Cái cậu ta đang...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Lão Vệ ra tay, trận chiến cũng chẳng kéo dài bao lâu.
Hai tên cường giả cảnh giới nhất chuyển Hoá Thần dưới đòn tấn công của lão Vệ chỉ như bã đậu, hoàn toàn không xứng được nhắc đến.
Lần này Thiên Đạo Nhất đạt đến cảnh giới Hoá Thần mới biết được sự mạnh mẽ của lão Vệ.
Thực lực này ít nhất phải là cấp độ tứ chuyển, ngũ chuyển cảnh giới Hoá Thần.
Trình độ của tông chủ Tứ đại tông môn cùng lắm cũng chỉ đến đây mà thôi.
Cảnh tượng lúc này nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Hai người Hoang Phi Mậu và Hoang Thanh Thanh chỉ cảm thấy cơ thể lúc này đang rét run.
Người thanh niên lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, ngữ khí trước sau vẫn luôn nhẹ nhàng, trông có vẻ đơn giản mà lúc ra tay lại độc ác tàn nhẫn như vậy, thật sự khiến người khác khó có thể tin được.
Dù sao thì Tần Ninh cũng chính là người đã giết chết Lệ Việt và Khánh Húc.
Hai người này chính là hai người tương đối xuất sắc ở Lệ gia và Khánh gia mà lại chết ở chỗ này, Lệ gia và Khánh gia làm sao có thể dừng tay được chứ.
“Đại ca, chúng ta phải làm thế nào?”
Hoang Thanh Thanh nhìn về phía Hoang Phi Mậu, không nhịn được nói: “Người này tuy cuồng vọng nhưng đúng là có tư cách liều lĩnh, hơn nữa hắn nói cũng không sai”.
“Lão tổ tiên của chúng ta và lão nhân Thiên Thận trước nay đều không hợp, lần này chúng ta tiến vào Thiên Thận Cung có lẽ thật sự sẽ gặp nguy hiểm”.
“Cho dù thế thì cũng phải tiếp tục”.
Hoang Phi Mậu lúc này không nhịn được nói: “Đại nghiệp của Hoang gia lớn, hai huynh muội chúng ta nếu như không trổ hết tài năng trong gia tộc thì chí nguyện to lớn của phụ thân bao giờ mới có thể hoàn thành được?”
Hoang Thanh Thanh nghe thấy lời này, sắc mặt cũng dần dần trở nên kiên quyết.
Còn Tần Ninh giờ phút này thì dẫn theo Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên tiếp tục đi lựa chọn ngọn núi phù hợp.
Thẩm Văn Hiên có một đôi tay thất khiếu thông tâm, có thể nói là do ông trời ban tặng, nhưng nếu chỉ dựa vào sự dạy dỗ của Tần Ninh không thôi thì hiện nay đúng là khó mà có thể phát huy được tác dụng lớn nhất.
Vì thế Tần Ninh lần này đặc biệt chọn ra một ngọn núi dành riêng cho Thẩm Văn Hiên.
Kiếm Tiểu Minh bây giờ đã có truyền thừa kiếm thuật của tổ tiên, như thế là đủ rồi.
Cái cậu ta đang thiếu là sự kiên trì bền vững.
Thằng nhóc này thiên phú không tồi, lại có được truyền thừa, đủ để trở thành một thế hệ kiếm thánh, nhưng tâm của cậu ta lại rất không kiên định.
Hai tên cường giả cảnh giới nhất chuyển Hoá Thần dưới đòn tấn công của lão Vệ chỉ như bã đậu, hoàn toàn không xứng được nhắc đến.
Lần này Thiên Đạo Nhất đạt đến cảnh giới Hoá Thần mới biết được sự mạnh mẽ của lão Vệ.
Thực lực này ít nhất phải là cấp độ tứ chuyển, ngũ chuyển cảnh giới Hoá Thần.
Trình độ của tông chủ Tứ đại tông môn cùng lắm cũng chỉ đến đây mà thôi.
Cảnh tượng lúc này nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Hai người Hoang Phi Mậu và Hoang Thanh Thanh chỉ cảm thấy cơ thể lúc này đang rét run.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người thanh niên lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, ngữ khí trước sau vẫn luôn nhẹ nhàng, trông có vẻ đơn giản mà lúc ra tay lại độc ác tàn nhẫn như vậy, thật sự khiến người khác khó có thể tin được.
Dù sao thì Tần Ninh cũng chính là người đã giết chết Lệ Việt và Khánh Húc.
Hai người này chính là hai người tương đối xuất sắc ở Lệ gia và Khánh gia mà lại chết ở chỗ này, Lệ gia và Khánh gia làm sao có thể dừng tay được chứ.
“Đại ca, chúng ta phải làm thế nào?”
Hoang Thanh Thanh nhìn về phía Hoang Phi Mậu, không nhịn được nói: “Người này tuy cuồng vọng nhưng đúng là có tư cách liều lĩnh, hơn nữa hắn nói cũng không sai”.
“Lão tổ tiên của chúng ta và lão nhân Thiên Thận trước nay đều không hợp, lần này chúng ta tiến vào Thiên Thận Cung có lẽ thật sự sẽ gặp nguy hiểm”.
“Cho dù thế thì cũng phải tiếp tục”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hoang Phi Mậu lúc này không nhịn được nói: “Đại nghiệp của Hoang gia lớn, hai huynh muội chúng ta nếu như không trổ hết tài năng trong gia tộc thì chí nguyện to lớn của phụ thân bao giờ mới có thể hoàn thành được?”
Hoang Thanh Thanh nghe thấy lời này, sắc mặt cũng dần dần trở nên kiên quyết.
Còn Tần Ninh giờ phút này thì dẫn theo Kiếm Tiểu Minh và Thẩm Văn Hiên tiếp tục đi lựa chọn ngọn núi phù hợp.
Thẩm Văn Hiên có một đôi tay thất khiếu thông tâm, có thể nói là do ông trời ban tặng, nhưng nếu chỉ dựa vào sự dạy dỗ của Tần Ninh không thôi thì hiện nay đúng là khó mà có thể phát huy được tác dụng lớn nhất.
Vì thế Tần Ninh lần này đặc biệt chọn ra một ngọn núi dành riêng cho Thẩm Văn Hiên.
Kiếm Tiểu Minh bây giờ đã có truyền thừa kiếm thuật của tổ tiên, như thế là đủ rồi.
Cái cậu ta đang thiếu là sự kiên trì bền vững.
Thằng nhóc này thiên phú không tồi, lại có được truyền thừa, đủ để trở thành một thế hệ kiếm thánh, nhưng tâm của cậu ta lại rất không kiên định.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro