641: Đây Là Thủ...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Mà lão Vệ thấy cảnh này cũng ngừng lại động tác trong tay, đứng một bên hóng hớt.
“Giết!”
Trong nháy mắt, mười mấy người trực tiếp tấn công.
Thấy Dương Khai Hoài dẫn đầu mười mấy người đánh tới, ánh mắt của giao long hiện lên sát cơ.
Gràooooo!
Trong nháy mắt, một tiếng rồng ngâm vang lên rõ rệt, từng tiếng nổ đùng đoàng vang dội.
Mười mấy con người bị tiếng rồng ngâm này hãm lại.
Tất cả đều ngơ ngẩn nhìn về phía trước.
Đây là gì? Long khí?
Dương Khai Hoài có hơi sửng sốt, tiếng rồng ngâm kia vang lên khiến người ta không khỏi kinh ngạc.
Đây là có ý gì?
Thật sự không dám tin.
“Giết!”
Tên đã đặt lên cung, lão ta không thể không bắn.
Nếu lúc này lui lại thì cương quốc Tam Dương sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
“Tiểu Thanh, giết bọn chúng!”, Tần Ninh chậm rãi nói.
Gràooo!.
Một tiếng rồng ngâm vang lên thật rõ ràng.
Tất cả đều cảm nhận được, mặt đất lúc này đang run rẩy.
Ngay sau đó, chỉ thấy từng bọt nước xuất hiện cạnh người giao long, cắn xé mười mấy người kia.
Phập phập!
Bọt nước bay ra, trong chớp mắt xông về phía nhóm Dương Khai Hoài.
Chẳng có trở ngại gì, bọn họ lập tức bị bọt nước bao vây lấy.
Dương Khai Hoài hoàn toàn hoảng hốt.
Đây là thủ đoạn gì?
Mà bắt được lão ta chỉ trong nháy mắt?
“Phá!”
Dương Khai Hoài vận dụng toàn lực đấm ra.
Oanh!
Tiếng nổ vang lên, nhưng bọt khí vẫn hoàn hảo không chút tổn hại,
Giao long thấy vậy thì hừ một tiếng, há miệng phun ra những quả cầu nước vọt vào trong bọt nước.
.
“Giết!”
Trong nháy mắt, mười mấy người trực tiếp tấn công.
Thấy Dương Khai Hoài dẫn đầu mười mấy người đánh tới, ánh mắt của giao long hiện lên sát cơ.
Gràooooo!
Trong nháy mắt, một tiếng rồng ngâm vang lên rõ rệt, từng tiếng nổ đùng đoàng vang dội.
Mười mấy con người bị tiếng rồng ngâm này hãm lại.
Tất cả đều ngơ ngẩn nhìn về phía trước.
Đây là gì? Long khí?
Dương Khai Hoài có hơi sửng sốt, tiếng rồng ngâm kia vang lên khiến người ta không khỏi kinh ngạc.
Đây là có ý gì?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thật sự không dám tin.
“Giết!”
Tên đã đặt lên cung, lão ta không thể không bắn.
Nếu lúc này lui lại thì cương quốc Tam Dương sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
“Tiểu Thanh, giết bọn chúng!”, Tần Ninh chậm rãi nói.
Gràooo!.
Một tiếng rồng ngâm vang lên thật rõ ràng.
Tất cả đều cảm nhận được, mặt đất lúc này đang run rẩy.
Ngay sau đó, chỉ thấy từng bọt nước xuất hiện cạnh người giao long, cắn xé mười mấy người kia.
Phập phập!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bọt nước bay ra, trong chớp mắt xông về phía nhóm Dương Khai Hoài.
Chẳng có trở ngại gì, bọn họ lập tức bị bọt nước bao vây lấy.
Dương Khai Hoài hoàn toàn hoảng hốt.
Đây là thủ đoạn gì?
Mà bắt được lão ta chỉ trong nháy mắt?
“Phá!”
Dương Khai Hoài vận dụng toàn lực đấm ra.
Oanh!
Tiếng nổ vang lên, nhưng bọt khí vẫn hoàn hảo không chút tổn hại,
Giao long thấy vậy thì hừ một tiếng, há miệng phun ra những quả cầu nước vọt vào trong bọt nước.
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro