Phong Thần Châu

Đỉnh đầu mang t...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

"Chúng ta trấn thủ đài diệt Ma lên thông đạo dưới mặt đất, còn bọn chúng thì trấn thủ chúng ta không xuống được tâm trái đất".  

 

"Mà khoảng cách của hai bên cũng không xa".  

 

"Ước chừng trăm dặm!"  

 

Tiên Hạo nhìn bốn phía, ánh mắt bình tĩnh.  

 

Thiên Ngoại Tiên trấn áp nơi đây đã mấy vạn năm.  

 

Cả hai giằng co cũng được mấy vạn năm.  

 

Ban đầu Ám Vũ Ma muốn trùng kích vào mặt đất.  

 

Mà bọn họ một mực trấn áp, vốn dĩ ban đầu đài diệt Ma này chẳng qua cũng chỉ cỡ ngàn mét vuông.  

 

Nhưng khi hai phe giao chiến kéo dài, diện tích khuếch tán càng ngày càng rộng lớn.  

 

Phạm vi của đài diệt Ma ngày càng rộng, chiến trường giao chiến cũng càng lúc càng lớn, số võ giả mất mạng cũng ngày càng nhiều.  

 

Phát triển đến hôm nay, hết thảy đều đã chuẩn bị đầy đủ.  

 

"Ra khỏi thành đi xem một chút đi!"  

 

Tần Ninh nhìn về một mảnh u ám phía trước.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn vẫn chưa từng thấy hình dạng của Ám Vũ Ma nên không rõ chúng mặt mũi ra sao.  

 

Nghe đến lời này, Tiên Hạo gật đầu.  

 

Tiên Hạo muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn nói: "Tam đệ, không thể dẫn Tần công tử đi về chỗ sâu, nguy hiểm lắm, hiểu chưa?"  

 

"Ta biết!"  

 

Tiên Hàm cười khà khà nói: "Ca, đi, ta dẫn huynh đi!"  

 

"Ừm".  

 

Hai người rời đi.  

 

Giờ phút này, Tiên Hạo nhìn bốn phía, từ từ nói: "Ra lệnh cho mọi người tăng cường cảnh giới".  

 

"Vâng!"  

 

Giờ khắc này, Tần Ninh cùng Tiên Hàm đi bộ tại đài diệt Ma.  

 

Nói là đài, thật ra nó chỉ như một vùng đất vạn trượng mở rộng ra mà thôi.  

 

Tiên Hàm mặc dù tùy tiện nhưng giờ phút này cũng rất cẩn thận.  

 

"Nơi này phần lớn đều là do chiến sĩ Ám Vũ Ma đào, càng lúc càng lớn".  

 

Tiên Hàm thấp giọng nói: "Ám Vũ Ma tộc đem thông đạo khai triển đến nơi đây không phải là vô cớ đâu, bốn phía nơi này mà đào ra thì cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo".  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

"Vị trí dưới mặt đất này cũng coi là bảo địa, có thể đào ra không ít tinh thiết để chế tạo thần binh, Thiên Ngoại Tiên cũng nhận được không ít".  

 

Tần Ninh gật đầu.  

 

"Ca, hay là chúng ta đến thành Ám Vũ đi xem một chút?"  

 

"Thành Ám Vũ?"  

 

"Vâng", Tiên Hàm gật đầu nói: "Chính là thành trì do Ám Vũ Ma chế tạo, còn lớn hơn cả thành trì do chúng ta chế tạo, mà lại dưới đất đại khái có hơn vạn tên chiến sĩ Ám Vũ Ma".  

 

"Đám chiến sĩ Ám Vũ Ma này có rất nhiều, cơ hồ ai cũng biết võ, già trẻ gái trai cũng là chiến sĩ, hung ác lợi hại, giết người không chớp mắt".  

 

"Thú vị đấy".  

 

Tần Ninh cười nói: "Đi, đi xem một chút!"  

 

"Ừm!"  

 

Giờ khắc này, hai người đi thẳng về chỗ sâu, bốn phía dưới chân toàn là đá vụn hoặc là tảng đá cứng rắn.  

 

Đỉnh đầu mang theo hào quang nhỏ yếu.  

 

Hai người chậm rãi đứng ở phía sau một tảng đá lớn.  

 

Phía trước có một tòa thành trì tản ra hào quang màu vàng kim nhạt, tường thành cao năm trượng kéo dài.  

Trên tường thành có không ít người đi lại. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0