“Hai trăm vạn!”...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Tần Ninh lần này thật sự tức giận rồi.
Trong mắt của những người khác thì một đệ tử bị giết không phải là chuyện gì quá to tát cả.
Thế nhưng ở trong mắt của Tần Ninh thì đây chính là khiêu khích.
Cực Thiên Sơn lần này đã đá trúng khối sắt, mà còn là khối sắt ông ta không dám đá nữa chứ.
“Tần tông chủ tha mạng!”
Trong lúc đó, Cực Thiên Sơn bỗng dưng quỳ rạp xuống đất.
“Tần tông chủ, tại hạ đã biết sai rồi, tại hạ nguyện ý giao nộp hung thủ giết người, bồi thường thiệt hại cho Thanh Vân môn, xin Tần tông chủ tha cho tại hạ một mạng!”
Cực Thiên Sơn vừa nói xong lời này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững sờ.
Cái này... Thái độ thay đổi cũng quá nhanh ấy chứ?
Mới vừa rồi còn bày ra tư thế thà chết chứ không chịu khuất phục, ấy vậy mà giờ đã lập tức nhượng bộ rồi?
“Ồ?”
Tần Ninh làm ra vẻ kinh ngạc nói: “Mới vừa rồi chẳng phải vẫn rất khí thế hùng hồn sao?”
Trong lòng Cực Thiên Sơn lúc này đau khổ hoảng loạn không thôi.
Cảnh giới hoá thần!
Cho dù là tầng thứ nhất cảnh giới hoá thần thì cũng đều là nhân vật lớn ở trên vùng đất Cửu U, chỉ dậm chân một cái cũng khiến ba người run rẩy.
Cho dù hắn ta có thuộc hàng đầu cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ thì đứng trước mặt cảnh giới hoá thần chẳng khác nào một đứa trẻ nhỏ bé yếu ớt.
Hắn ta vốn tưởng rằng Thanh Vân môn cậy có U Động Thiên chống lưng nên mới dám càn rỡ như thế, thế nhưng sao có thể ngờ được rằng bên trong Thanh Vân môn lại có một vị cảnh giới hoá thần thế lực bá chủ trấn thủ cơ chứ!
Tần Ninh lúc này đã thu lại sát khí, bình thản nói: “Có tha cho cái mạng chó của người không thì còn phải xem tâm trạng của đệ tử Thanh Vân môn ta như thế nào đã”.
Tần Ninh dời mắt nhìn về phía hơn mười đệ tử đã bị bắt kia, nói: “Các ngươi nói có nên tha cho hắn không?”
Cực Thiên Sơn nói ra lời này, hơn mười đệ tử đều động lòng.
Nhưng vẫn không có ai lên tiếng.
“Hai trăm vạn!”
Trong mắt của những người khác thì một đệ tử bị giết không phải là chuyện gì quá to tát cả.
Thế nhưng ở trong mắt của Tần Ninh thì đây chính là khiêu khích.
Cực Thiên Sơn lần này đã đá trúng khối sắt, mà còn là khối sắt ông ta không dám đá nữa chứ.
“Tần tông chủ tha mạng!”
Trong lúc đó, Cực Thiên Sơn bỗng dưng quỳ rạp xuống đất.
“Tần tông chủ, tại hạ đã biết sai rồi, tại hạ nguyện ý giao nộp hung thủ giết người, bồi thường thiệt hại cho Thanh Vân môn, xin Tần tông chủ tha cho tại hạ một mạng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cực Thiên Sơn vừa nói xong lời này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều sững sờ.
Cái này... Thái độ thay đổi cũng quá nhanh ấy chứ?
Mới vừa rồi còn bày ra tư thế thà chết chứ không chịu khuất phục, ấy vậy mà giờ đã lập tức nhượng bộ rồi?
“Ồ?”
Tần Ninh làm ra vẻ kinh ngạc nói: “Mới vừa rồi chẳng phải vẫn rất khí thế hùng hồn sao?”
Trong lòng Cực Thiên Sơn lúc này đau khổ hoảng loạn không thôi.
Cảnh giới hoá thần!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho dù là tầng thứ nhất cảnh giới hoá thần thì cũng đều là nhân vật lớn ở trên vùng đất Cửu U, chỉ dậm chân một cái cũng khiến ba người run rẩy.
Cho dù hắn ta có thuộc hàng đầu cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ thì đứng trước mặt cảnh giới hoá thần chẳng khác nào một đứa trẻ nhỏ bé yếu ớt.
Hắn ta vốn tưởng rằng Thanh Vân môn cậy có U Động Thiên chống lưng nên mới dám càn rỡ như thế, thế nhưng sao có thể ngờ được rằng bên trong Thanh Vân môn lại có một vị cảnh giới hoá thần thế lực bá chủ trấn thủ cơ chứ!
Tần Ninh lúc này đã thu lại sát khí, bình thản nói: “Có tha cho cái mạng chó của người không thì còn phải xem tâm trạng của đệ tử Thanh Vân môn ta như thế nào đã”.
Tần Ninh dời mắt nhìn về phía hơn mười đệ tử đã bị bắt kia, nói: “Các ngươi nói có nên tha cho hắn không?”
Cực Thiên Sơn nói ra lời này, hơn mười đệ tử đều động lòng.
Nhưng vẫn không có ai lên tiếng.
“Hai trăm vạn!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro