Phong Thần Châu

"Không có chuyệ...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Đêm đến, tại địa cung, Lôi Vô Song được Ôn Như Ngọc nâng ra.  

 

Giờ khắc này, cả Lôi Sơn tông to lớn đã tràn ngập máu tươi..  

 

Lôi Vô Song nhìn tàn tạ không thôi.  

 

Toàn bộ Lôi Sơn tông nhìn vô cùng đổ nát.  

 

Thi thể nào trông cũng cực kỳ thê thảm.  

 

Lôi Vô Song thấy cảnh này, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng.  

 

Tâm huyết cả đời của ông ta lại trở thành như thế này.  

 

"Tông chủ..."  

 

Ôn Như Ngọc lúc này thấp giọng nói: "Bây giờ không phải là lúc để đau lòng, chúng ta cần tìm được Lôi Hàn Sơn cùng Tần Sơn đã".  

 

Nghe đến lời này, Lôi Vô Song lập tức gật đầu.  

 

"Đúng đúng đúng!"  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Lôi Vô Song giờ phút này lên tiếng: "Lập tức điều động mọi người trong tông môn đi thăm dò tung tích của Lôi Hàn Sơn cùng Tần Sơn".  

 

"Rõ!"  

 

Giờ khắc này, toàn bộ Lôi Sơn tông nhìn hỗn loạn không chịu nổi.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Lôi Vô Song, nói: "Lôi tông chủ vẫn nên nghỉ ngơi nhiều chút, độc tố mặc dù đã được xử lý nhưng không phải toàn bộ đều bị xóa bỏ chỉ trong nhất thời nửa khắc!"  

 

Lôi Vô Song nhìn Tần Ninh, chắp tay trịnh trọng nói: "Đa tạ Tần công tử trượng nghĩa xuất thủ, ta Lôi Vô Song không thể báo đáp!"  

 

"Lôi tông chủ khách khí!"  

 

Tần Ninh khách khí nói: "Ta hiện tại càng muốn gặp đại ca ta hơn".  

 

"Tần Sơn..."  

 

Lôi Vô Song thở dài: "Ban đầu ta gặp được hắn ta thì cũng không phải dạng có thiên phú độc đáo, thế nhưng khi cảnh giới tăng lên thì ngày càng tiến bộ nhanh chóng".  

 

"Tần Sơn là người hiền tự có thiên tướng, nhất định sẽ không có chuyện gì!"  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Tần Ninh gật đầu, không nhiều lời.  

 

Đêm đó, tiếng xì xào bàn tán trong Lôi Sơn tông không ngừng vang lên.  

 

Trải qua lần biến cố này, Lôi Sơn tông hoang tàn khắp nơi.  

 

Bọn họ đã sinh sống tại Lôi Sơn tông ít thì mấy năm, nhiều thì mấy trăm năm, tự nhiên là có tình cảm.  

 

Tần Ninh giờ phút này ngồi một mình tại một tòa cung điện, nhìn xuống bốn phía.  

 

Hiện tại Tần Sơn có an toàn hay không, hắn cũng không biết.  

 

Chỉ là loại cảm giác này càng làm cho hắn khó yên lòng.  

 

"Không có chuyện gì đâu!"  

 

Vết máu bên trong Lôi Sơn tông đều đã bị tẩy đi.  

 

Lôi Vô Song mặc kình phục, tóc dài buộc lên, so với hôm qua, hôm nay ông ta như là đổi thành một người khác.  

Cảnh này khiến cho đám đệ tử Lôi Sơn tông cũng phấn chấn hơn hẳn. 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0