Phong Thần Châu

Điểm này là đủ...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

“Vậy không được!”  

 

Cửu Anh nghiêm túc lại: “Tần gia nói khống chế ngươi, giết ngươi thì không được!”  

 

Diệp Khai Nguyên lúc này cặp mắt mang vẻ oán độc.   

 

Mà cùng lúc đó, một bên khác, Cốc Tân Nguyệt khẽ nhíu mày.  

 

Tiếng đàn này có chút không đúng.  

 

Nàng ta đương nhiên không có suy nghĩ lung tung như Cửu Anh, đánh đàn góp vui?  

 

Nghĩ gì vậy! Trong lòng nàng, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi sớm đã là người của Tần Ninh.  

 

Chuyện sớm hay muộn thôi! Chỉ là giây phút này Tần Ninh sẽ không lú lẫn làm mấy chuyện ấy.  

 

Khả năng cực lớn là… e rằng Diệp Viên Viên đã xảy ra vấn đề.  

 

Rốt cuộc là vấn đề gì, nàng ta không nhìn ra, nhưng có lẽ Tần Ninh đã nhìn ra cái gì đó.  

 

Cùng lúc đó.  

 

Dãy núi Thiên Giao.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Một thân ảnh nhếch nhác xuống núi.  

 

Diệp Vô Thanh! Một trong thiên kiêu đương thời của Diệp gia.  

 

Lúc này Diệp Vô Thanh không dám thở mạnh, giống như tia chớp chạy trốn mất.  

 

Mạch chủ thất mạch Diệp Khai Nguyên bị bắt rồi! Đây là sỉ nhục của thương hội Diệp gia! Chuyện này nhất định phải bẩm báo tộc trưởng, nếu không thương hội Diệp gia sẽ xấu hổ mất mặt.  

 

Diệp Khai Nguyên là mạch chủ thất mạch Diệp gia! Mà một bên khác, Thiên Minh Vũ sớm đã sợ hãi chạy ra xa.  

 

Thiên Bảo lâu! Phải có người mạnh hơn ra tay.  

 

Chí ít là trên Thiên Nhân tứ bộ.  

 

Nếu không thì không giết được Tần Ninh.  

 

Hai đại thiên kiêu vừa xuất thế lịch luyện, chuẩn bị xây dựng danh hiệu của mình, nhưng đụng phải Tần Ninh lại bị phá hỏng quay về.  

 

Thế giới này quá nguy hiểm! Cũng không cần nhưng hư danh kia khá tốt, tiên cung Thiên Âm mở, một trận đại loạn diễn ra.  

 

Lúc này bên trong tiên cung Thiên Âm.  

 

Ba người Hồng Lưu Thiên Nhân, Lộc Phương Thiên Nhân, Lộc Viên Thiên Âm cùng với đám người Vạn Tử Hàng của Vạn Thiên các lẳng lặng chờ đợi.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Phân chia lợi ích đã xong.  

 

Lúc này Vạn Tử Hàng trong lòng sung sướng.  

 

Quá sung sướng.  

 

Đạt đến Thiên Nhân nhất bộ, ông ta có thể trở lại đảm nhiệm chức vụ trong tổng các Vạn Thiên các.  

 

Hơn nữa lần này bên trong Thiên Âm cung dãy núi Thiên Giao, Vạn Thiên các lấy được rất rất nhiều thiên tài địa bảo.  

 

Vạn Tử Hàng đương nhiên không có độc chiếm một mình.  

 

Những thứ này, ít nhất phân cho Tần Ninh một nửa.  

 

Thiếu hụt một phần tiền này có thể đổi lấy cảm tình của Tần Ninh.  

 

Điểm này là đủ rồi.  

 

Vạn Khuynh Tuyết đã thành lập phòng giám sát cho Tần Ninh.  

 

Cửu Anh lặng lẽ đến gần Cốc Tân Nguyệt nói: “Lần này Tần gia có thời gian rất dài, còn dài hơn so với lần trước của chúng ta”.  

 

“...”   

“Cô nói xem, sẽ không có niềm vui thích mới mà quên tình yêu cũ cô chứ?” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0