Phong Thần Châu

“Chân Vũ Xương…...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Lạch cạch…  

 

Tiếng lạch cạch vang lên, trong tay Đại trưởng lão đột nhiên xuất hiện một thanh trường kiếm.  

 

Thân kiếm dài hơn ba mét, mang theo một tia kiếm khí sắc bén, hướng thẳng về phía Tần Ninh.  

 

Mà cùng lúc này, bên ngoài đại điện.  

 

Có vài dáng người đang đứng đó.  

 

Bên trong đám người kia, có một người thanh niên đang khoanh tay mà đứng, một thân áo tím nhạt màu, khí chất không tầm thường, linh khí quanh thân như ẩn như hiện, càng làm cho người ta có cảm giác mơ hồ khác lạ.  

 

Mấy người ở bên cạnh cũng có khí tức vô cùng cường đại.  

 

Nhìn kỹ mới thấy, số bọn họ không có người nào là yếu hơn Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão.  

 

“Có chút thú vị, không nghĩ tới, vậy mà có người dám một thân một mình đối nghịch với Xích Lôi tông…”  

 

Người thanh niên kia khoang tay đứng nhìn, thản nhiên cười nói.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhị công tử khen trật rồi, ta thấy kẻ này có linh khí dày đặc trong cơ thể, cũng chỉ là có chút thủ đoạn nhỏ thôi”.  

 

Lúc này, người đàn ông trung niên đứng bên cạnh thanh niên cười nói: “Nếu Đại trưởng lão dùng toàn bộ thực lực để đối phó, kẻ này nhất định sẽ thua”.  

 

Nghe được những lời này, thanh niên khẽ cười nói: “Nhưng mà cho dù có như vậy, có thể lấy linh cảnh Tụ Dương trung kỳ giết chết cảnh giới Vạn Nguyên, cũng là hiếm thấy”.  

 

“Công tử cũng có thể”, lại một người khác nói: “Tứ trưởng lão kia, ta thấy cũng chỉ là một cái bao cỏ thôi”.  

 

Người thanh niên mỉm cười.  

 

Người nọ tiếp tục nói: “Nhị công tử của chúng ta là thiên tài hiếm có của thành Chân Vũ, cũng chỉ có Đại công tử mới có thể cùng Nhị công tử đây phân thắng bại”.  

 

“Chân Vũ Xương…”  

 

Người thanh niên chậm rãi nói: “Chẳng qua Chân Vũ Phàm ta cũng chỉ sinh ra sau Chân Vũ Xương có vài năm mà thôi, hắn ta không thể sánh bằng ta”.  

 

“Vâng vâng vâng!”  

 

Mấy người bên cạnh đều gật đồng phụ hoạ.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Tên nhóc này không tầm thường, thật ra ta cũng muốn đánh với hắn một trận”.  

 

Thanh niên nhìn về phía người bên cạnh nói: “Vũ Thông, ngươi nói xem hắn lợi hại hơn hay ta lợi hại hơn?”  

 

Nghe được những lời này, Vũ Thông lập tức chắp tay nói: “Nhị công tử thiên phú cường đại, kẻ này chẳng qua chỉ là một bao cỏ mà thôi”.  

 

“Nếu như Nhị công tử muốn ra tay, thuộc hạ sẽ thay công tử ra tay”.  

 

Nghe được những lời này, Chân Vũ Phàm lắc đầu.  

 

“Lần này, phụ thân muốn ta đại diện cho thành Chân Vũ, cùng Xích Lôi tông đạt thành hiệp ước đồng minh”.  

 

“Con gái của Xích Vân Thiên, Xích Vân Doanh cùng đại ca của ta thật ra cũng rất xứng đôi”.  

 

Chân Vũ Phàm từ từ nói: “Nhưng mà, có lẽ phụ thân cảm thấy ta là mối uy hiếp đối với Chân Vũ Xương, cho nên muốn tìm cho Chân Vũ Xương một thế lực trợ giúp mạnh mẽ”.  

 

“Nhưng mà, Xích Lôi tông này so với thành Chân Vũ của chúng ta, quả thật là không đáng nhắc tới”.  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0