Chương 727
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Ngươi tên gì?”, Lâm Vi Vũ mở miệng nói: “Cô nương ta là Lâm Vi Vũ, đến từ Kiếm Các ở vùng đất Cửu U”.
“Tần Ninh, đế quốc Bắc Minh”.
Tần Ninh ngồi xuống, không nói nhiều.
“Chuyện hôm nay, ngươi biết ta biết, và con bò này cũng biết.
Nếu để người thứ ba biết được, ta nhất định sẽ giết ngươi!”, Lâm Vi Vũ ngữ khí mạnh mẽ.
Chỉ là nhìn dáng vẻ thì người uy hiếp cũng chẳng có chút gì đáng sợ, ngược lại thêm mấy phần hài hước.
“Cô yên tâm, hai ta không quen nhau, ta sẽ không lắm lời làm gì”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Vậy, cáo từ!”
“Ơ! Chờ đã! ”
Lâm Vi Vũ đột nhiên lên tiếng.
“Sao?”
“Hiện giờ ta rất suy yếu, những kẻ đuổi giết ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi có thể đưa ta đến vùng đất Cửu U không?”
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi làm không công”.
Lâm Vi Vũ vội vàng nói: “Đây có một ngàn viên linh thạch, xem như là thù lao trả trước, khi nào đưa ta đến nơi an toàn, ta sẽ đưa ngươi thêm một ngàn!”
Nghe vậy, Tần Ninh hơi nhíu mày.
“Ta biết ngươi thấy một ngàn linh thạch rất ít, nhưng hãy nhìn kỹ đi, đây mới là linh thạch thật”.
Lâm Vi Vũ vội vàng nói: “Linh thạch mà những đế quốc, thượng quốc, cương quốc bên ngoài Cửu U đại lục lưu thông đều là hàng thứ phẩm, linh khí không tinh khiết, căn bản không bằng linh thạch trong Cửu U”.
“Linh khí trong linh thạch này cực kỳ nhiều, hơn nữa gần như không có tạp chất.
Ngươi chắc cũng hiểu sự khác nhau giữa có tạp chất và không có tạp chất nhỉ”.
Điểm này đương nhiên Tần Ninh hiểu.
Bên trong vùng đất Cửu U, linh thạch mà tông môn tu hành đều cực kỳ tinh khiết, tràn đầy linh khí, tạp chất cực ít.
Mấy linh thạch bán ra bên ngoài cũng chỉ là đồ còn dư mà tông môn bên trong dùng thừa mà thôi.
Cho nên giao dịch linh thạch trong vùng đất Cửu U là một loại ước lượng giá trị.
Một ngàn viên linh thạch trong Cửu U đủ để mua một linh khí ngũ phẩm.
“Ta không cần linh thạch!”, Tần Ninh nói.
“Vậy ngươi cần gì? Ta đều có thể cho ngươi!”, Lâm Vi Vũ vội vã nói.
Cô ta có thể thấy được Tần Ninh tầm tuổi mình, dám tự xông vào dãy núi Cửu U một mình chắc chắn là có chỗ dựa.
Giờ cô ta hao tổn thực lực, nếu lại gặp phải nguy hiểm nữa thì rất khó tự bảo vệ mình.
Tần Ninh không giống người xấu, nên cô ta mới giao dịch.
Dù sao, nếu Tần Ninh là kẻ xấu thì chỉ e là đã xông đến từ khi thấy cơ thể mỹ miều của cô ta rồi.
Nếu như Tần Ninh biết được sự đánh giá trong lòng Lâm Vi Vũ thì nhất định sẽ cười khổ.
Lâm Vi Vũ tuy rất đẹp, nhưng so với Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì vẫn có chút kém cạnh.
Xông vào? Không bao giờ!.
“Tần Ninh, đế quốc Bắc Minh”.
Tần Ninh ngồi xuống, không nói nhiều.
“Chuyện hôm nay, ngươi biết ta biết, và con bò này cũng biết.
Nếu để người thứ ba biết được, ta nhất định sẽ giết ngươi!”, Lâm Vi Vũ ngữ khí mạnh mẽ.
Chỉ là nhìn dáng vẻ thì người uy hiếp cũng chẳng có chút gì đáng sợ, ngược lại thêm mấy phần hài hước.
“Cô yên tâm, hai ta không quen nhau, ta sẽ không lắm lời làm gì”.
Tần Ninh mỉm cười nói: “Vậy, cáo từ!”
“Ơ! Chờ đã! ”
Lâm Vi Vũ đột nhiên lên tiếng.
“Sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Hiện giờ ta rất suy yếu, những kẻ đuổi giết ta chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, ngươi có thể đưa ta đến vùng đất Cửu U không?”
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi làm không công”.
Lâm Vi Vũ vội vàng nói: “Đây có một ngàn viên linh thạch, xem như là thù lao trả trước, khi nào đưa ta đến nơi an toàn, ta sẽ đưa ngươi thêm một ngàn!”
Nghe vậy, Tần Ninh hơi nhíu mày.
“Ta biết ngươi thấy một ngàn linh thạch rất ít, nhưng hãy nhìn kỹ đi, đây mới là linh thạch thật”.
Lâm Vi Vũ vội vàng nói: “Linh thạch mà những đế quốc, thượng quốc, cương quốc bên ngoài Cửu U đại lục lưu thông đều là hàng thứ phẩm, linh khí không tinh khiết, căn bản không bằng linh thạch trong Cửu U”.
“Linh khí trong linh thạch này cực kỳ nhiều, hơn nữa gần như không có tạp chất.
Ngươi chắc cũng hiểu sự khác nhau giữa có tạp chất và không có tạp chất nhỉ”.
Điểm này đương nhiên Tần Ninh hiểu.
Bên trong vùng đất Cửu U, linh thạch mà tông môn tu hành đều cực kỳ tinh khiết, tràn đầy linh khí, tạp chất cực ít.
Mấy linh thạch bán ra bên ngoài cũng chỉ là đồ còn dư mà tông môn bên trong dùng thừa mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho nên giao dịch linh thạch trong vùng đất Cửu U là một loại ước lượng giá trị.
Một ngàn viên linh thạch trong Cửu U đủ để mua một linh khí ngũ phẩm.
“Ta không cần linh thạch!”, Tần Ninh nói.
“Vậy ngươi cần gì? Ta đều có thể cho ngươi!”, Lâm Vi Vũ vội vã nói.
Cô ta có thể thấy được Tần Ninh tầm tuổi mình, dám tự xông vào dãy núi Cửu U một mình chắc chắn là có chỗ dựa.
Giờ cô ta hao tổn thực lực, nếu lại gặp phải nguy hiểm nữa thì rất khó tự bảo vệ mình.
Tần Ninh không giống người xấu, nên cô ta mới giao dịch.
Dù sao, nếu Tần Ninh là kẻ xấu thì chỉ e là đã xông đến từ khi thấy cơ thể mỹ miều của cô ta rồi.
Nếu như Tần Ninh biết được sự đánh giá trong lòng Lâm Vi Vũ thì nhất định sẽ cười khổ.
Lâm Vi Vũ tuy rất đẹp, nhưng so với Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi thì vẫn có chút kém cạnh.
Xông vào? Không bao giờ!.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro