Phong Thần Châu

Cửu U quyết

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01



Diệp Viên Viên nghe nói vậy, thần sắc vẫn bình thường, lòng bàn tay bóp chặt, rắc rắc một tiếng, bộ dạng của Từ Thánh Hữu dần dần mất đi sức sống.

Tần Ninh nói sao thì nàng cứ như vậy mà làm!

Chẳng qua chỉ là một người chết, Diệp gia vẫn có thể trấn áp chuyện này.

Sở Ngưng Thi lúc này đã hoàn toàn ngu cả người.

Tần Ninh không chết, ngược lại còn tiêu diệt Sở gia và Lăng gia, thậm chí còn đạt tới cảnh giới Linh Hải!

Chuyện này quả thật là kinh khủng!

Hơn nữa, Diệp Viên Viên tại sao lại làm theo lời của Tần Ninh đến như vậy? Điều gì đã xảy ra trong hai tháng này chứ?

"Chuyện này phải mau nói cho Lăng Thiên biết!"

Sở Ngưng Thi kinh hãi thật lâu cũng không có cách nào bình tĩnh lại được...

“Tốt hơn hết đệ nên cho ta một lời giải thích về chuyện này!”, Thánh Vân Tài nhìn cửu đệ của mình, nghiêm nghị lớn giọng: “Đệ nên hiểu thân phận của lục hoàng tử là cao quý như thế nào!”

Nghe đến đây, Thánh Tâm Duệ chỉ có thể cười khổ.

Hắn ta cũng không ngờ rằng Tần Ninh sẽ... bạo ngược như vậy!

Hắn ta càng không ngờ Tần Ninh thực sự đã đạt tới cảnh giới Linh Hải tầng 1.

Tốc độ này là quá nhanh, chẳng phải hay sao?

Còn nhớ lần trước khi hắn ta gặp Tần Ninh, hình như hắn vẫn còn đang ở cảnh giới cửa thứ tư? Chỉ mới có hai tháng mà... căn cơ tu luyện đã tăng vọt!

Vào lúc này, Vân Sương Nhi và Mạc lão cũng nhìn nhau.

"Tên nhóc này được lắm!"

Mạc lão híp mắt nói: "Người này hoặc là thật sự có chỗ dựa, hoặc là ngu xuẩn hết chỗ nói!"

“Vậy ông nghĩ như thế nào?”, Vân Sương Nhi cười nhẹ, nụ cười nghiêng nước nghiêng thành.

"Với tính khí của tên nhóc này, thì chắc chắn sau này thành Bắc Minh sẽ không yên ổn, cứ chờ mà xem!"

"Ta cũng đang rất mong chờ..."

Tần Ninh lúc này mới đi ra khỏi quán rượu, liếc nhìn Minh Triệt đang gào thét trên đường, không khỏi thở dài.

Thời gian trôi qua thật nhanh, hắn không ngờ rằng con cháu của Minh Uyên lại có bộ dạng thế này.

Không biết Minh Uyên có tức tới mức nôn ra máu khi nhìn thấy cảnh này không?

Minh Uyên và Thiên Thanh Thạch là hai người tương đối xuất sắc trong số rất nhiều đồ tôn của hắn, bây giờ nhìn lại, thời gian thật sự có thể xóa nhòa đi hết thảy!

Cùng với Lăng Tiểu Phi, Tần Ninh đi thẳng về quán rượu Phong Diệp.

Sau khi Diệp Viên Viên tới chào tạm biệt thì cũng liền rời đi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Qua một ngày này, Tần Ninh cảm thấy khá mệt mỏi.

Lăng Tiểu Phi vừa về đến phòng liền cầm lấy đồ ăn vặt trên bàn ăn, điều này khiến Tần Ninh buồn cười.

“Tiểu Phi!”

“Vâng?”

"Muội có muốn gặp cha mẹ của muội không?"

“Muốn chứ muốn chứ!”, Lăng Tiểu Phi vừa cắn một miếng bánh vừa nói một cách mơ hồ: "Ta rất muốn gặp bọn họ, để hỏi bọn họ một chút, tại sao họ lại vứt bỏ ta!"

"Vậy thì muội phải bỏ ra chút công sức!"

“Bỏ ra chút công sức?”

“Đúng vây!”

Tần Ninh cười nói: "Chỉ cần muội trở nên mạnh mẽ hơn, trở thành một võ giả cường đại thì có thể gặp lại cha mẹ rồi, muội có sợ mệt không?"

“Không sợ!”

Tiểu Phi siết chặt nắm đấm mập mạp của mình, hừ một tiếng nói: "Khi thực lực của ta trở nên mạnh mẽ hơn, tìm thấy cha mẹ ruột của mình rồi thì ta phải hỏi họ tại sao họ bỏ rơi ta. Nếu như họ không thể cho ta một lời giải thích tốt, ta sẽ dùng quả đấm này mà đánh bọn họ!"

“Tốt lắm!”

Tần Ninh gật đầu, nói: "Đã như vậy, bây giờ ta sẽ dạy muội tu luyện!"

“Được đó được đó!”

Lăng Tiểu Phi lập tức yên lặng ngồi đối diện Tần Ninh.

"Ta bây giờ sẽ dạy cho muội Cửu U quyết, linh quyết này, à không, chính xác mà nói, thì nó là thần quyết!"

"Thần quyết sao? Dường như nó rất lợi hại!"

Nghe vậy, Tần Ninh không khỏi cười khổ.

Đứa nhỏ này, nếu lời nói của nó bị người khác nghe được, chỉ sợ sẽ tức nôn ra máu.

Thần quyết có thể nói là mạnh hơn linh quyết hàng vạn lần, nếu một thần quyết xuất hiện ở đế quốc Bắc Minh, thì e rằng không chỉ có các võ giả trong toàn bộ đế quốc Bắc Minh chiến đấu vì nó, mà là đế quốc Bắc Minh sẽ bị hủy diệt, các cường giả trên khắp Cửu U đại lục địa đều sẽ đến để chiến đấu vì nó.

"Muội phải nhớ, thần quyết này chỉ có trời biết đất biết, ta biết muội biết thôi!"

Tần Ninh dặn dò: "Bằng không, hai cái mạng nhỏ của chúng ta cũng coi như xong!"

“Vâng vâng!”, Tiểu Phi gật đầu, làm ra dáng vẻ thận trọng.

Tần Ninh ngồi thẳng người, nói: "Cửu U quyết kế thừa của Cửu U nhất mạch, sinh ra giữa trời đất, không ai biết về nguồn gốc của nó, sau đó lưu truyền ra, toàn bộ Cửu U nhất tộc đều có thể tu hành!"

"Muội là hậu duệ của Cửu U Chu Tước, trong cơ thể có Cửu U Hỏa, dùng thần quyết này để tu luyện, vừa hay có thể giúp muội khai mở hết chín cửa cảnh giới!"

"Muội vốn không biết tu hành pháp môn, sở dĩ trong lúc vô tình ngưng tụ được chín luồng linh hải cũng không có liên quan gì, muội chỉ cần lấy Cửu U quyết tu hành đến cửa thứ chín, thì có thể trực tiếp khai thông tới cảnh giới Linh Hải tầng 9!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Oa...”

Nét mặt của Lăng Tiểu Phi cả kinh.

"Được rồi, chuẩn bị bắt đầu, hãy làm theo lời ta nói!"

“Vâng vâng!”

Tần Ninh thở ra một hơi, Cửu U quyết trong đầu liền truyền ra ngoài miệng.

"Cửu U nhất tộc, ra đời Cửu U, thể chất thù cùng, bản chất bằng nhau, Cửu U thần quyết, lịch kiếp chín lần, sinh tử tương chuyển..."

Tần Ninh tiếp tục nói, Lăng Tiểu Phi cẩn thận nghe.

Thời gian trôi qua từng chút một, màn đêm buông xuống, từ trong cơ thể Lăng Tiểu Phi, một luồng khí mờ nhạt dao động, quét qua bàn tay, cánh tay và chân của cô bé.

Cảnh giới cửa thứ ba!

Nhìn thấy cảnh này, Tần Ninh cũng sững sờ.

Không hổ là Cửu U nhất tộc, phối hợp với Cửu U quyết, quả nhiên sinh ra đủ sự dị thường!

"Tần Ninh ca ca, ta đói rồi!"

"Được, chúng ta đi ăn cơm!"

Hai người xuống lầu dùng bữa, Lăng Tiểu Phi gọi hơn chục món rồi ngồi đó ngấu nghiến.

Nhìn bộ dạng của Lăng Tiểu Phi, Tần Ninh cũng hiểu được.

Cô bé này đã khai mở tới cảnh giới cửa thứ ba chỉ trong một lần, tiêu hao năng lượng và huyết khí, hiện tại những món thịt linh thú này chỉ vừa đủ để bổ sung năng lượng cho nó.

Sau khi dùng cơm xong, Tần Ninh mang theo Lăng Tiểu Phi đi dạo một vòng Đế Đô náo nhiệt.

...

Cùng lúc đó, tại Diệp gia phía bên kia!

Diệp Viên Viên lúc này đang đứng trong thư phòng.

"Con đã giết Từ Thánh Hữu?"

Đứng trước bàn đọc sách là một người đàn ông mặc áo choàng xanh nhạt, thắt một dãy lụa vàng quanh eo, đầu đội vòng kim cang, trên mép có râu, trông rất lạnh lùng đang nói.

“Không sai!”

Diệp Viên Viên nhàn nhạt nói.

“Từ Thánh Hữu là cháu của Từ Viễn Sơn, con không biết sao?", người đàn ông trung niên lại nói: “Vì chuyện này, Từ gia đã công khai đối đầu với chúng ta rồi…”

"Không cần đối đầu!", Diệp Viên Viên lại nói: "Cha, người là do con giết, Từ gia nếu muốn giết con thì cứ việc tới đây!"

“Con...”

Nhìn con gái, trong lòng Diệp Thông Nguyên cảm thấy vô cùng phức tạp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0