Phong Thần Châu

Lời này cũng kh...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 "Đã như vậy, viên huyền đan Nguyên Thiên này có giá tám ngàn vạn linh tinh, thuộc về Tần công tử".  

 

Lý Thanh Thần giờ phút này lên tiếng.  

 

Chín vật giờ phút này đều được bán ra.  

 

Chỉ còn lại vật cuối cùng.  

 

Mà lúc này. Lý Thanh Thần nhìn thấy bầu không khí có chút nghiêm trọng thì cười nói: "Các vị, món đồ cuối cùng này dựa theo lệ cũ, đó là kiểm tra ánh mắt độc đáo cùng sự quả quyết của mọi người!"  

 

Lý Thanh Thần nói xong thì có mấy người đi lên phía trước.  

 

Một cái hộp ngọc giờ phút này được chầm chậm mở ra.  

 

Trong hộp ngọc hiện ra một thanh sắt.  

 

"Đây là vật gì?"  

 

"Không biết, nhìn giống như một thanh sắt ấy".  

 

"Không thể nào?"  

 

"Món đồ cuối cùng trong hội đấu giá của Vạn Thiên các từ trước đến nay đều là thần bí, các giám định sư sẽ đưa ra giá cả để khách hàng cân nhắc xem rốt cuộc nó đáng giá hay không, còn nó có phải bảo vật hay không thì cũng không ai nói rõ".  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Có điều, nghe nói lúc trước có người ra giá một ngàn vạn mua một vật phẩm đấu giá, cuối cùng phát hiện là một món bảo khí siêu phẩm đấy!"  

 

Bốn phía nghị luận ầm ĩ.  

 

Tần Ninh giờ phút này an ổn như núi.  

 

"Món bảo vật này, giám định sư của Vạn Thiên các chúng ta cũng nhìn không ra nông sâu".  

 

"Nhưng Ngô đại sư đã đích thân nói vật này tuyệt đối có giá trị không nhỏ, ở trong chứa đạo lý thiên địa hoặc có quan hệ chặt chẽ với Vương Giả".  

 

"Cho nên, giá khởi điểm là một ngàn vạn linh tinh!"  

 

Lời này vừa nói ra, bốn phía lập tức hít vào một hơi lạnh.  

 

Không biết đây là cái gì mà khởi điểm từ một ngàn vạn luôn?  

 

Một ngàn vạn đã đủ để mua một thanh bảo khí thượng phẩm.  

 

Trong lúc nhất thời, người có hứng thú chợt trở nên ít đi.  

 

Ánh mắt Tần Ninh nhìn thanh sắt gần như dài hơn một mét kia, ánh mắt có chút lấp lóe.  

 

Dần dần, mắt hắn sáng lên.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đồ tốt!  

 

Khóe miệng khẽ nhếch.  

 

Tần Sơn ở bên cạnh thấy cảnh này thì khóe miệng giật một cái.  

 

"Tam đệ còn muốn mua sao?"  

 

"Đây chính là đồ tốt", Tần Ninh cười nói.  

 

"Mặc dù đệ có không ít linh tinh, nhưng đệ đã tiêu hơn một nửa rồi đó..."  

 

"Đại ca yên tâm, linh tinh là vật ngoài thân, có thể đổi lấy vật hữu dụng thì mới có tác dụng".  

 

Tần Ninh tuyệt không để ý.  

 

Tần Sơn cũng không nhiều lời.  

 

Tần Ninh đã để lại sáu bảy ngàn vạn linh tinh cho Thái Hư tông, lần này đủ cho Thái Hư tông phát triển trăm năm vô lo nghĩ.  

 

Chính Tần Ninh có thể kiếm được linh tinh.  

 

 

 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0