Cái này cũng qu...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Hôm nay ta đến đây, tạm thời thu hồi quyền quản lý trật tự thành vào tay phái Phi Hồng ta, xử lý tốt chuyện này thì ta sẽ dẫn các ngươi trực tiếp đánh thẳng vào bên trong phái Thanh Vân”.
“Chỉ là một thế lực tầm thường nghèo nát mà thật sự coi mình là ông trời sao!”
“Có coi bản thân là ông trời hay không thì không biết, nhưng tóm lại đối với ông trời này thì phái Phi Hồng ngươi cũng chẳng là cái gì hết”.
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên ở bên ngoài đại sảnh.
Lúc này, mọi người đều khẽ giật mình.
Ai mà lại to gan như vậy?
Lộp cộp lộp cộp...
Ngay lập tức, từng bóng hình bước vào.
Tần Ninh lúc này một thân áo trắng, cất bước tiến vào bên trong đại sảnh.
“Chư vị tề tụ một chỗ, ngược lại tránh cho ta khỏi phải đến hỏi từng người một!”
Nhìn thấy nhóm chưởng quản ba thành ở trong đại sảnh sắc mặt khó coi, Tần Ninh khẽ cười nói: “Đều đã có mặt chỗ này cũng tốt, phái Thanh Vân ta tiếp nhận quyền quản lý ba thành trì, sau này các ngươi nên cung phụng phái Thanh Vân ta, phái Thanh Vân ta cũng sẽ che chở cho các ngươi được yên ổn”.
“Bây giờ ngồi ở chỗ này làm cái gì?”
“Còn nữa, ta cũng muốn hỏi, mấy vị chấp sự giao nhận của phái Thanh Vân ta là do ai giết?”, lúc nói lời này, nét mặt của Tần Ninh rất lạnh lùng.
Chúc Hán Lương lúc này cũng nhảy dựng lên, khẩn trương nói: “Hồng Dĩnh công tử, chính là hắn, chính là tên tiểu tử này, hắn là tông chủ phái Thanh Vân”.
Lời này vừa nói ra, tất cả người ở trong đại sảnh đều giật mình.
Bọn họ đã nghe nói, tông chủ tân nhiệm của phái Thanh Vân là một thanh niên, nhưng bọn họ không ngờ được rằng người thanh niên ấy lại trẻ như này.
Tần Ninh trước mắt này hình như còn chưa đến mười chín tuổi?
Cái này cũng quá là bất thường rồi!
Một đám trưởng lão phái Thanh Vân tại sao lại đồng ý để kẻ này đảm nhiệm vị trí tông chủ của bọn hắn?
Hồng Dĩnh lúc này thản nhiên nói.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người có mặt đều không dám thở mạnh.
Tuy nói bọn họ là chủ quản của ba thành, thế nhưng cho dù là phái Thanh Vân hay là phái Phi Hồng đi chăng nữa thì bọn họ đều không thể đắc tội được.
“Chỉ là một thế lực tầm thường nghèo nát mà thật sự coi mình là ông trời sao!”
“Có coi bản thân là ông trời hay không thì không biết, nhưng tóm lại đối với ông trời này thì phái Phi Hồng ngươi cũng chẳng là cái gì hết”.
Một giọng nói nhàn nhạt vang lên ở bên ngoài đại sảnh.
Lúc này, mọi người đều khẽ giật mình.
Ai mà lại to gan như vậy?
Lộp cộp lộp cộp...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay lập tức, từng bóng hình bước vào.
Tần Ninh lúc này một thân áo trắng, cất bước tiến vào bên trong đại sảnh.
“Chư vị tề tụ một chỗ, ngược lại tránh cho ta khỏi phải đến hỏi từng người một!”
Nhìn thấy nhóm chưởng quản ba thành ở trong đại sảnh sắc mặt khó coi, Tần Ninh khẽ cười nói: “Đều đã có mặt chỗ này cũng tốt, phái Thanh Vân ta tiếp nhận quyền quản lý ba thành trì, sau này các ngươi nên cung phụng phái Thanh Vân ta, phái Thanh Vân ta cũng sẽ che chở cho các ngươi được yên ổn”.
“Bây giờ ngồi ở chỗ này làm cái gì?”
“Còn nữa, ta cũng muốn hỏi, mấy vị chấp sự giao nhận của phái Thanh Vân ta là do ai giết?”, lúc nói lời này, nét mặt của Tần Ninh rất lạnh lùng.
Chúc Hán Lương lúc này cũng nhảy dựng lên, khẩn trương nói: “Hồng Dĩnh công tử, chính là hắn, chính là tên tiểu tử này, hắn là tông chủ phái Thanh Vân”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lời này vừa nói ra, tất cả người ở trong đại sảnh đều giật mình.
Bọn họ đã nghe nói, tông chủ tân nhiệm của phái Thanh Vân là một thanh niên, nhưng bọn họ không ngờ được rằng người thanh niên ấy lại trẻ như này.
Tần Ninh trước mắt này hình như còn chưa đến mười chín tuổi?
Cái này cũng quá là bất thường rồi!
Một đám trưởng lão phái Thanh Vân tại sao lại đồng ý để kẻ này đảm nhiệm vị trí tông chủ của bọn hắn?
Hồng Dĩnh lúc này thản nhiên nói.
Nghe thấy lời này, tất cả mọi người có mặt đều không dám thở mạnh.
Tuy nói bọn họ là chủ quản của ba thành, thế nhưng cho dù là phái Thanh Vân hay là phái Phi Hồng đi chăng nữa thì bọn họ đều không thể đắc tội được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro