậy, mừng rỡ không thôi, hai tay ôm lấy Tần Ninh, vui vẻ nói: “Ta đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi”.
Cảnh giới Linh Phách tầng 8!
Cô ấy không dám nghĩ tới.
Nếu là một năm trước, cô ấy chỉ là một người bình thường, vì không thể tu hành mà buồn phiền.
Nhưng trong thời gian hơn một năm lại nâng cấp tốc độ nhanh như tên bay.
Quả thật là kỳ tích.
“Nhìn bộ dạng đắc ý của cô kìa!”, Tần Ninh cảm giác trước ngực có một sức ép, thì khẽ cười nói.
“A…”
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên, Vân Sương Nhi vội vàng lui bước.
“Công tử, Sương Nhi thất lễ rồi ạ!”
“Không sao!”, Tần Ninh mỉm cười: “Tiểu Sương Nhi cũng không nhỏ chút nào, bây giờ cũng đã 17 tuổi rồi, đến lúc nào mới làm ấm giường công tử ta đây?”
“Công tử…”
Vân Sương Nhi giận dỗi dậm dậm hai chân, nhan sắc thanh xuân kia thật khiến người ta say đắm.
Tần Ninh cười lớn một tràng cũng không nói nhiều.
Giống như một kho báu, không có chìa khóa, không thể nào mở cửa thì cũng không thể mở kho báu.
“Sau 3 ngày, có lẽ Yến Quy Phàm đã chuẩn bị ổn thỏa rồi”.
“Đi thôi, đi xem thế nào!”
Hai người đẩy cửa ra, đi xuống khỏi tháp cao.
.
Sức mạnh đột nhiên nâng cấp, đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8.
Theo sự nâng cấp của Tần Ninh, cảnh giới của cô ấy cũng đạt được sự nâng cấp biến hóa.
“Công tử…”
Vân Sương Nhi đứng dậy, mừng rỡ không thôi, hai tay ôm lấy Tần Ninh, vui vẻ nói: “Ta đạt tới cảnh giới Linh Phách tầng 8 rồi”.
Cảnh giới Linh Phách tầng 8!
Cô ấy không dám nghĩ tới.
Nếu là một năm trước, cô ấy chỉ là một người bình thường, vì không thể tu hành mà buồn phiền.
Nhưng trong thời gian hơn một năm lại nâng cấp tốc độ nhanh như tên bay.
Quả thật là kỳ tích.
“Nhìn bộ dạng đắc ý của cô kìa!”, Tần Ninh cảm giác trước ngực có một sức ép, thì khẽ cười nói.
“A…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một tiếng thét kinh hoàng vang lên, Vân Sương Nhi vội vàng lui bước.
“Công tử, Sương Nhi thất lễ rồi ạ!”
“Không sao!”, Tần Ninh mỉm cười: “Tiểu Sương Nhi cũng không nhỏ chút nào, bây giờ cũng đã 17 tuổi rồi, đến lúc nào mới làm ấm giường công tử ta đây?”
“Công tử…”
Vân Sương Nhi giận dỗi dậm dậm hai chân, nhan sắc thanh xuân kia thật khiến người ta say đắm.
Tần Ninh cười lớn một tràng cũng không nói nhiều.
Giống như một kho báu, không có chìa khóa, không thể nào mở cửa thì cũng không thể mở kho báu.
“Sau 3 ngày, có lẽ Yến Quy Phàm đã chuẩn bị ổn thỏa rồi”.
“Đi thôi, đi xem thế nào!”
Hai người đẩy cửa ra, đi xuống khỏi tháp cao.
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro