654: “hạng Tam...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Ba người họ đều là cảnh giới Thiên Võ tầng bảy, là sự tồn tại đứng đầu, chỉ còn một bước nữa là có thể tiến vào cảnh giới Thiên Nguyên.
Vậy mà vừa nãy suýt chút nữa đã bị giết chết!
“Ngang ngược ở trước mặt ta, ai cho các ngươi lá gan đó?”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta muốn giết các ngươi thì cứ thế giết các ngươi thôi!”
"Tiểu tử thối, dựa vào một con rối thì có bản lĩnh gì?”, Hạng Tam Vương quát: “Có bản lĩnh thì ngươi đánh với ta đi!”
“Vậy mà ngươi còn vứt bỏ mặt mũi để nói ra những lời này”, Tần Ninh cười nhạo nói: “Số lẻ trong tuổi của ngươi cũng gấp tuổi hiện tại của ta vài lần, đánh với ta? Con rối? Con rối thì cũng là một loại bản lĩnh của ta, có năng lực thì người đi tìm mấy con rối giúp ngươi đánh nhau đi!”
Những lời này vừa được nói ra, Tam Hạng Vương đã hoàn toàn nổi giận.
Nhưng mà hắn ta cũng không làm gì được.
Tần Ninh dựa vào hai con rối, sát khí phóng ra mạnh mẽ, bọn họ không có khả năng ngăn cản.
“Ta không có nhiều thời gian để lãng phí trên người các ngươi, bắt đầu từ hôm nay, có Tần Ninh ta ở đây, ai dám động đến đế quốc Bắc Minh, ta chắc chắn…sẽ diệt cả đế quốc đó!”
Bàn tay vung lên.
Vút vút…
Trong nháy mắt, bóng dáng của hai con rối đã lao đến chém giết.
Thoáng chốc, mặc dù ba người Hạng Tam Vương phản ứng nhanh, nhưng sát khí tỏa ra từ con rối đã cực kỳ mãnh liệt.
“Một ngụm nguyên khí, có thể nuốt chửng đất trời!”
Vù…
Giờ phút này, bóng dáng của hai con rối đã trực tiếp giết đến, bốn mũi tên nhọn được ngưng tụ lại rồi bắn thẳng về phía ba người.
“Mau tránh ra!”
Ba người vội vàng tản ra, ầm ầm ầm, lúc này, âm thanh nổ tung nháy mắt vang lên.
Sau khi âm thanh mãnh liệt truyền đến, một bóng người đã bị nổ tung thành bột phấn, hai người né tránh nhanh hơn nhưng cho dù là như vậy cũng bị nổ mất một cánh ta.
“Hạng Tam Vương, đã chết!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều cảm thấy mơ hồ.
.
Vậy mà vừa nãy suýt chút nữa đã bị giết chết!
“Ngang ngược ở trước mặt ta, ai cho các ngươi lá gan đó?”, Tần Ninh chậm rãi nói: “Ta muốn giết các ngươi thì cứ thế giết các ngươi thôi!”
"Tiểu tử thối, dựa vào một con rối thì có bản lĩnh gì?”, Hạng Tam Vương quát: “Có bản lĩnh thì ngươi đánh với ta đi!”
“Vậy mà ngươi còn vứt bỏ mặt mũi để nói ra những lời này”, Tần Ninh cười nhạo nói: “Số lẻ trong tuổi của ngươi cũng gấp tuổi hiện tại của ta vài lần, đánh với ta? Con rối? Con rối thì cũng là một loại bản lĩnh của ta, có năng lực thì người đi tìm mấy con rối giúp ngươi đánh nhau đi!”
Những lời này vừa được nói ra, Tam Hạng Vương đã hoàn toàn nổi giận.
Nhưng mà hắn ta cũng không làm gì được.
Tần Ninh dựa vào hai con rối, sát khí phóng ra mạnh mẽ, bọn họ không có khả năng ngăn cản.
“Ta không có nhiều thời gian để lãng phí trên người các ngươi, bắt đầu từ hôm nay, có Tần Ninh ta ở đây, ai dám động đến đế quốc Bắc Minh, ta chắc chắn…sẽ diệt cả đế quốc đó!”
Bàn tay vung lên.
Vút vút…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong nháy mắt, bóng dáng của hai con rối đã lao đến chém giết.
Thoáng chốc, mặc dù ba người Hạng Tam Vương phản ứng nhanh, nhưng sát khí tỏa ra từ con rối đã cực kỳ mãnh liệt.
“Một ngụm nguyên khí, có thể nuốt chửng đất trời!”
Vù…
Giờ phút này, bóng dáng của hai con rối đã trực tiếp giết đến, bốn mũi tên nhọn được ngưng tụ lại rồi bắn thẳng về phía ba người.
“Mau tránh ra!”
Ba người vội vàng tản ra, ầm ầm ầm, lúc này, âm thanh nổ tung nháy mắt vang lên.
Sau khi âm thanh mãnh liệt truyền đến, một bóng người đã bị nổ tung thành bột phấn, hai người né tránh nhanh hơn nhưng cho dù là như vậy cũng bị nổ mất một cánh ta.
“Hạng Tam Vương, đã chết!”
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều cảm thấy mơ hồ.
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro