Phong Thần Châu

“Hồn phách có t...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Tần Ninh đặt ngón tay lên.  

 

Một giây sau, thần hồn Băng Hoàng xuất hiện trong cơ thể Tần Ninh, hóa thành bóng người của Tần Ninh xông vào trong cơ thể của Cốc Tân Nguyệt.  

 

Ngay sau đó, bóng người Tần Ninh do thần hồn Băng Hoàng hóa thành xuất hiện trong hồn hải vô cùng hoang vu.  

 

Mênh mông bát ngát.  

 

Mỗi một lần kiểm tra hồn hải của Cốc Tân Nguyệt, Tần Ninh đều có cảm giác nó quá mênh mông.  

 

Cho dù là hắn cũng còn lâu mới đạt tới cấp độ rộng lớn này.  

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tần Ninh kết luận Cốc Tân Nguyệt không phải là người của Thương Mang Vân Giới.  

 

Cho dù là cha cũng chưa chắc có hồn hải rộng lớn như vậy.  

 

Đương nhiên bây giờ cha đã rời đi hơn trăm vạn năm rồi, có lẽ đã sớm không giống trước.  

 

Tần Ninh không ngừng xâm nhập, không ngừng xâm nhập.  

 

Đi vào chỗ sâu nhất hồn hải của Cốc Tân Nguyệt.  

 

Một bóng người đang ở giữa từng ấn ký, giống như người đẹp ngủ trong rừng.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà lúc này, Tần Ninh phát hiện ở bên cạnh người đẹp ngủ trong rừng kia có từng hồn lực đang chập chờn…  

 

Mặc dù rất nhỏ bé, nhưng lại rất chân thật.  

 

“Quả nhiên hồn hải cô quạnh đang khôi phục...”  

 

“Về sau không cần cắn nuốt hồn hải của ta cũng có thể tự dần dần khôi phục...”  

 

Tần Ninh gật đầu, muốn cất bước rời khỏi nơi đây.  

 

Chỉ là đột nhiên bước chân của Tần Ninh lại cứng ngắc.  

 

Xong rồi!  

 

Không đi nổi!  

 

Một giây sau, một lực hút cực mạnh kéo bóng người của Tần Ninh lại.  

 

Lúc này bóng người do thần hồn Băng Hoàng ngưng tụ ra đang bị kéo lại, không thể đi được.  

 

“Không thể nào?”  

 

Tần Ninh cạn lời.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một giây sau, bên trong nhà tranh.  

 

Tần Ninh tỉnh dậy, sắc mặt trắng nhợt.  

 

Cốc Tân Nguyệt cũng chậm rãi tỉnh dậy, nhìn về phía Tần Ninh, kinh ngạc nói: “Chàng làm gì thế? Ta cảm giác sức mạnh trong cơ thể lại tăng lên không ít”.  

 

“Khụ khụ…”, Tần Ninh ho khan một tiếng, nói: “Không có gì, giúp nàng tăng lên mà thôi”.  

 

Lúc này Tần Ninh có thể nói mình bị cưỡng ép cắn nuốt hồn lực sao?  

 

Đương nhiên không thể!  

 

Cốc Tân Nguyệt vui vẻ cười một tiếng, vô cùng xinh đẹp.  

 

“Hồn phách có thể tồn tại cả đời”.  

 

“Chỉ là cơ thể không đủ mạnh mẽ, không có cách nào khiến hồn phách xuất hiện”.  

 

“Chỉ có khi đạt đến Thánh Nhân, mới có thể ngưng tụ thành hình”.  

 

Cốc Tân Nguyệt nghe thấy vậy thì không nhịn được nói: “Có phải… bởi vì hồn phách đột nhiên hiện ra, cho nên ta mới thức tỉnh một chút ký ức...”  

 

“Không phải là không có khả năng này”.  

Tần Ninh chậm rãi nói: “Đến lúc đó có lẽ ý thức bây giờ của nàng sẽ kết hợp với ý thức đã từng bị phong ấn, hoặc là cắn nuốt!” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0