Phong Thần Châu

"Mà đối thủ của...

Oa Ngưu Cuồng Bôn

2024-11-18 00:54:01

 Thông đạo nội bộ quanh đi quẩn lại từng đường, căn bản không phân biệt được rõ ràng.  

 

Tần Ninh lúc này xuất hiện ở trong một kinh mạch của pho tượng.  

 

Kinh mạch có chiều rộng 700 mét, cao gần mười thước.  

 

Mà đây còn không phải kinh mạch chủ của pho tượng.  

 

Giờ khắc này Tần Ninh đi dọc theo kinh mạch, thâm nhập vào trong, thân ảnh dần dần biến mất...  

 

Nhoáng cái đã ba ngày trôi qua.  

 

Võ giả cao cấp của các đại tông môn lần lượt đến.  

 

Hôm đó, xung quanh hai pho tượng cực kỳ náo nhiệt.  

 

Cờ của bảy đại thế lực rõ ràng dứt khoát.  

 

"Mạc huynh!"  

 

Trong đội ngũ của Thánh Quang Minh.  

 

Nhất người đàn ông độ tuổi trung niên, mặc một bộ áo bào trắng, sắc mặt hơi tái nhìn về phía người đàn ông khôi ngô cầm đầu Thái Sơ Cung nói.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

"Thánh minh chủ!"  

 

Nhìn người tới, Mạc Hồng Uyên lúc này cũng chắp tay chào hỏi.  

 

Thánh Quang Minh cùng Thái Sơ Cung đều nằm ở Đông Lan, nhau quan hệ cũng không quá xấu.  

 

"Đây chính là Thánh Quang Thần Tử hả?”  

 

Mạc Hồng Uyên nhìn sang một thanh niên bên cạnh Thánh Triết Hàm, cười nhạt nói: "Tuổi còn trẻ mà đã là linh cảnh Hóa Âm sơ kỳ, Thánh Quang Minh đúng là nơi nuôi dưỡng thiên tài!"  

 

"Nghe nói lệnh công tử Mạc Lực Hành bây giờ đã là linh cảnh Hóa Âm trung kỳ, mở được sáu đường Âm Khư, đó mới thật sự là rồng phượng trong loài người!"  

 

Hai người hàn huyên một lượt.  

 

Cách hai người không xa là một người đứng lẻ loi.  

 

"Cha!"  

 

Phía sau ông ta là một thanh niên chắp tay nói: "Lần này tông chủ của bảy đại thế lực ra hết, có phải là có việc gì không cha?"  

 

Bạch Diệp là một trong những người thừa kế của Bạch Hồng Hiên, lúc này nhịn không được hỏi cha mình.  

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


 

Hiên chủ Bạch Hồng Hiên - Bạch Phàm Trần!  

 

Nhìn bốn phía Bạch Phàm Trần cười nhạt nói: "Diệp Nhi, việc này không cần con phải quan tâm!"  

 

"Đông Lan, Tây Lan cùng Nam Lan so với Thanh Ninh các của Trung Lan đúng là không đủ".  

 

"Nhưng sư tử độc hành cũng không thể bằng được bầy sói".  

 

"Nhất là khi thiếu đi hùng sư thủ lĩnh!"  

 

"Chuyện này cứ để ta lo là đủ".  

 

"Mà đối thủ của con là những kẻ đó!"  

 

Bạch Phàm Trần nhìn bốn phía.  

 

Bạch Phàm Trần ánh mắt phiêu đãng về mấy người xung quanh.  

 

"Cùng với..."  

 

Nói đến đây, Bạch Phàm Trần bỗng nhiên dừng lại.  

"Huyền Vũ Bảo - Huyền Tử Chẩm!" 

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Phong Thần Châu

Số ký tự: 0