“Mộc Chi Linh!”...
Oa Ngưu Cuồng Bôn
2024-11-18 00:54:01
“Nên kết thúc rồi!”
Đầu của Cửu Anh phun ra một câu nói hờ hững: “Thiên hộ pháp Thiên Kha?”
“Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch thì giỏi lắm sao?”
Nói xong, Tần Ninh trực tiếp bước ra.
“Phong Chi Linh!”
Lập tức.
Đầu của Cửu Anh há miệng phun ra.
Vô số lưỡi đao gió ùn ùn kéo đến, cùng nhau xuất hiện.
Tiếng gió gào thét, vang lên ầm ầm.
Từng lưỡi đao gió ấy như là cuốn hết trời đất vậy.
Ngưng tụ thành một cơn bão đao.
“Hừ!”
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Kha hừ lạnh, vung một tay ra.
Từng lưỡi đao gió hoàn toàn lột xác.
Ầm…
Tiếng nổ nặng nề vang lên.
Phá Tự Quyết của Thiên Kha giết ra ngay.
Trận bão đao gió kia lập tức trở nên tán loạn.
Nhưng mà, trận bão tán loạn ấy, chỉ một khắc sau, đã hóa thành ngàn vạn lưỡi đao gió, trực tiếp xông về phía Thiên Hằng.
Keng keng keng…
Từng tiếng từng tiếng va chạm vang lên.
Lưỡi đao gió cắt lên người Thiên Kha, nhưng Thiên Kha lại được linh khí xung quanh bảo vệ, cản trở từng lưỡi đao.
Thấy cảnh ấy, Tần Ninh cũng không hoảng hốt.
“Lôi Chi Linh!”
“Điện Chi Linh!”
Hắn nói xong.
Ngay lập tức, sấm sét nhưng tụ lại như một con rắn lớn, cắn xé, đánh về phía Thiên Hằng.
Bùm…
Tiếng nổ lại vang lên, trên tay Thiên Hằng tụ thành một chữ “phòng”. Kí tự phóng đại, hội tụ thành một tấm khiên, ngăn cản trước người.
“Tới nữa”.
Tần Ninh lại thốt ra một câu: “Kim Chi Linh!”
Một lời vừa dứt, một thanh kiếm vàng bắn thẳng ra.
Kiếm quang hoa lệ, giống như một luồng sáng hạ xuống từ trời đêm, đâm thẳng vào Thiên Kha.
“Mộc Chi Linh!”
Thiên Kha khó khăn chống đỡ.
Thấy vậy, ánh mắt của mấy vị Thiên hộ pháp của Thiên Trường Nguyệt biến đổi.
Tên Tần Ninh này dựa vào thuật ngự thú đã đề cao uy năng của Cửu Anh lên mấy cấp.
Đầu của Cửu Anh phun ra một câu nói hờ hững: “Thiên hộ pháp Thiên Kha?”
“Cảnh giới Quy Nhất cửu mạch thì giỏi lắm sao?”
Nói xong, Tần Ninh trực tiếp bước ra.
“Phong Chi Linh!”
Lập tức.
Đầu của Cửu Anh há miệng phun ra.
Vô số lưỡi đao gió ùn ùn kéo đến, cùng nhau xuất hiện.
Tiếng gió gào thét, vang lên ầm ầm.
Từng lưỡi đao gió ấy như là cuốn hết trời đất vậy.
Ngưng tụ thành một cơn bão đao.
“Hừ!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy cảnh này, Thiên Kha hừ lạnh, vung một tay ra.
Từng lưỡi đao gió hoàn toàn lột xác.
Ầm…
Tiếng nổ nặng nề vang lên.
Phá Tự Quyết của Thiên Kha giết ra ngay.
Trận bão đao gió kia lập tức trở nên tán loạn.
Nhưng mà, trận bão tán loạn ấy, chỉ một khắc sau, đã hóa thành ngàn vạn lưỡi đao gió, trực tiếp xông về phía Thiên Hằng.
Keng keng keng…
Từng tiếng từng tiếng va chạm vang lên.
Lưỡi đao gió cắt lên người Thiên Kha, nhưng Thiên Kha lại được linh khí xung quanh bảo vệ, cản trở từng lưỡi đao.
Thấy cảnh ấy, Tần Ninh cũng không hoảng hốt.
“Lôi Chi Linh!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Điện Chi Linh!”
Hắn nói xong.
Ngay lập tức, sấm sét nhưng tụ lại như một con rắn lớn, cắn xé, đánh về phía Thiên Hằng.
Bùm…
Tiếng nổ lại vang lên, trên tay Thiên Hằng tụ thành một chữ “phòng”. Kí tự phóng đại, hội tụ thành một tấm khiên, ngăn cản trước người.
“Tới nữa”.
Tần Ninh lại thốt ra một câu: “Kim Chi Linh!”
Một lời vừa dứt, một thanh kiếm vàng bắn thẳng ra.
Kiếm quang hoa lệ, giống như một luồng sáng hạ xuống từ trời đêm, đâm thẳng vào Thiên Kha.
“Mộc Chi Linh!”
Thiên Kha khó khăn chống đỡ.
Thấy vậy, ánh mắt của mấy vị Thiên hộ pháp của Thiên Trường Nguyệt biến đổi.
Tên Tần Ninh này dựa vào thuật ngự thú đã đề cao uy năng của Cửu Anh lên mấy cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro