“Cảnh giới Thiê...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Nghe nói việc này đã khiến các chủ phải hạ lệnh tất sát, mấy vị phó các chủ cũng vô cùng tức giận”.
“Không thể giữ loại người này được!”
Mấy người đều gật đầu.
“Nếu đã thế, chúng ta cứ lẳng lặng chờ đợi ở chỗ này đi”.
“Nói thật, ta cũng muốn vào Thiên Nhân đạo tràng xem”.
Một người trong đó nói: “Đáng tiếc, lần này sáu thế lực lớn cùng đi, nếu tiến vào mà sinh ra tranh chấp với bọn họ, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của mấy vị phó các chủ!”
“Ha ha, sợ cái gì? Đợi đến khi bọn họ ra... Chúng ta hỏi thăm một vài chuyện, lấy ít phí vất vả không được sao?”
Mấy người lập tức nhếch miệng cười, bóng người dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Ngoài sơn cốc hoàn toàn an tĩnh lại.
Mà cùng lúc đó, đôi mắt sáng ngời có thần của hai pho tượng đang đứng yên kia vốn dĩ tối tăm không có ánh sáng, lúc này lại đột nhiên mở ra, ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.
Khóe miệng hai pho tượng cũng giương lên một cách quỷ dị…
Cánh cửa mở ra, mọi người đều vào trong.
Sau khi vượt qua cánh cửa, đám người cứ như bước vào một thế giới khác.
Xung quanh vẫn là dãy núi, thế nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được đây không phải là dãy núi Nguyệt Lan mà bọn họ vừa ở nữa.
Lúc này trên dưới một trăm người của Tây Ninh các cũng thi nhau tiến vào.
“Nơi này thật kỳ quái...”
Giang Bạch không nhịn được nói: “Cứ như đã vào dãy núi Nguyệt Lan, nhưng lại như ở trong một không gian khác vậy”.
“Chỉ là mánh khóe điêu khắc thôi”.
Tần Ninh nhìn xung quanh, nói: “Các ngươi có thể hiểu thành ở cùng một địa điểm, nhưng lại là một thời không khác!”
Cùng một địa điểm.
Một thời không khác?
Chỉ sợ cho dù là cảnh giới Vương Giả cũng làm không được đi?
Khôi lỗi sư cũng là thợ điêu khắc tài giỏi.
Chẳng lẽ còn có thể khắc ra một thế giới mới?
Điều này khiến đám người có chút khó hiểu.
Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Cảnh giới Thiên Nhân sẽ mở ra linh thức”.
“Ý thức, ý niệm mà bình thường chúng ta hay nói chỉ là do bản thân võ giả sinh ra, hồn phách mới xuất hiện mà thôi, mãi cho đến cảnh giới Thiên Nhân mở linh thức mới thật sự là ý niệm”.
“Cho nên linh thức này vô cùng mạnh mẽ, có thể thay đổi rất nhiều thứ”.
Nghe thấy vậy, mọi người đều chăm chú lắng nghe.
Đây là lần đầu tiên Tần Ninh nói về Thiên Nhân.
Tần Ninh lại nói: “Thật ra võ giả tu hành chính là một quá trình tuần hoàn đi tới đi lui”.
“Không thể giữ loại người này được!”
Mấy người đều gật đầu.
“Nếu đã thế, chúng ta cứ lẳng lặng chờ đợi ở chỗ này đi”.
“Nói thật, ta cũng muốn vào Thiên Nhân đạo tràng xem”.
Một người trong đó nói: “Đáng tiếc, lần này sáu thế lực lớn cùng đi, nếu tiến vào mà sinh ra tranh chấp với bọn họ, sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch của mấy vị phó các chủ!”
“Ha ha, sợ cái gì? Đợi đến khi bọn họ ra... Chúng ta hỏi thăm một vài chuyện, lấy ít phí vất vả không được sao?”
Mấy người lập tức nhếch miệng cười, bóng người dần dần biến mất không thấy gì nữa.
Ngoài sơn cốc hoàn toàn an tĩnh lại.
Mà cùng lúc đó, đôi mắt sáng ngời có thần của hai pho tượng đang đứng yên kia vốn dĩ tối tăm không có ánh sáng, lúc này lại đột nhiên mở ra, ánh sáng lóe lên một cái rồi biến mất.
Khóe miệng hai pho tượng cũng giương lên một cách quỷ dị…
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cánh cửa mở ra, mọi người đều vào trong.
Sau khi vượt qua cánh cửa, đám người cứ như bước vào một thế giới khác.
Xung quanh vẫn là dãy núi, thế nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được đây không phải là dãy núi Nguyệt Lan mà bọn họ vừa ở nữa.
Lúc này trên dưới một trăm người của Tây Ninh các cũng thi nhau tiến vào.
“Nơi này thật kỳ quái...”
Giang Bạch không nhịn được nói: “Cứ như đã vào dãy núi Nguyệt Lan, nhưng lại như ở trong một không gian khác vậy”.
“Chỉ là mánh khóe điêu khắc thôi”.
Tần Ninh nhìn xung quanh, nói: “Các ngươi có thể hiểu thành ở cùng một địa điểm, nhưng lại là một thời không khác!”
Cùng một địa điểm.
Một thời không khác?
Chỉ sợ cho dù là cảnh giới Vương Giả cũng làm không được đi?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Khôi lỗi sư cũng là thợ điêu khắc tài giỏi.
Chẳng lẽ còn có thể khắc ra một thế giới mới?
Điều này khiến đám người có chút khó hiểu.
Tần Ninh nhìn bốn phía, nói: “Cảnh giới Thiên Nhân sẽ mở ra linh thức”.
“Ý thức, ý niệm mà bình thường chúng ta hay nói chỉ là do bản thân võ giả sinh ra, hồn phách mới xuất hiện mà thôi, mãi cho đến cảnh giới Thiên Nhân mở linh thức mới thật sự là ý niệm”.
“Cho nên linh thức này vô cùng mạnh mẽ, có thể thay đổi rất nhiều thứ”.
Nghe thấy vậy, mọi người đều chăm chú lắng nghe.
Đây là lần đầu tiên Tần Ninh nói về Thiên Nhân.
Tần Ninh lại nói: “Thật ra võ giả tu hành chính là một quá trình tuần hoàn đi tới đi lui”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro