Chương 746
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Mà giờ, Tần Ninh không biết tình hình cụ thể ra sao.
Nhưng mà, những đệ tử năm đó Thanh Vân chỉ dạy đều là nhân vật không thể khinh thường, chung quy lại người lợi hại nhất chính là đám người Thiên Thanh Thạch, Minh Uyên và Kiếm Âm Sơn.
Còn những đệ tử khác lại không tránh khỏi sự mài mòn của thời gian, thực lực của họ không đủ nên tuổi thọ không dài, không thể sống đến bây giờ.
Thời gian chính là thứ vũ khí sắc bén nhất, mang sức mạnh mài mòn tất cả, kể cả thần cũng không thể tránh khỏi.
Tóm lại, Thanh Vân tông này chính là địa phương năm xưa hắn với Thanh Vân và đám đồ tôn cùng nhau sinh hoạt, nơi này có lý do hắn nhất định phải đến.
"Ca, ca, đợi một lát!"
Kiếm Tiểu Minh kéo Tần Ninh, vội vàng nói: "Ca, với thiên phú của người, tiến vào tứ đại tông môn thì họ sẽ đều muốn tranh đoạt người, mặc dù thực lực Thẩm Văn Hiên hơi thiếu một chút, nhưng đổi lại có thuật luyện đan điêu luyện, chắc chắn Thanh Đan các cũng rất muốn hắn ta".
"Còn về phần ta, kiếm thuật của ta phi thường, kiếm ý mạnh mẽ, ngang tàng, trong vòng một triệu năm tới, sẽ không thẹn với cái danh xưng thiên tài kiếm thuật này, tương lai ắt sẽ vượt qua vị lão tổ tông thiên tài kiếm khách nhà mình, hiển nhiên sẽ có vô số tông môn, phe phái đổ xô xin ta gia nhập vào tông môn của họ!"
Nghe đến đây, sắc mặt Thẩm Văn Hiên quái lạ.
Thực lực của mình kém một chút? Dường như trong ba người, người có thực lực yếu nhất chẳng phải là Kiểm Tiểu Minh hay sao?
Hơn nữa, linh đan sư cũng cần một cơ thể tráng kiện, thực lực không thể quá kém cỏi, thậm chí bởi lẽ luyện chế đan dược nên tốc độ tăng tiến tu vi dường như còn nhanh hơn võ giả bình thường.
Kiếm Tiểu Minh kéo Tần Ninh, nói: "Tóm lại, cho dù thế nào đi nữa, ba người chúng ta không thể bái làm đệ tử của dạng tông môn tồi tàn này được!"
"Ai nói ngươi ta đến đây làm đệ tử?"
Tần Ninh cười thong dong.
Hắn vừa dứt lời, bước đến trước cửa tông môn.
Lúc này, hai vị đệ tử giữ cửa, cộng thêm mấy gã sai vặt đang quét sân đều nhìn bốn người họ chằm chằm.
"Mấy vị huynh đài này muốn gia nhập Thanh Vân tông chúng ta sao?"
Một tên đệ tử lân la lại gần, cười hì hì nói: "Tại hạ là Lục Thiện, là đệ tử ngoại môn của Thanh Vân tông, nếu vị huynh đài này muốn gia nhập Thanh Vân Tông thì có thể tìm ta ghi danh!"
Dáng người Lục Thiện hơi gầy gò, nhưng trông cũng là một người khéo ăn khéo nói.
Mắt hắn ta quan sát mấy người Tần Ninh rồi nói: "Ba người các ngươi không tồi, thoả mãn yêu cầu thu nhận đệ tử của Thanh Vân tông chúng ta, còn về phần lão già này, thôi bỏ đi, quá già rồi!"
"Còn con bò này, Thanh Vân tông chúng ta không nhận linh thú làm đồ đệ, càng không nhận bò đi cày cấy ruộng đất!"
Bòoooo!.
Nhưng mà, những đệ tử năm đó Thanh Vân chỉ dạy đều là nhân vật không thể khinh thường, chung quy lại người lợi hại nhất chính là đám người Thiên Thanh Thạch, Minh Uyên và Kiếm Âm Sơn.
Còn những đệ tử khác lại không tránh khỏi sự mài mòn của thời gian, thực lực của họ không đủ nên tuổi thọ không dài, không thể sống đến bây giờ.
Thời gian chính là thứ vũ khí sắc bén nhất, mang sức mạnh mài mòn tất cả, kể cả thần cũng không thể tránh khỏi.
Tóm lại, Thanh Vân tông này chính là địa phương năm xưa hắn với Thanh Vân và đám đồ tôn cùng nhau sinh hoạt, nơi này có lý do hắn nhất định phải đến.
"Ca, ca, đợi một lát!"
Kiếm Tiểu Minh kéo Tần Ninh, vội vàng nói: "Ca, với thiên phú của người, tiến vào tứ đại tông môn thì họ sẽ đều muốn tranh đoạt người, mặc dù thực lực Thẩm Văn Hiên hơi thiếu một chút, nhưng đổi lại có thuật luyện đan điêu luyện, chắc chắn Thanh Đan các cũng rất muốn hắn ta".
"Còn về phần ta, kiếm thuật của ta phi thường, kiếm ý mạnh mẽ, ngang tàng, trong vòng một triệu năm tới, sẽ không thẹn với cái danh xưng thiên tài kiếm thuật này, tương lai ắt sẽ vượt qua vị lão tổ tông thiên tài kiếm khách nhà mình, hiển nhiên sẽ có vô số tông môn, phe phái đổ xô xin ta gia nhập vào tông môn của họ!"
Nghe đến đây, sắc mặt Thẩm Văn Hiên quái lạ.
Thực lực của mình kém một chút? Dường như trong ba người, người có thực lực yếu nhất chẳng phải là Kiểm Tiểu Minh hay sao?
Hơn nữa, linh đan sư cũng cần một cơ thể tráng kiện, thực lực không thể quá kém cỏi, thậm chí bởi lẽ luyện chế đan dược nên tốc độ tăng tiến tu vi dường như còn nhanh hơn võ giả bình thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kiếm Tiểu Minh kéo Tần Ninh, nói: "Tóm lại, cho dù thế nào đi nữa, ba người chúng ta không thể bái làm đệ tử của dạng tông môn tồi tàn này được!"
"Ai nói ngươi ta đến đây làm đệ tử?"
Tần Ninh cười thong dong.
Hắn vừa dứt lời, bước đến trước cửa tông môn.
Lúc này, hai vị đệ tử giữ cửa, cộng thêm mấy gã sai vặt đang quét sân đều nhìn bốn người họ chằm chằm.
"Mấy vị huynh đài này muốn gia nhập Thanh Vân tông chúng ta sao?"
Một tên đệ tử lân la lại gần, cười hì hì nói: "Tại hạ là Lục Thiện, là đệ tử ngoại môn của Thanh Vân tông, nếu vị huynh đài này muốn gia nhập Thanh Vân Tông thì có thể tìm ta ghi danh!"
Dáng người Lục Thiện hơi gầy gò, nhưng trông cũng là một người khéo ăn khéo nói.
Mắt hắn ta quan sát mấy người Tần Ninh rồi nói: "Ba người các ngươi không tồi, thoả mãn yêu cầu thu nhận đệ tử của Thanh Vân tông chúng ta, còn về phần lão già này, thôi bỏ đi, quá già rồi!"
"Còn con bò này, Thanh Vân tông chúng ta không nhận linh thú làm đồ đệ, càng không nhận bò đi cày cấy ruộng đất!"
Bòoooo!.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro