722: Kiếm Thánh...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Ha ha, ta còn chưa nói xong!”, Kiếm Tiểu Minh cười hê hê nói: “Còn kẻ nào dám đối phó Tần đại ca của ta, Kiếm Thánh Tiểu Minh ta sẽ giết không tha!”
Kiếm Thánh Tiểu Minh?
Nghe vậy, đám người Tần Ninh nhìn Kiếm Tiểu Minh, như nhìn một kẻ điên.
Kiếm Tiểu Minh cũng không hề để ý đến điều đó.
“Lão Vệ!”
Tần Ninh lên tiếng nói: “Ông đến vùng đất Cửu U trước đi, thăm dò tin tức liên quan đến Thanh Vân tông, ta cần dừng lại nơi này một thời gian!”
“Khởi bẩm công tử, thuộc hạ đã thăm dò được rồi ạ!”
Lão Vệ chắp tay cười nói: “Đến giờ, Thanh Vân tông quả thật đang tồn tại, nhưng đã sa sút không thể nhìn nổi”.
Tần Ninh nhìn lão Vệ một cái, cũng không nói nhiều.
“Nếu đã như thế, thì mấy ngày này chúng ta sẽ tôi luyện trong dãy núi Cửu U, nhớ kỹ, không thể đi sâu vào trong”.
“Tiểu Minh”.
“Tần đại ca”.
Tần Ninh khẽ gật đầu nói: “Ngươi hoạt động ở vùng ngoài, chém giết linh thú đỉnh cấp cấp 4, tôi luyện kiếm thuật của mình, không thể lãng phí truyền thừa của lão tổ ngươi”.
“Vâng!”
“Văn Hiên”.
“Có đồ nhi”.
Tần Ninh lại nói: “Trong dãy núi Cửu U có rất nhiều linh thảo, vừa hay ngươi có thể thực hành Cửu Nguyên đan điển ta dạy ngươi”.
“Lão Vệ sẽ bảo vệ trên đường, hai người các ngươi đừng đi quá xa”.
“Vâng!”
Tần Ninh dặn dò xong thì xoay người muốn đi.
“Tần đại ca, còn huynh?”
“Ta?”
Tần Ninh từ tốn nói: “Ta cần tu luyện một môn thể thuật, cho nên tạm thời tách ra với các ngươi, sau một tháng thì tập hợp!”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ đi xuyên thẳng qua hẻm núi, tiến vào vùng đất Cửu U”.
“Sư tôn, một mình người có thể gặp nguy hiểm đó ạ?”
“Lo lắng cho ta, không bằng tự thực hành đan thuật đi”.
.
Kiếm Thánh Tiểu Minh?
Nghe vậy, đám người Tần Ninh nhìn Kiếm Tiểu Minh, như nhìn một kẻ điên.
Kiếm Tiểu Minh cũng không hề để ý đến điều đó.
“Lão Vệ!”
Tần Ninh lên tiếng nói: “Ông đến vùng đất Cửu U trước đi, thăm dò tin tức liên quan đến Thanh Vân tông, ta cần dừng lại nơi này một thời gian!”
“Khởi bẩm công tử, thuộc hạ đã thăm dò được rồi ạ!”
Lão Vệ chắp tay cười nói: “Đến giờ, Thanh Vân tông quả thật đang tồn tại, nhưng đã sa sút không thể nhìn nổi”.
Tần Ninh nhìn lão Vệ một cái, cũng không nói nhiều.
“Nếu đã như thế, thì mấy ngày này chúng ta sẽ tôi luyện trong dãy núi Cửu U, nhớ kỹ, không thể đi sâu vào trong”.
“Tiểu Minh”.
“Tần đại ca”.
Tần Ninh khẽ gật đầu nói: “Ngươi hoạt động ở vùng ngoài, chém giết linh thú đỉnh cấp cấp 4, tôi luyện kiếm thuật của mình, không thể lãng phí truyền thừa của lão tổ ngươi”.
“Vâng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Văn Hiên”.
“Có đồ nhi”.
Tần Ninh lại nói: “Trong dãy núi Cửu U có rất nhiều linh thảo, vừa hay ngươi có thể thực hành Cửu Nguyên đan điển ta dạy ngươi”.
“Lão Vệ sẽ bảo vệ trên đường, hai người các ngươi đừng đi quá xa”.
“Vâng!”
Tần Ninh dặn dò xong thì xoay người muốn đi.
“Tần đại ca, còn huynh?”
“Ta?”
Tần Ninh từ tốn nói: “Ta cần tu luyện một môn thể thuật, cho nên tạm thời tách ra với các ngươi, sau một tháng thì tập hợp!”
“Đến lúc đó, chúng ta sẽ đi xuyên thẳng qua hẻm núi, tiến vào vùng đất Cửu U”.
“Sư tôn, một mình người có thể gặp nguy hiểm đó ạ?”
“Lo lắng cho ta, không bằng tự thực hành đan thuật đi”.
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro