“Cái này thì kh...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Ầm...
Lúc này tám mươi mốt kiếm khí kia lóe ra ánh sáng, cửa lớn mở ra.
Trăm người lần lượt tiến vào bên trong.
Tần Ninh nhìn mấy người Doãn Tinh Vũ và Xương Huy, nói: “Lần này các ngươi được Dương Phong Vân phái tới, ta cũng không tiện để các ngươi trở về tay không”.
“Cứ hễ là thứ có thể làm nó động đậy được ở trong này, các ngươi có thể tùy ý chọn lựa”.
“Nhưng phải nhớ, thứ mà không lấy được thì nhất định không được dùng sức phá vỡ, nếu không sẽ gây ra họa lớn!”
Nghe thấy vậy, đám người Doãn Tinh Vũ và Xương Huy rất vui mừng, lập tức gật đầu.
“Các ngươi nhớ kỹ cho ta, có thể làm động đậy được thì cứ tùy ý lấy đi, không cầm được thì không được dùng sức phá vỡ, phải nghe Tần công tử!”
“Rõ!”
Trên trăm bóng người thi nhau tràn vào bên trong từng đại điện, dần dần biến mất.
Lúc này Tần Ninh dẫn mấy người Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên đi vào sâu trong cung điện.
Dần dần, mấy người xuất hiện trước một đại điện.
Tần Ninh đẩy cửa điện ra, đứng vững trong đó.
“Mấy người các ngươi đi theo ta”.
Tần Ninh nhìn về phía Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên, nói: “Trong này có không ít đồ tốt, các ngươi cũng đi xem một chút đi!”
“Ừm!”
“Vâng!”
Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên rời khỏi đại điện.
Lúc này Thạch Cảm Đương vô cùng mừng rỡ.
Tiếp theo chính là cơ duyên của hắn ta!
Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía mấy người bọn họ.
“Lát nữa mấy người các ngươi cẩn thận một chút”.
“Vâng!”
Lý Nhàn Ngư không nhịn được mà hỏi: “Sư tôn, nơi này sẽ không phải là nơi mà năm đó người xây dựng nên chứ?”
“Cái này thì không phải thật!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Nơi này là đạo tràng của Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân!”
“Năm đó, lúc ta rời khỏi Cửu U đã gặp được hai người bọn họ, họ vốn là một đôi phu thê chuyên tâm tu luyện thuật con rối”.
“Khi ấy ta đã thức tỉnh trí nhớ, nên dẫn hai người bọn họ theo bên người, dạy bọn họ thuật con rối một thời gian”.
“Sau đó, ta với lão Vệ cùng nhau đến đại lục Vạn Thiên, đối với tin tức của hai người này cũng ít chú ý tới”.
“Bây giờ, hai người bọn họ đều đã chết, đây cũng là điều mà ta không ngờ tới”.
Tần Ninh vuốt ve cột đá trong đại điện nói: “Nơi này là do Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân xây dựng nên, lúc đó, hai người đã làm rạng rỡ thuật con rối, vậy nên mới mở đạo tràng, thành lập Thanh Nguyệt Sơn”.
Lúc này tám mươi mốt kiếm khí kia lóe ra ánh sáng, cửa lớn mở ra.
Trăm người lần lượt tiến vào bên trong.
Tần Ninh nhìn mấy người Doãn Tinh Vũ và Xương Huy, nói: “Lần này các ngươi được Dương Phong Vân phái tới, ta cũng không tiện để các ngươi trở về tay không”.
“Cứ hễ là thứ có thể làm nó động đậy được ở trong này, các ngươi có thể tùy ý chọn lựa”.
“Nhưng phải nhớ, thứ mà không lấy được thì nhất định không được dùng sức phá vỡ, nếu không sẽ gây ra họa lớn!”
Nghe thấy vậy, đám người Doãn Tinh Vũ và Xương Huy rất vui mừng, lập tức gật đầu.
“Các ngươi nhớ kỹ cho ta, có thể làm động đậy được thì cứ tùy ý lấy đi, không cầm được thì không được dùng sức phá vỡ, phải nghe Tần công tử!”
“Rõ!”
Trên trăm bóng người thi nhau tràn vào bên trong từng đại điện, dần dần biến mất.
Lúc này Tần Ninh dẫn mấy người Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên đi vào sâu trong cung điện.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dần dần, mấy người xuất hiện trước một đại điện.
Tần Ninh đẩy cửa điện ra, đứng vững trong đó.
“Mấy người các ngươi đi theo ta”.
Tần Ninh nhìn về phía Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên, nói: “Trong này có không ít đồ tốt, các ngươi cũng đi xem một chút đi!”
“Ừm!”
“Vâng!”
Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên rời khỏi đại điện.
Lúc này Thạch Cảm Đương vô cùng mừng rỡ.
Tiếp theo chính là cơ duyên của hắn ta!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, Tần Ninh cũng nhìn về phía mấy người bọn họ.
“Lát nữa mấy người các ngươi cẩn thận một chút”.
“Vâng!”
Lý Nhàn Ngư không nhịn được mà hỏi: “Sư tôn, nơi này sẽ không phải là nơi mà năm đó người xây dựng nên chứ?”
“Cái này thì không phải thật!”
Tần Ninh mỉm cười nói: “Nơi này là đạo tràng của Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân!”
“Năm đó, lúc ta rời khỏi Cửu U đã gặp được hai người bọn họ, họ vốn là một đôi phu thê chuyên tâm tu luyện thuật con rối”.
“Khi ấy ta đã thức tỉnh trí nhớ, nên dẫn hai người bọn họ theo bên người, dạy bọn họ thuật con rối một thời gian”.
“Sau đó, ta với lão Vệ cùng nhau đến đại lục Vạn Thiên, đối với tin tức của hai người này cũng ít chú ý tới”.
“Bây giờ, hai người bọn họ đều đã chết, đây cũng là điều mà ta không ngờ tới”.
Tần Ninh vuốt ve cột đá trong đại điện nói: “Nơi này là do Thanh Phong Thiên Nhân và Nguyệt Diệp Thiên Nhân xây dựng nên, lúc đó, hai người đã làm rạng rỡ thuật con rối, vậy nên mới mở đạo tràng, thành lập Thanh Nguyệt Sơn”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro