Phong Thần Châu

Lời thô nhưng ý...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 

Thậm chí, rất nhiều người khao khát muốn được vào đó còn phải xem Thiên Ngoại Tiên có đồng ý nhận vào hay không!  

 

Những thế lực siêu việt như vậy thì không nên nhắc đến.  

 

Lúc này, ở ngoài cổng lớn nội thành thành Thiên Tàn, ba chữ to đang tỏa sáng rực rỡ.  

 

Đó chính là Lôi Sơn tông!  

 

Chỉ có điều, trên cửa thành, ngọn cờ của Lôi Sơn tông đã đổi thành cờ của Xích Lôi tông.  

 

Thấy cảnh đó, Ôn Như Ngọc nắm chặt nắm đấm, sắc mặt cô ta trắng bệch.  

 

Cô ta với Tần Sơn và Tần Lôi, ba người họ chỉ mới rời khỏi đây một tháng thôi.  

 

Xích Lôi tông đã chiếm giữ thành Thiên Tàn, chiếm giữ tổng bộ của Lôi Sơn tông.  

 

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

“Thay cờ cũng thật nhanh, không sợ người của Đoạt Mệnh cung nhân cơ hội này đến đạp một đạp hay sao?”, Tần Ninh cười tủm tỉm nói.   

 

Nghe được những lời này, Thất trưởng lão cũng nói: “Bây giờ Đoạt Mệnh cung không có thời gian để tranh địa bàn”.  

 

“Sao lại nói vậy?”  

 

Thất trưởng lão thở dài nói: “Hiện tại Đoạt Mệnh cung đang bận xây dựng quan hệ với Thú Hoàng cốc, làm sao còn tâm tư để ý đến việc này”.  

 

“Thú Hoàng cốc mạnh hơn Xích Lôi tông chúng ta và cũng là một thế lực lớn đứng trên cả Đoạt Mệnh cung và Lôi Sơn tông”.  

 

“Cốc chủ của Thú Hoàng cốc là Hoàng Thiên Hạo, là một vị hào kiệt xuất chúng có cảnh giới Quy Nhất tam mạch”.  

 

“Con gái duy nhất của ông ta Hoàng Linh Linh và cung chủ Đoạt Mệnh cung Đoạt Mệnh Vũ không biết cấu kết với nhau như thế nào, mà bây giờ hai nhà muốn trở thành thông gia!”  

 

“Cũng chính vì như thế nên tông chủ cảm nhận được áp lực thật lớn, vậy nên mới quyết định chiếm đoạt Thiên Tàn cung, tranh thủ củng cố sức mạnh tông môn, để chống lại Đoạt Mệnh cung”.   

 

Nghe được những lời này, Tần Ninh đã hiểu rõ mọi chuyện.  

 

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đoạt Mệnh cung ôm được một cái đùi lớn cho nên Xích Lôi tông của các ngươi có ý định muốn làm cho cánh tay của mình to thêm một chút, tranh thủ củng cố cái đùi của mình?”  

 

Nghe được những lời này, Thất trưởng lão cười khổ.  

 

Lời thô nhưng ý không thô.  

 

Tần Ninh nói đúng, quả thật là có chuyện như vậy.  

 

“Thói đời mà, chính là mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm”.  

 

Thất Trưởng Lão bất đắc dĩ nói: “Lựa chọn duy nhất của bọn ta chính là không ngừng trở nên cường đại, tranh thủ cơ hội trở thành cá lớn!”  

 

“Ý tưởng rất tốt, nhưng đáng tiếc lại chọn sai người”.  

 

Nhìn về phía cánh cổng thành cao lớn, tường thành cứng rắn được tạo thành từ hắc thiết, giọng điệu của Tần Ninh không chút thay đổi nói: “Nếu không, ta sẽ tàn sát tất cả người trong thành!”  

 

Một từ vừa dứt, thân thể Thất Trưởng Lão không nhịn được mà run rẩy.  

“Mở cửa!” 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0