Phong Thần Châu

Hai vị cô nàng...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

“Như thế này cũng quá là nhàm chán rồi!”  

 

Tiên Hàm bất đắc dĩ nói.  

 

Ở bên cạnh, Dương Thanh Vân cười nói: “Tiên Hàm, nếu như ngươi muốn uống thì để ta uống cùng ngươi mấy chén?”  

 

“Hai ta so đấu, không cho phép dùng linh khí bức rượu ra ngoài!”  

 

“Ta còn có thể sợ người sao?”  

 

Giờ phút này, hai người bốn mắt nhìn nhau bắn ra tia lửa.  

 

Lúc này, thật rõ ràng, võ giả khắp nơi đều đã bớt đi sự câu nệ lúc ban đầu.  

 

Một màn múa kiếm từ từ kết thúc.  

 

Màn biểu diễn tiếp theo chuẩn bị bắt đầu.  

 

“Vũ Vương đại nhân!”  

 

Đúng lúc này, Liễu Thanh Phong của Thiên Bảo lâu đứng dậy, chắp tay nói: “Từ xưa đến nay, trên tiệc Vương mà không có những màn góp vui thì hẳn là đã bớt đi rất nhiều thú vui!”  

 

“Không bằng chúng ta để một số thiên kiêu tỷ thí với nhau có được không?”  

 

Liễu Thanh Phong cười nói.  

 

Tiên Vũ Sinh còn chưa mở miệng.  

 

Thiên Minh Hạo ở bên cạnh Liễu Thanh Phong đứng dậy.  

 

Từ trên lầu các, hắn ta bay xuống rồi đi đến bên bờ hồ, nhìn hai bên, chắp tay nói: “Thiên Bảo lâu, Thiên Minh Vũ, cảnh giới nhất bộ Thiên Nhân, muốn cùng các vị so tài một phen!”  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhất bộ Thiên Nhân, có thể ứng chiến, nhị bộ Thiên Nhân cũng có thể”.  

 

Lời này vừa nói ra, mọi người lập tức gợi lên hứng thú.  

 

Nhưng mà xem biểu diễn thì có gì thú vị?  

 

Giờ phút này, thiên kiêu đều hội tụ lại đây, mọi người không giao lưu một chút thì đó mới gọi là vô nghĩa.  

 

“Bắc Đẩu thế gia, Bắc Đẩu Thanh Phong, cùng Thiên huynh so tài!”  

 

Lúc này, một bóng người bay xuống.  

 

Bắc Đầu Thanh Phong, nhất bộ Thiên Nhân! Trên thực tế, nhóm thế hệ thiên kiêu này, có thể tới được cảnh giới nhất bộ Thiên Nhân đã là thuộc nhóm thiên tài hàng đầu.  

 

Hai người chắp tay rồi lập tức ra tay.  

 

Giờ phút này, mọi người đều nhìn về phía trung tâm của sơn cốc.  

 

Thiên Nhân đánh nhau, dư âm vô cùng mạnh mẽ.  

 

Chỉ là lần này, hiển nhiên là Thiên Ngoại Tiên đã có chuẩn bị trước.  

 

Trên mặt đất rải đầy linh thạch bảy màu vô cùng chắc chắn, cho dù Thiên Nhân đánh nhau cũng không bị phá huỷ.  

 

Mà mỗi toà lầu các đều có trận pháp phòng ngự tự động, bảo vệ chặt chẽ, không có chút ảnh hưởng nào.  

 

Lúc này, hai người đánh nhau trong nháy mắt, thi triển ra toàn lực.  

 

Thấy một màn như vậy, Tần Ninh mỉm cười nhàn nhạt nói: “Giang Bạch, Nhàn Ngư, Tiểu Thạch Đầu, quan sát kỹ!”  

 

“Xem Thiên Nhân đánh nhau, đối với các ngươi có lợi rất lớn, đến lúc thăng cấp lên Thiên Nhân, các ngươi mới biết được bản thân mình thiếu sót ở đâu!”  

 

Tần Ninh vừa dứt lời, ba người gật đầu.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Về phần Cốc Tân Nguyệt và Diệp Viên Viên, Tần Ninh không nói đến.  

 

 

 

Hiện tại, hai người này, Cốc Tân Nguyệt đã dùng thời gian suốt mấy ngày hôm nay để đột phá thêm một lần nữa và đạt tới cảnh giới Quy Nhất bát mạch.  

 

Mà Diệp Viên Viên cũng đã tiến vào cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ.  

 

Bởi vì Cốc Tân Nguyệt tự thức tỉnh được nên nàng ấy đi trên con đường võ đạo của mình còn kiên định hơn cả Tần Ninh.  

 

Về phần Diệp Viên Viên, nhờ Tần Ninh tự tay chỉ dạy, hết lòng hết dạ dạy bảo, bản thân nàng cũng đã được viên mãn.  

 

Hai vị cô nàng không cần phải học thêm gì nữa.  

 

Ngay lúc này, trận chiến ở giữa sân đấu càng trở nên kịch tính hơn.  

 

Bắc Đẩu Thanh Phong và Thiên Minh Vũ đều có cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ, thực lực cường đại, hơn nữa lại có thủ đoạn không tầm thường.  

 

Thêm vào đó, hai người này đếu tới từ thế lực siêu cấp.  

 

Thiên Bảo lâu và Bắc Đẩu thế gia đều không phải là hạng xoàng.  

 

Oanh… Một chiêu chạm vào nhau, hai thân ảnh vừa chạm vào nhau đã nhanh chóng tách ra, nhưng chỉ sau một khoảng thời gian, hai người đã tiếp tục giết tới.  

 

Đúng lúc này, bên trong lầu các của Thiên Bảo lâu và thương hội Diệp gia.  

 

Liễu Thanh Phong, Giang Vân Long cùng với ba người Diệp Tây Khê, Diệp Vấn Thương và Diệp Vấn Khôn đều nhìn nhau nở nụ cười.  

 

Ở một bên khác, Tần Ninh đang ngồi tại một chiếc ghế ở lầu ba, lười nhác quan sát trận tỷ thí này.  

 

“Đã bắt đầu rồi ư…”, Tần Ninh nỉ non, nói: “Bữa tiệc tốt đẹp của Hàm Vương, chúng ta không nên gây ra một trận gió tanh mưa máu như vậy?”  

Bành… Ngay lúc đó, một tiếng bành bỗng dưng vang lên. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0