Chương 990
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Mà những tên đó đã bắt đầu động thủ rồi, đến cha còn phải rời đi, vậy đủ để chứng minh mấy thứ kia khó đối phó!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Bất kể thế nào, thân phận của ta hiện giờ là sự che chở lớn nhất, có thể tự mình đi điều tra những chuyện này. Vì sự an nguy của các mẹ, các thúc thúc và huynh đệ tỷ muội, chuyện này ta phải thật cẩn thận”.
“Đó là dĩ nhiên!”, lão cây lập tức nói: “Sau này ta mà nhận được tin tức gì thì nhất định sẽ báo cho ngài biết!”
“Ông?”, Tần Ninh lườm lão cây, nói: “Dựa vào ông, không bằng ta tự đi làm”.
“Đừng mà, thiếu chủ, ta vẫn có tác dụng mà!”
Lão cây cười hì hì.
Tần Ninh nghe vậy thì im lặng một lát rồi đột nhiên nói: “Lão cây, năm đó ông sinh ra từ một nhánh của cây thế giới trong cơ thể cha ta, mà cây thế giới năm đó có thể coi là căn cơ của cha, làm bạn với cha vạn năm, ông có biết cha có bảo vật gì là một viên ngọc không?”
“Viên ngọc?”, lão cây lắc đầu.
Tần Ninh than thở: “Ông đúng là vô dụng mà...”
“Aaaaa....”, lão cây điên cuồng nói: “Ta vẫn có tác dụng được không?”
Tần Ninh không nói thêm nữa, xoay người rời đi.
Lão cây dần yên tĩnh lại, nhìn bóng người rời đi, từ từ lẩm bẩm: “Năm đó Vô Thượng Thần Đế trải qua chín đời, nhưng chỉ có bảy đời là cho phân thân trải qua. Lần này Dao Đế để cho tiểu tử ngươi lấy chân thân lịch kiếp, có lẽ ngươi thật sự có có thể vượt qua được Vô Thượng Thần Đế...”
Tần Ninh rời khỏi khe Nam Thiên, quay lại mặt đất.
Lúc này, hắn muốn bắt đầu chuẩn bị luôn.
Không chỉ tranh thủ sớm ngày quay lại thế giới các thần, Cửu Thiên Vân Minh, mà còn phải điều tra chuyện của Ma tộc.
Liên quan đến việc cha mất tích, an nguy của Cửu Thiên Vân Minh, hắn không thể không quan tâm.
“Đã vậy thì bắt đầu luôn từ Cửu U đại lục đi...”
Tần Ninh hít một hơi, thần sắc quay lại như cũ, bước ra khỏi đại điện.
Lúc này, quảng trường đã khôi phục nguyên vẹn.
Nhóm người Sở Đế vẫn chưa rời đi mà yên lặng chờ đợi.
“Thanh Vân tông hiện tại tuy hơi sa sút, nhưng tương lai chắc chắn sẽ là tông môn số một Cửu U!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Suy tính thế nào thì các ông tự quyết định nhé!”
“Vâng!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Bất kể thế nào, thân phận của ta hiện giờ là sự che chở lớn nhất, có thể tự mình đi điều tra những chuyện này. Vì sự an nguy của các mẹ, các thúc thúc và huynh đệ tỷ muội, chuyện này ta phải thật cẩn thận”.
“Đó là dĩ nhiên!”, lão cây lập tức nói: “Sau này ta mà nhận được tin tức gì thì nhất định sẽ báo cho ngài biết!”
“Ông?”, Tần Ninh lườm lão cây, nói: “Dựa vào ông, không bằng ta tự đi làm”.
“Đừng mà, thiếu chủ, ta vẫn có tác dụng mà!”
Lão cây cười hì hì.
Tần Ninh nghe vậy thì im lặng một lát rồi đột nhiên nói: “Lão cây, năm đó ông sinh ra từ một nhánh của cây thế giới trong cơ thể cha ta, mà cây thế giới năm đó có thể coi là căn cơ của cha, làm bạn với cha vạn năm, ông có biết cha có bảo vật gì là một viên ngọc không?”
“Viên ngọc?”, lão cây lắc đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tần Ninh than thở: “Ông đúng là vô dụng mà...”
“Aaaaa....”, lão cây điên cuồng nói: “Ta vẫn có tác dụng được không?”
Tần Ninh không nói thêm nữa, xoay người rời đi.
Lão cây dần yên tĩnh lại, nhìn bóng người rời đi, từ từ lẩm bẩm: “Năm đó Vô Thượng Thần Đế trải qua chín đời, nhưng chỉ có bảy đời là cho phân thân trải qua. Lần này Dao Đế để cho tiểu tử ngươi lấy chân thân lịch kiếp, có lẽ ngươi thật sự có có thể vượt qua được Vô Thượng Thần Đế...”
Tần Ninh rời khỏi khe Nam Thiên, quay lại mặt đất.
Lúc này, hắn muốn bắt đầu chuẩn bị luôn.
Không chỉ tranh thủ sớm ngày quay lại thế giới các thần, Cửu Thiên Vân Minh, mà còn phải điều tra chuyện của Ma tộc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Liên quan đến việc cha mất tích, an nguy của Cửu Thiên Vân Minh, hắn không thể không quan tâm.
“Đã vậy thì bắt đầu luôn từ Cửu U đại lục đi...”
Tần Ninh hít một hơi, thần sắc quay lại như cũ, bước ra khỏi đại điện.
Lúc này, quảng trường đã khôi phục nguyên vẹn.
Nhóm người Sở Đế vẫn chưa rời đi mà yên lặng chờ đợi.
“Thanh Vân tông hiện tại tuy hơi sa sút, nhưng tương lai chắc chắn sẽ là tông môn số một Cửu U!”
Tần Ninh chậm rãi nói: “Suy tính thế nào thì các ông tự quyết định nhé!”
“Vâng!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro