Phong Thần Châu

Hôm nay, rốt cu...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Vừa rồi rõ ràng Tần Ninh mang một cây trường thương màu đen xông về phía ông ta.  

 

Nhưng khi lao ra giữa, trường thương liền biến mất không thấy.  

 

Nhưng bây giờ… lại đột nhiên xuất hiện.  

 

“Đệ đệ ngươi cảnh giới Quy Nhất, Huyết Tự quyết uy mãnh như vậy, ngươi cảnh giới Thiên Nhân, Huyết Tự quyết ta tự nhận không cản được”.  

 

Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Nhưng ta có thể lựa chọn, trước khi ngươi thi triển quyết này thì giết ngươi!”  

 

“Ngươi…”  

 

Thiên Hằng Nhất lúc này muốn lui xuống đột ngột.  

 

Nhưng Tần Ninh nào sẽ cho ông ta cơ hội.  

 

Bàn tay hất một cái, trường thương màu đen lúc này ngưng tụ thành một trường đao màu đen, trực tiếp từ ngực Thiên Hằng Nhất cắt đến trên đầu.  

 

Một tiếng phụt vang lên.  

 

Linh thức Thiên Hằng Nhất trong nháy mắt bị xé toạc!  

 

Đạt đến cảnh giới Thiên Nhân, mở ra linh thức.  

 

Ý niệm chủ đạo của võ giả tiến hóa thành linh thức, có tác dụng càng huyền diệu.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Cho nên, đạt đến cảnh giới Thiên Nhân, cho dù chỉ có một hơi, linh thức bất diệt, cơ bản không chết.  

 

Đương nhiên Tần Ninh biết điểm này.  

 

Làm Thiên Hằng Nhất bị thương nặng, không có ích gì.  

 

Thắt cổ hoàn toàn linh thức của ông ta mới là quan trọng nhất.  

 

Không có tiếng kêu thảm thiết.  

 

Cũng không có tiếng nổ.  

 

Chỉ có một thi thể trôi dạt giữa không trung, dần dần rơi xuống đất.  

 

Toàn bộ giữa trời đất rơi xuống mưa máu.  

 

Cảnh giới Thiên Nhân đạo tiêu bỏ mình, một thân khí tức hùng mạnh hoàn toàn tán loạn.  

 

Nếu là võ giả cấp bậc cảnh giới Cửu Môn lúc này xối cơn mưa máu này, thực lực tuyệt đối có thể tăng vọt, bước vào cảnh giới Linh Hải.   

 

Máu Thiên Nhân đối với võ giả cấp thấp mà nói, không khác nào trân bảo tuyệt thế.  

 

Lúc này bốn phía tĩnh mịch.  

 

Thiên Trường Nguyệt lúc này sắc mặt trắng nhợt như đã chết.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhị thúc không còn.  

 

Cha cũng đã chết.  

 

Thiên gia… xong đời rồi!  

 

Lúc này Tần Ninh cầm phác đao màu đen, đứng yên giữa không trung, hai tay mở ra, liếm khóe miệng, dáng vẻ thoạt nhìn có mấy phần dữ tợn.  

 

“Máu Thiên Nhân, đây chỉ là bắt đầu… Thiên Đế các…”  

 

Ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia sát khí khiếp người.  

 

Giống như Cửu U đại đế năm xưa.  

 

Giống như Ngự Thiên Thánh Tôn đã từng… Cuồng Võ Thiên Đế…  

 

Ánh mắt Tần Ninh mang theo một tia khinh miệt, nhìn về phía Thiên Trường Nguyệt.  

 

“Ta nói rồi, hôm nay lấy ngươi làm mồi nhử, dẫn dụ phụ thân ngươi đến, dẫn Thiên Nhân của Thiên Đế các ngươi đến, dẫn các chủ… Thiên Đế các ngươi đến!”  

 

Lời Tần Ninh vừa dứt, Thiên Trường Nguyệt phun ra một ngụm máu tươi.  

 

Hôm nay, rốt cuộc ai là mồi câu?  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0