"Mau chóng báo...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
Cao hơn Diệp Kinh Nguyên và Bình Minh Hạo một bậc.
Còn Bắc Đẩu Thanh Phong và Truy Thính Họa lại không đủ tư cách nói chuyện với cậu ta.
Lúc này, Diệp Kinh Nguyên và Thiên Minh Hạo tiến lại gần Tiên Lạc Vũ, rồi tán gẫu một cách nhiệt tình.
Thế nhưng, Tiên Lạc Vũ chỉ đáp được câu có câu không, cậu ta trông có vẻ hơi lơ đễnh.
Thời gian từ từ trôi qua.
Bây giờ, đã qua bốn nén hương rồi.
Cuối cùng.
Dưới kia.
Bốn người cuối cùng không còn chịu đựng được nữa mà lần lượt xuất hiện.
Người đầu tiên xuất hiện chính là Huyền Phương Nghiệp.
Tiếp theo là Hư Vô Sinh.
Sau đó là Ngôn Đạo Tử.
Và người cuối cùng mới là Tuyết Kiêu Dung.
Hơn nữa, khi Tuyết Kiêu Dung, thực lực của nàng ta đã đến cảnh giới Thiên Nhân ngũ bộ! Tuyết Kiêu Dung đã tranh thủ cơ hội này để đột phá!
Đám người Huyền Phương Nghiệp rất đỗi ngạc nhiên.
"Tuyết Kiêu Dung của Thính Tuyết sơn trang xinh đẹp tuyệt trần, lại còn có thiên phú siêu việt, Huyền Phương Nghiệp ta bội phục!"
Huyền Phương Nghiệp không phải là người cứng đầu không chịu nhận thua, hắn ta cười ha ha nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hư Vô Sinh và Ngôn Đạo Tử không nhiều lời.
Tuyết Kiêu Dung mỉm cười yếu ớt, khiêm tốn nói: "Chỉ là may mắn thôi!"
"Hơn nữa, linh thức mạnh mẽ, không có nghĩa là thực lực cũng mạnh mẽ giống vậy, ở cảnh giới Thiên Nhân, thân thể và linh thức, thiếu một cái cũng không được!"
Mấy người gật đầu đồng ý.
"Công tử Lạc Vũ!"
Lúc này, đám người cùng nhìn về phía Tiên Lạc Vũ.
Ngôn Đạo Tử của đạo quán Thái Cực cười nói: "Mấy người chúng ta chỉ chịu được được khoảng tầm năm nén hương mà thôi, công tử Lạc Vũ vẫn luôn ở Thiên Ngoại Tiên, ắt là thường xuyên rèn luyện, chẳng biết độ sâu cao nhất đạt được là bao nhiêu?"
Tiên Lạc Vũ lạnh nhạt cười nói: "Lạc Vũ rèn luyện thường xuyên, thế nên sẽ chiếm một vài ưu thế, ta ở khu vực thứ sáu, kiên trì được sáu nén hương!"
Cậu ta vừa dứt lười, Ngôn Đạo Tử có hơi sửng sốt.
Trái lại, Tuyết Kiêu Dung thản nhiên nói: "Công tửu Lạc Vũ quả thật không hổ danh là con trai của Vũ Vương, thật đáng khâm phục!"
"Đâu phải, ta chỉ có vị trí địa lý thuận lợi, nên vào đó nhiều hơn người khác mà thôi, bốn vị đây lại lần đầu vào đó, lại kiên trì hơn năm nén hương, nếu các vị rèn luyện thêm chút nữa thì có thể vượt qua Lạc Vũ rồi!"
Bọn họ đứng bên hồ nói chuyện với nhau.
Lúc này, Lý Hạc kéo áo Tiên Lạc Vũ.
"Sao vậy?"
Tiên Lạc Vũ cau mày.
Lý Hạc không kìm lòng được, bèn nói: "Thiến tiên chủ... người kia... xuống tới một vạn mét rồi!"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiên Lạc Vũ nhìn vào Ký Lục thạch.
Lần này, sắc mặt của cậu ta đã thay đổi! Độ sâu một vạn mét! Tần Ninh rốt cuộc đang làm gì vậy?
Năm ấy, phụ thân cũng lặn xuống một vạn mét.
Nhưng mà nếu đi vào sâu hơn thì lại không được.
Nơi sâu nhất Linh Thức đàm cất giấu cái gì, phụ thân cũng không biết.
Không chỉ có Vũ Vương không biết.
Mà Trấn Thiên Vương cũng không biết.
Ký Lục thạch chỉ ghi chép đến độ sâu một vạn mét, không phải là vì Linh Thức đàm chỉ sâu có một vạn mét, mà là, dưới một vạn mét, cho dù Trấn Thiên Vương và Vũ Vương có thực lực hùng mạnh ra sao, thì cũng không thể nào xuống sâu thêm được nữa! Do đó, dưới một vạn mét ra sao, hai vương cũng không rõ! Lúc này, sắc mặt Tiên Lạc Vũ mới thật sự thay đổi.
"Mau chóng báo cho phụ thân và tam thúc biết!"
"Nhưng mà..."
"Nhanh lên!"
Tiên Lạc Vũ quát.
Vừa dứt lời, Tiên Lạc Vũ lại nhìn về phía mọi người xung quanh.
Ổn định lại cảm xúc, Tiên Lạc Vũ chắp tay nói: “Các vị, sau chuyện này, Hàm Vương sẽ mở tiệc, chúng ta ở đó vui vẻ nâng cốc!”
Giờ phút này, Thiên Minh Hạo cũng mở miệng nói: “Vừa rồi, trên bia Ký Lục có thông báo, ở vị trí sâu nhất có người, vốn dĩ ta đã thấy người đó ở vị trí ba nghìn mét, sau đó lại tới độ sâu chín nghìn mét, hiện tại…sao lại không thấy nữa?”
Lời này vừa nói ra, mấy vị thiên kiêu cũng nhìn về phía bia Ký Lục.
Huyền Phương Nghiệp cười nói: “Lạc Vũ công tử, Thiên Ngoại Tiên các ngươi còn cất giấu một vị Thiên Nhân đứng đầu nữa à?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro